Trước Cửa Nhà Góa Phụ

Chương 2.2: Bị dụ dỗ làm chuyện xấu

Lần này Chu Âm cũng có chút đề phòng, nghe Trịnh Xuyên giải thích, cô có chút không dám tin: "Thật sao?" Nếu là thật, vì sao cô không nghe những người đã sinh con trong thôn nhắc tới chuyện này?

"Thật." Trịnh Xuyên vì muốn xâm nhập vào trong, không để lộ bất cứ ý đồ xấu xa nào lên mặt: "Chuyện này cũng không có cách nào nói với người ngoài được, những người đi trước cũng không có ai nói cho dì biết phải dùng dươиɠ ѵậŧ của đàn ông đâm vào trong."

Chu Âm cảm thấy người đàn ông này nói rất có lý, quả thật , nhưng khi nghe Trịnh Xuyên lời nói, cô chưa từng nghe người khác nói đàn ông dùng cây gậy thịt đâm vào người có thể làm cho người khác mang thai. Sau khi nghe được Trịnh Xuyên nói xong, cô lại nghe thấy một từ mà mình chưa từng nghe qua trước đây: "Dươиɠ ѵậŧ… là cái gì vậy? Trong phòng cũng không có chim."

Trịnh Xuyên suýt chút nữa bật cười trước câu nói của cô, anh cầm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình, nắm lấy tay Chu Âm đặt lên đó: "Cái này, cây gậy thịt của đàn ông được gọi là dươиɠ ѵậŧ."

Thứ này là một cây gậy thịt nóng bỏng, vừa chạm vào đã có cảm giác cưng cứng, bên ngoài được bọc một tầng da mềm mại. Chu Âm vừa mới chạm vào một chút đã cảm thấy xấu hổ không thôi, lập tức muốn rút tay lại.

“Như vậy đi.” Thấy Chu Âm tin lời mình nói, Trịnh Xuyên lại dỗ dành cô: “Nếu như dì không tin, tôi sẽ cho dì nhìn một cái, dươиɠ ѵậŧ có thể phun ra một ít chất lỏng trong suốt nhớp nháp, thứ này chính là để cho đứa bé trong bụng ăn."

"Có thật sự là có một thứ như vậy không?"

Trịnh Xuyên gật đầu: “Đó là sự thật nhưng nếu như cho dì xem, còn phải nhờ dì giúp một việc.”

Chu Âm hoàn toàn bị chuyện mới lạ hấp dẫn, cô lập tức hỏi Trịnh XUyên muốn mình giúp gì: "Tôi có thể giúp gì cho anh?"

Trịnh Xuyên chạm vào đùi của cô: “Dù sao tôi cũng không thể nói được, một lát nữa tôi bảo dì làm gì thì cứ làm, đừng lộn xộn, được không?”

Chu Âm liên tục gật đầu, đối với chuyện này cô cũng có chút tò mò.

Trịnh Xuyên chen vào giữa hai chân cô, nắm qυყ đầυ ấn vào khe hở giữa hai môi âʍ ɦộ, chậm rãi đẩy về phía trước, qυყ đầυ tách mở hai môi âʍ ɦộ ra để sát vào miệng huyệt.

Chu Âm kêu lên một tiếng, ôm bụng muốn nhìn nhưng lại không dám nhìn.

Dươиɠ ѵậŧ dữ tợn trực tiếp ép vào giữa hai môi âʍ ɦộ đầy đặn, Trịnh Xuyên có thể nhìn thấy dươиɠ ѵậŧ to lớn của mình được môi âʍ ɦộ đầy đặn của đối phương ôm chặt lấy, hai vạt thịt trông mềm mại, giống như những chiếc bánh bao trắng lớn do Chu Âm nặn. Anh dùng sức ấn xuống dươиɠ ѵậŧ của mình, cây gậy thịt từ từ tiến vào bên trong, cọ xát vào thịt mềm bên trong huyệt thịt trông rất đáng thương.