Thôi Miên Bạn Cùng Phòng Của Tôi

Chương 1: Thôi miên

Diệp Nhiễm lắng nghe âm thanh bên tai, hơi hoảng sợ nhưng lại có chút phấn khích.

Kể từ khi một ánh sáng vàng đi vào não hắn, một giọng nói tự nói với hắn rằng hắn có một hệ thống thôi miên. Bất cứ khi nào hắn nhìn một người hắn muốn thôi miên, chỉ cần búng ngón tay một cái, người đó sẽ bị thôi miên và hoàn toàn tuân theo mệnh lệnh của hắn.

Diệp Nhiễm nhanh chóng xác định đối tượng thử nghiệm thôi miên của hắn - bạn cùng phòng của hắn, Thẩm Tiêu.

Diệp Nhiễm đã yêu thầm Thẩm Tiêu từ lâu, nhưng Diệp Nhiễm không chắc liệu Thẩm Tiêu có chấp nhận tình yêu đồng giới hay không, vì vậy hắn luôn duy trì mối quan hệ thích hợp với Thẩm Tiêu, bây giờ có sự xuất hiện của hệ thống thôi miên này chắc chắn là sự giúp đỡ lớn nhất cho hắn.

Diệp Nhiễm lắng nghe tiếng nước trong phòng tắm dần nhỏ xuống, biết Thẩm Tiêu sắp tắm rửa xong đi ra, tâm tình hắn có chút thấp thỏm.

"Cùm cụp”.

Cửa phòng tắm đã được mở, Thẩm Tiêu chỉ mặc một chiếc quần cộc, đang dùng khăn lau tóc ướt.

"Diệp Nhiễm, có chuyện gì vậy?”

Thẩm Tiêu nhìn Diệp Nhiễm, người đang đứng phát ngốc trong ký túc xá có chút khó hiểu.

Diệp Nhiễm nhìn thẳng vào mắt Thẩm Tiêu và nhẹ nhàng búng ngón tay.

Đôi mắt của Thẩm Tiêu trở nên đờ đẫn ngay lập tức. Cậu không nói gì nữa, mà chỉ đứng yên, như một con rối đang chờ lệnh.

Thành công rồi sao? Diệp Nhiễm hơi không tin, hắn thăm dò ra lệnh.

"Đi vào ngồi trên giường của cậu.”

Thẩm Tiêu quay lại và đi đến giường của cậu ngồi xuống, dáng ngồi thẳng tắp đoan chính.

Nó hoạt động rất tốt!!

Xác định chính mình thành công thôi miên Thẩm Tiêu, 800 cách để chơi đùa với Thẩm Tiêu xuất hiện trong đầu Diệp Nhiễm.

"Cởϊ qυầи ra.”

Thẩm Tiêu ngoan ngoãn cúi xuống, trực tiếp kéo lớp vải cuối cùng trên cơ thể xuống.

Cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ lộ ra dươиɠ ѵậŧ nằm giữa hai chân.

"Tách chân ra, chạm vào chỗ đó, ưỡn ngực cong mông." Diệp Nhiễm nhanh chóng ra lệnh.

Thẩm Tiêu nhanh chóng đứng dậy theo lệnh, lộ ra thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ của mình cho Diệp Nhiễm quan sát.

Diệp Nhiễm nhìn qua lại nhiều lần, hắn ngày càng hài lòng với cơ thể này. Thẩm Tiêu thường thích chơi bóng. Cơ bắp của cậu rõ ràng nhưng không khoa trương, nước da rất trắng.

Diệp Nhiễm cầm dươиɠ ѵậŧ của Thẩm Tiêu lên, xoa nhẹ nó. Côи ŧɧịt̠ bé nhỏ ngay lập tức sung huyết đứng dậy.

"Cảm giác thế nào?”

"Ừm... Nó rất thoải mái, dùng sức một chút. Ừm, thoải mái quá..." Thẩm Tiêu trả lời hắn.

Diệp Nhiễm thầm chửi hai tiếng, đột nhiên nghĩ ra điều gì đó, hắn ra lệnh.

"Ngồi lên giường, tự thủ da^ʍ, và dừng lại khi cậu chuẩn bị đạt cực khoái. Cậu có hiểu không?”

Thẩm Tiêu quay lại và ngồi trên giường, một tay chống giường và tay kia dưới háng bắt đầu hành động. Cậu thủ da^ʍ rất thành thục, một lúc liền chuẩn bị cao trào.

Nhưng đang bị thôi miên, cậu chỉ có thể tuân theo mệnh lệnh. Toàn bộ cơ thể cậu bị mắc kẹt ở bở vực cao trào, mồ hôi từng giọt chảy ra từ cơ thể cậu.

"Cứ đợi như vậy, năm phút sau lại tiếp tục thủ da^ʍ, chuẩn bị cao trào liền dừng.

"Tiếp tục cho đến khi tôi nói dừng lại.”

Diệp Nhiễm lấy điện thoại di động của mình ra, cẩn thận chọn những món đồ chơi mà hắn muốn mua và đặt từng món một, ở bên cạnh Thẩm Tiêu đang trên bờ vực cao trào.

Cuối cùng, khi Diệp Nhiễm mua sắm xong và để mắt nhìn thấy Thẩm Tiêu, cơ thể đầy mồ hôi của cậu đang phát run, hốc mắt mang theo chút nước mắt, dưới háng là dươиɠ ѵậŧ trướng đến phát tím. Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nhiều lần chưa được xuất tinh rút lui trở lại vào trứng dái, khiến nó phồng lên như quả trứng gà. Mã mắt của dươиɠ ѵậŧ căng lớn, nhưng một chút tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không chảy ra.

Cũng không biết đã bao nhiêu lần cậu suýt đạt cực khoái.

"Cậu không thể tự mình xuất tinh. Dù thế nào đi nữa, cậu sẽ bị mắc kẹt trên bờ vực cực khoái mà không có được niềm vui. Chỉ có Diệp Nhiễm mới có thể khiến cậu xuất tinh."

"Tôi không thể xuất tinh một mình, bất kể điều gì... Tôi sẽ bị mắc kẹt trên bờ vực cực khoái mà không được niềm vui. Chỉ có Diệp Nhiễm, chỉ có Diệp Nhiễm mới có thể khiến tôi xuất tinh..." Thẩm Tiêu lẩm bẩm lặp lại.

"Diệp Nhiễm là người tôi tin tưởng nhất. Bất kể điều gì xảy ra, tôi đều có thể nhờ Diệp Nhiễm giúp đỡ. Cậu ấy chắc chắn sẽ giúp tôi.”

"Diệp Nhiễm là người mà tôi tin tưởng nhất... Bất kể điều gì xảy ra, tôi có thể yêu cầu giúp đỡ... Cậu ấy chắc chắn sẽ giúp tôi..."

"Những gì Diệp Nhiễm nói đều là đúng, không cần phải suy nghĩ, chỉ cần tuân theo.”

"Những gì Diệp Nhiễm nói đều là đúng, không cần phải suy nghĩ, chỉ cần tuân theo.”

"Đứa trẻ biết nghe lời, đây là phần thưởng.” Diệp Nhiễm chạm vào dươиɠ ѵậŧ của Thẩm Tiêu, phản ứng dươиɠ ѵậŧ lặp đi lặp lại ở rìa cực khoái nhiều lần là rất dữ dội. Diệp Nhiễm hung hăng tuốt động vài cái, cảm thấy dươиɠ ѵậŧ trong tay hắn siết chặt và nảy lên, hắn biết rằng đó là giới hạn cậu.