Chị Ơi, Xin Hãy Nhẹ Nhàng

Chương 3

Chị em ruột thịt.

Nghe được ba chữ này, An Mộ cười lạnh, quay đầu tra hỏi cô gái bị đè dưới người mình.

"Chị em ruột? Vậy tại sao em lại sợ chị như vậy? Nhìn thấy thứ đó của chị rồi, cũng nghĩ chị là quái vật giống bọn họ phải không?"

Giống bọn họ?

Chị đang nói về cha mẹ phải không?

An Dao sửng sốt, cuối cùng cô cũng hiểu tại sao chị gái mình đã nhiều năm như vậy vẫn chưa từng xuất hiện.

Hóa ra không phải là chị không muốn về nhà mà là chị không thể.

Tỉnh táo lại, cô nhanh chóng phủ nhận lời nói của người phụ nữ.

"Không, không, Dao Dao không sợ chị..."

“Vậy sao buổi sáng gặp chị lại chạy trốn vào phòng?”

"Em……"

An Mộ nói lời này là sự thật, An Dao cắn môi, không biết nên giải thích thế nào, giây tiếp theo, tay cô bị người phụ nữ nắm lấy, kéo đến một nơi bí mật.

Không biết từ bao giờ, An Mộ đã cởϊ qυầи jean của mình ra.

Dưới lòng bàn tay mềm mại, người khổng lồ đang ngủ say bị quấn chặt trong qυầи ɭóŧ, mơ hồ có động tác ngẩng đầu lên.

Tim An Dao đập thình thịch, cô muốn rút tay ra nhưng người phụ nữ lại giữ chặt hơn.

Ngay cả khi nhìn qua chiếc qυầи ɭóŧ, cô cũng biết thứ đó to lớn đến mức nào…

"Chị~"

Cô nhẹ nhàng ngượng ngùng gọi chị gái, trong chốc lát, vật trong tay cô trở nên cứng hơn một chút.

Mặt An Dao càng đỏ hơn.

"Không phải em nói em không sợ sao?"

Sức nóng từ lời nói của người phụ nữ đọng lại trên cổ khiến cô cảm thấy tê dại và ngứa ngáy không thôi.

An Dao không khỏi xấu hổ, lắc đầu muốn đẩy lời nói dụ hoặc của người phụ nữ ra khỏi đầu mình.

"Giúp chị sờ một chút? Được không?"

Trong không khí thoang thoảng mùi rượu nồng nặc, khiến bầu không khí càng thêm mơ hồ.

Bàn tay nhỏ bé của An Dao ấn vào vùиɠ ҡíи của người phụ nữ, cô xấu hổ đến mức hô hấp trở nên gấp gáp.

“Chị, chị say rồi…”

"Say?"

Thân thể người phụ nữ chậm rãi tiến lại gần, cả khuôn mặt vùi vào một bên cổ An Dao, hít một hơi thật sâu.

Hương thơm của thiếu nữ tràn ngập khoang mũi, trở thành loại thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© tốt nhất.

An Dao không dám lên tiếng, bộ ngực lộ ra ngoài không khí, bị hai khối tròn mềm mại ép chặt từng chút một.

Đó là bộ ngực của chị gái, dù bị ngăn cách bởi một lớp áσ ɭóŧ nhưng vẫn có thể cảm thấy nó rất mềm mại.

Bộ ngực thanh tú của cô bị cọ xát, nhiệt lượng kèm theo dòng điện tê dại lan tràn khắp toàn thân.

Nhìn thấy chị gái mình cởi cúc áo sơ mi, An Dao khẽ thở dốc, nhìn chiếc áσ ɭóŧ ren màu đen rơi xuống, thả ra hai con thỏ trắng đầy đặn.

Ngực của chị gái rất trắng, rất to.

An Dao bị cảnh tượng này mê hoặc đến quên kháng cự, chỉ thấy chị gái cô đang cúi xuống, đặt hai vυ' to lên trước ngực cô, chồng lên cọ xát vào bộ ngực thanh tú của cô.

Thật mềm, thật thơm...

An Dao nhắm mắt lại, không dám nhìn cũng không dám vùng vẫy, hai hạt đậu hồng mềm mại trên ngực cô đứng dậy từng chút một.

Xấu hổ làm sao.

Đúng như chị gái vừa nói, núʍ ѵú của cô đang cứng.

An Dao xấu hổ đến muốn khóc, giây tiếp theo, cổ tay phải của cô bị ai đó giữ lại, lại được kéo đến nơi bí mật đó.

Thứ trong qυầи ɭóŧ của người phụ nữ dường như lại to ra.

An Dao không khỏi toàn thân run rẩy, nhẹ giọng cầu xin.

“Chị, đừng…”

"Em là em ruột của chị, ô ô ô..."

Em ruột thì sao?

Trái tim An Mộ trở nên lạnh lẽo, cô bị cha mẹ bỏ rơi từ khi còn nhỏ vì thân thể kỳ dị, nhưng An Dao lại nhận được tất cả tình yêu thương từ cha mẹ, giờ đây cha mẹ cô đã qua đời, cô không kiềm chế được mà chuyển sự căm ghét này sang người An Dao.

Nếu hai người đó còn sống, nhìn thấy đứa con gái nhỏ quý giá của mình mỗi đêm bị đứa con gái quái vật đã bị bọn họ vứt bỏ từ bé đè xuống cưỡиɠ ɧϊếp, có lẽ họ sẽ tức giận đến chết ngay tại chỗ.