Chương 2: [Khương Tảo] Bị người đàn ông say rượu đè lên đất, đâm qυყ đầυ vào trong
Khương Tảo đã nghe rõ lời anh ta nói, trong lỗ tai lập tức ong ong, cô run rẩy đẩy người đàn ông ra, nước mắt dâng lên trong mắt.
"Không... Không... Tôi không có... Tôi không phải, anh buông ra!"
Ngay cả cái cuốc mà cô cũng chỉ xách lên được một nửa, làm gì có sức lực lớn để đẩy người đàn ông mạnh mẽ như trâu kia ra. Lúc bị người đàn ông đè lên trên mặt đất, tứ chi cô vẫn còn cố gắng chống đẩy, muốn giãy dụa ra khỏi sự giam giữ của người đàn ông.
Bàn tay dính rượu của người đàn ông chạm vào nửa khuôn mặt dưới của cô, chặn lại tiếng cầu cứu và tiếng kháng cự của cô. Khương Tảo cắn mạnh vào gan bàn tay của anh, người đàn ông kêu "A" một tiếng, vẫn không chịu buông tay ra.
Cảm giác bàn tay của người đàn ông túm lấy quần mình, Khương Tảo đã bị dọa sợ, nước mắt chảy ra, chỉ biết "ưm ưm" cầu xin Mạnh Cửu buông tha mình.
Mạnh Cửu đã bị tϊиɧ ŧяùиɠ lên não, làm gì còn suy nghĩ gì được, trong đầu chỉ có suy nghĩ muốn làʍ t̠ìиɦ với cô.
Năm nay anh đã hai mươi lăm tuổi, ngay cả miệng phụ nữ cũng chưa từng được hôn, càng đừng nói với đâm cây gậy dưới háng vào huyệt ai.
Quần bị kéo mạnh xuống, quần sịp nho nhỏ bên trong cũng bị anh kéo theo luôn.
Khương Tảo vẫn còn đang cắn tay người đàn ông, cô muốn kêu cứu, lỡ đâu không có ai nghe thấy thì sao? Cô không muốn bị người đàn ông không quen biết cưỡиɠ ɖâʍ, lại càng không muốn làm chuyện dơ bẩn kia ở trên đất.
Bàn tay của người đàn ông rời đi trong chớp mắt, Khương Tảo sửng sốt một chút, sau đó đã muốn kêu to cứu người, nhưng miệng cô đã nhanh chóng bị nhét kín bởi một cục vải vò có mùi tanh tưởi.
Cô vừa mới hết kì kinh không bao lâu, mấy ngày nay bên dưới có mùi hơi nặng, lúc này bị mùi hương đó bao phủ đầy trong miệng, lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cô càng rơi lệ nhiều hơn, không phát ra âm thanh gì được nên chỉ có thể nức nở, cô di chuyển hai tay rồi cào cấu loạn xạ, lại bị người đàn ông đè giữ lêи đỉиɦ đầu rất dễ dàng.
Thân dưới của cô lõα ɭồ bên ngoài, bàn tay người đàn ông ở giữa hai chân cô, bao lấy âʍ đa͙σ chắc nịch của cô, xoa nắn rất thô lỗ.
"Con mẹ nó, mềm như vậy à." Mạnh Cửu lấy gậy thịt ra, nó đã cương cứng và rỉ dịch ra. Anh nhìn khuôn mặt trắng nõn đầy nước mắt của Khương Tảo, cử động vài cái, dươиɠ ѵậŧ nhảy dựng lên ở trong tay anh, anh đỡ nó lên rồi đẩy vào giữa hai chân Khương Tảo.
Khương Tảo càng giãy giụa mạnh hơn, hai chân đạp lung tung, quả thật cũng đạp trúng người Mạnh Cửu mấy lần, ngược lại càng khiến anh hưng phấn hơn.
Anh nâng dươиɠ ѵậŧ lên đúng hướng, tiếp theo là đẩy qυყ đầυ vào trong, Khương Tảo đã đẩy mạnh ra một chút, thẳng lưng và lắc đầu.
Gậy thịt của người đàn ông vừa thô vừa nóng, Khương Tảo đã lâu chưa làʍ t̠ìиɦ, lại không có chuẩn bị gì, âʍ đa͙σ khô khốc không chịu nổi sự tiến vào thô lỗ như vậy.
Mạnh Cửu là lính mới chưa hiểu sự đời, anh đã nhìn thấy đàn ông đâm vào huyệt, nhìn thấy phụ nữ kêu rên, nhưng anh chưa từng đâm vào cũng chưa từng sờ qua, lại càng không hiểu bên dưới phải chảy ra nước mới đâm vào được, chỉ biết là phải cắm vào trong, cắm vào rồi mới sướиɠ.
Anh nhìn bắp đùi Khương Tảo đang run rẩy, lại mắng một tiếng, rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi tiểu huyệt.
Anh mở hai môi âʍ ɦộ ra, nhờ ánh trăng mà nhìn trái ngó phải nhưng cũng không nhìn ra cái gì cả.
Cuối cùng hai tay cũng được thả ra, Khương Tảo rút miếng vải bị nhét ở trong miệng mình ra, nghiêng người qua, lấy hết sức lực để bò về phía trước, vừa bò vừa kêu to: "Cứu tôi với... Cứu tôi... Có ai đó không?"
Người đàn ông phía sau duỗi cánh tay dài ra, bịt miệng cô rồi kéo cô quay về sau.
"Cô có kêu tiếp cũng vô dụng, bây giờ làm gì có ai tới chỗ này." Mạnh Cửu nói: "Cô đã bị tôi đâm vào rồi, cho dù có ai nghe thấy, tới đây thấy cô như thế thì cũng sẽ cởϊ qυầи ra làʍ t̠ìиɦ với cô."
Anh vỗ mạnh lên mông Khương Tảo một chút. "Bốp" một tiếng, gợn mông hiện lên, trên cánh mông để lại một dấu năm ngón tay màu đỏ.
"Muốn bị một dươиɠ ѵậŧ của tôi đâm hay là bị mấy cái dươиɠ ѵậŧ đâm cùng lúc, tự cô chọn đi."
Anh nói nghe như rất nghiêm túc, lập tức khiến Khương Tảo chấn động.
Ngón tay thô ráp của Mạnh Cửu đâm vào trong huyệt, quấy đảo bên trong: "Tiểu huyệt chặt quá, có thể ăn được mấy cái cùng lúc đấy chứ."
Giống như đã dự đoán được cảnh tượng người đàn ông đâm dươиɠ ѵậŧ vào trong huyệt mình, Khương Tảo run lên, chỉ biết "Ưm" một tiếng, không cử động gì.