Chàng Sinh Viên Và Cô Chủ Nhà Trọ

Chương 9: Cảm xúc thăng hoa

*** Trước khi vào nội dung hồi ký mình xin phép được tâm sự đôi điều. Mục đích ban đầu của mình khi viết hồi ký có hai điều :

+ Mình rất thích đọc những chuyện thật của mọi người để lấy kinh nghiệm sống cho bản thân mình, nhưng thời gian gần đây có ít chuyện (Không phải Truyện nhé) chân thực và hay, toàn chém gió với sáng tác. Vì thế mình tự viết hồi ký để cho mọi người đọc. Qua đó mình truyền tải chút ít kinh nghiệm sống của mình tới những bạn trẻ.

+ Thời gian gần đây những Chuyện và Truyện nhiều tác giả quá đề cao bản thân mình, nói theo ngôn ngữ voz là atsm, cdsht (ai không hiểu tra Google) vì thế mình viết hồi ký đề cao tính chân thực, không màu mè hoa lá. Viết cũng là để bản thân mình sống chậm lại rồi nhìn lại chính cuộc đời mình, xem đã trải qua những gì, rút ra được những gì.

Hồi đầu mình tính chỉ viết khoảng 20-30 chap ngắn, vắn tắt về chuyện tình cảm của mình và Nhi. Nhưng giờ đây được sự góp ý rất chân thành của mọi người, mình sẽ thay đổi, số chap có lẽ vẫn vậy nhưng từng chap sẽ dài ra, đi sâu hơn vào diễn biến nội tâm và đôi khi có cả nội dung ngoài lề mình muốn truyền tải tới người đọc. Những chap đầu bập bẹ viết chưa được hay, có nhiều lỗi, hi vọng từ chap này sẽ hoàn thiện hơn. Vì chap dài hơn nên thời gian ra sẽ lâu hơn có thể 2, 3 ngày mới ra một chap. Mong mọi người tiếp tục ủng hộ. Xin chân thành cám ơn. ***

Trở về với nội dung hồi ký :

… Khi mình dậy trời đã xẩm tối, mọi người lại làm cơm ăn, lần này thì chỉ có gia đình anh Dụng gồm bố, mẹ, em gái, bà nội, vợ con anh với mình và Nhi. Mình không uống rượu nữa. Xong xuôi mình với Nhi ra chỗ hiên nhà ngồi nói chuyện :

– Anh thấy ở đây thế nào? – Nhi hỏi.

– Mọi người rất thân thiện, không khí trong lành, cảnh đẹp và yên bình, nhưng chỉ đi chơi thì được, chứ ở đây lâu dài thì không ở được – Mình trả lời.

– Em cũng nghĩ vậy, mai anh em mình lên núi chơi nhé. – Nhi nói.

– Ừ, tiếc không có máy ảnh em nhỉ – Mình nói.

– Vâng! Đi chơi thế này mà không chụp được kiểu ảnh nào làm kỷ niệm phí quá anh à – Nhi tiếc nuối.

– Ừ em, thôi vào nhà đi không mọi người để ý. -Mình bảo Nhi.

Vào trong nhà mình với Nhi ngồi bên bếp lửa nói chuyện với bà nội anh Dụng, bà đang bóc lạc, bà dùng hai thanh tre kẹp vào củ lạc rồi nhấn mạnh để vỏ củ lạc vỡ ra. Lần đầu mình thấy cách bóc lạc này, mình với Nhi cùng giúp bà.

Khung cảnh ba người ngồi bên bếp lửa cháy hồng ở trong căn nhà sàn thật sự ấm áp có tình người. Mình nghĩ không biết sau này còn có cơ hội được trở lại nơi đây không, dù có hay không thì chắc chắn cả đời mình cũng không bao giờ quên được nơi này. Muộn thì mình với Nhi đi ngủ, mỗi đứa một chỗ khác nhau, bà anh Dụng thì nằm ngủ ở gần bếp luôn. Đấy là thói quen từ xưa của bà.

Hôm sau dậy sớm mình vệ sinh cá nhân xong thì vào nhà ăn sáng. Buổi sáng mọi người ăn xôi lạc hoặc ăn miến nấu. Ở đây có một món ăn mà mình cũng không biết tả như thế nào, nó khá giống xúc xích, được treo thành dây dài treo trên gác bếp, khi ăn thì bỏ xuống nhưng mình và Nhi có lẽ không hợp khẩu vị nên không ăn được.

Ăn sáng xong thì mình với Nhi theo bố anh Dụng vào núi chơi. Đường thật sự rất khó đi, nhiều chỗ phải xuống xe, người lái thì về số 1 kéo ga, người sau thì đẩy mới qua được. Đi khoảng gần 1 tiếng tới một nơi khá bằng phẳng, ở đây người ta trồng ngô, khoai, sắn và một số loại cây khác. Bố anh Dụng dẫn mình vào túp lều gần đó, nó gần giống với nhà sàn thu nhỏ lại vậy, ở trong có đầy đủ vật dụng cần thiết để ở như chăn màn, đồ nấu cơm, ấm nước, củi đun… Bác bảo ở đây là chỗ nghỉ ngơi, để nông sản và ngủ trông khỏi bị trộm. Sau đấy bác giới thiệu qua về khu vực xung quanh rồi bảo hai đứa cứ chơi thoải mái đi, trưa bác gọi thì về ăn cơm, giờ bác bận đi làm việc.

Mình và Nhi chào bác rồi bắt đầu tham quan xung quanh, ở gần đấy mình thấy người ta đốt củi để làm than. Họ chất củi thành từng đống nhỏ rồi đốt, được một lúc thì sẽ lấy đất đổ lên trên cho đống củi cháy âm ỉ, sau đấy làm gì nữa mình không rõ và cuối cùng là ra Củi than mình hay thấy bán ngoài chợ, mua về để nướng đồ ăn đấy.

Mình thấy có củi và lửa bèn nói :

– Hay anh em mình đào khoai lang nướng đi.

– Được đấy anh, em thích lắm ý hihi – Nhi hào hứng.

– Giờ anh vào lều lấy cuốc với Bật lửa, em đi lấy củi nhé – mình phân công.

– Rồi anh đi đi, em ra nhặt củi – Nhi nói xong chạy đi luôn.

Mình lấy cuốc ra chỗ khoai lang, khoai lang củ khá to, chỉ một chốc mình đã đào được gần chục củ, Nhi bên cạnh reo hò thích thú. Hai đứa mang khoai ra chỗ khe suối rửa. Mùa này suối cạn không có nước chảy, chỉ có những vũng nước nhỏ đọng lại thôi, nước trong vắt nhìn rõ bên dưới. Rửa khoai xong thì mình và Nhi mang 3, 4 củ nướng, còn lại mang về cho mọi người tối nướng ở bếp nhà sàn.

Lâu rồi không được ăn khoai nướng, mới chín được phần bên ngoài hai đứa đã bỏ ra ăn, vừa ăn vừa cười đùa nhau rất vui vẻ. Tay mình bị bẩn bởi vỏ khoai mình liền quệt luôn vào bên má Nhi rồi chạy. Nàng ta cay cú cầm củ khoai đuổi theo mình. Chạy đuổi nhau một lúc mệt thì hai đứa lại ngồi nướng khoai ăn tiếp.

Ăn khoai xong mình lại rủ Nhi ra hái quýt, ở gần đấy có một vườn quýt được trồng xen lẫn những khối đá lớn, có tảng đá to bằng cái giường, nếu chèo lên đấy nằm cũng được.

Có lẽ quýt người ta đã thu hoạch bán trước tết, giờ chỉ còn sót lại những quả nhỏ, xấu thôi. Mình dùng cây gậy dài ngoặc quýt xuống, rơi quả nào thì Nhi nhặt. Tuy quýt bé nhưng ăn rất ngon ngọt. Được một lúc thì Nhi bảo :

– Anh G ơi hay mình ra kia leo núi đi, ở đấy nhiều cây to nhìn đẹp thế.

– Ừ được đấy em, anh chưa leo núi bao giờ. – Mình ủng hộ.

Hai đứa lại đi ra phía ngọn núi, có lối đi lên có lẽ là của những người dân ở đây lên đốn củi, một đoạn lại thấy một vài khúc cây gỗ đường kính cỡ 50,60cm nằm ven lối đi, cũng có khi gặp khúc gỗ đường kính to gần 1m nhưng rất ít. Leo được lưng chừng núi thì mệt, mình lại sợ lạc thế là hai đứa bỏ cuộc đi xuống. Lúc xuống gần chân núi thì Nhi kêu mỏi chân, thế là mình phải cõng nàng, Nhi cơ thể săn chắc nên khá nặng, mình thì chẳng cao to gì, nhưng đành “vì gái hại thân” vậy. Cõng nàng một lúc thì mình cũng không còn hơi mà thở nữa phải thả nàng xuống đi bộ.

Về tới lều thì bọn mình cũng lấy xe để về nhà sàn ăn cơm trưa. Bố anh Dụng thì ở lại, bác gái sẽ mang cơm vào cho. Trưa sau khi đã ăn cơm xong Nhi lại rủ mình lên ngọn đồi gần nhà chơi.

Mình và Nhi đi qua vài thửa ruộng bậc thang là tới quả đồi. Ngọn đồi đó rất đẹp, những bụi cây cao có, thấp có mọc đan xen trên nền cỏ xanh mướt. Hồi ấy cả hai đứa đều dùng điện thoại đen trắng, không có camera chụp hình thật là tiếc. Leo lên tới trên đỉnh đồi nhìn xuống một cảnh tượng thật yên bình, những ngôi nhà sàn có làn khói nhỏ toả ra, những thửa ruộng bậc thang mềm mại, những con đường đất ngoằn ngoèo hay những gốc cây ven đường xanh mát tạo thành một bức tranh vô cùng thơ mộng.

Mình và Nhi đắm chìm trong những cảnh tượng thơ mộng ấy, nhẹ nhàng nắm tay nhau tựa đầu vào nhau im lặng mà thưởng thức khung cảnh thiên nhiên tuyệt vời. Thật lãng mạn, bình yên không có lời nào diễn tả được. Cảm xúc dâng trào khiến hai đứa trao nhau những nụ hôn dài bất tận.

Mình và Nhi nằm xuống bãi cỏ, dưới tán của bụi cây um tùm cao quá đầu người, nếu nhìn từ bên ngoài sẽ khó mà thấy được bên trong, cả hai bắt đầu khám phá cơ thể nhau, cũng không rõ do sự tò mò tuổi 19, 20 chưa một lần được nhìn trực tiếp hay chạm vào những phần nhạy cảm của người khác giới thôi thúc cả hai, hay do khung cảnh quá thơ mộng làm cả hai chìm đắm trong cảm xúc.

Thật sự khi ấy mình rất muốn được làm tới cùng, nhưng Nhi kiên quyết từ chối, nàng ta rất cứng rắn không cho mình làm nốt cái công đoạn cuối cùng ấy. Vậy là hai đứa đã không đi quá giới hạn. Mình khám phá cơ thể Nhi mà không biết chán. Làn da mát lạnh, cặp hồng đào săn chắc, đôi mông tròn lẳn là mình mê mẩn. Mãi trời xẩm tối bọn mình mới chịu xuống.

Những giây phút ngọt ngào lãng mạn trong ngày hôm ấy là những kỷ niệm không bao giờ mình quên, nó xảy ra nhiều năm rồi mà giờ nhớ lại vẫn như ngày hôm qua. Chuyến đi chơi là một trong những kỷ niệm đẹp nhất của thời gian hai đứa yêu nhau. Sau này xảy ra rất nhiều chuyện, rất nhiều sóng gió mà bản thân mình cũng không lường trước được.

Bữa cơm tối diễn ra vui vẻ, chỉ có mình với Nhi và vợ chồng anh Dụng cùng bà anh ăn. Còn bố mẹ anh Dụng ở trên lều, em gái anh ấy đi chơi ở nhà bạn. Mọi người hỏi mình và Nhi đi chơi có vui không, mình trả lời “đi chơi rất vui ạ”. Ăn xong mình và Nhi lấy khoai lang đào được lúc sáng mang nướng để mọi người cùng ăn. Xong xuôi ngồi nói chuyện một lúc thì đi ngủ.

Nói qua về nhà anh Dụng, nhà sàn khá rộng hai góc nhà có 2 buồng vách đều bằng gỗ, ở giữa là chỗ ăn cơm kiêm nơi tiếp khách và có bếp lửa nhỏ, hai bên đối diện là 2 cái giường ngủ,ngoài cùng 1 bên là gian bếp rộng, một bên là hiên và cửa ra cầu thang. Bà nội anh Dụng ngủ ở gian bếp rộng. Vợ chồng và con anh Dụng ngủ một buồng, Nhi và em gái anh Dụng ngủ một buồng. Mình với bố anh Dụng ngủ giường ngoài chỗ ăn cơm, mẹ anh Dụng ngủ giường đối diện.

Đấy là hôm đầu tiên, hôm nay bố mẹ anh Dụng đi ra lều ngủ trông nông sản, em gái anh ấy thì sang nhà bạn chơi và ngủ luôn ở đấy. Còn mình ngủ một mình ở giữa nhà. Nửa đêm có tin nhắn của Nhi

Nhi: Anh ngủ chưa, em khó ngủ quá. Có một mình sợ ma lắm.

Mình : anh cũng khó ngủ, hôm qua uống rượu còn ngủ được, hôm nay tỉnh táo thấy lạ nhà khó ngủ.

Nhi : Hay anh vào đây ngủ với em, chỉ ngủ không được làm gì bậy bạ đâu đấy. Sáng dậy sớm ra ngoài không ai biết đâu.

Mình : ừ, để anh vào.

Thế là mình nhẹ nhàng vào buồng ngủ với Nhi, trong đêm tối lần đầu tiên hai đứa nằm với nhau.

Thật sự cảm giác ôm ấp nhau trong cái giá lạnh ban đêm của vùng núi rất đặc biệt, lại là lần đầu ngủ chung giường với nhau. Mình không thể kiềm chế được, mình hôn Nhi rồi khám phá cơ thể Nhi, tay mình đã chạm vào vùng nhạy cảm nhất của Nhi, bên dưới chùm lông một vùng da thịt ướŧ áŧ, mình chạm nhẹ bên ngoài. Hai đứa như gây dại khi chạm tay vào phần da thịt của nhau. Gần tới bước cuối cùng thì Nhi lại một lần nữa kiên quyết từ chối. Lúc ấy thằng em mình như muốn nổ tung ra, thuyết phục Nhi như thế nào cũng không được nàng đồng ý. Mình rất tôn trọng con gái, dù rất khó chịu ở thằng em bên dưới nhưng cũng đành chịu đựng. Đêm hôm ấy hai đứa ôm nhau ngủ, một cảm giác thật bình yên và hạnh phúc. Tới tận bây giờ mỗi khi mình nhớ về hôm ấy thì cảm xúc cũ lại quay trở về.

Hôm sau mình dậy rất sớm ra giường ngủ tiếp nhưng cũng không ngủ được, sáng mọi người chuẩn bị đồ đạc rồi về dưới Hà Nội. Lại 4 cái xe máy chở ra thị trấn bắt xe khách. Do đêm gần như không ngủ, lên xe lại đông không có chỗ ngồi làm mình với Nhi mệt bơ phờ. Được nửa đường thì có chỗ, Nhi dựa vai mình ngủ luôn. Mình ngồi nhắm mắt im lặng chứ không ngủ.

Về tới Hà Nội mình xuống xe trước bắt xe buýt về chỗ trọ thằng Tú ở nhờ chứ không vào bến tránh gặp bố Nhi ra đón. Vào phòng thằng Tú mình ăn tạm bát mỳ rồi lăn ra ngủ tới tận tối mịt bọn thằng Tú, Bảo gọi mình dậy ăn cơm mới dậy được.

——————–

TruyenHD