Chương 20
Mùa đông tới rồi các thím đã có gấu chưa?Ngày trước mỗi lúc buồn, cô đơn em thường vùi mình vào trong những trang sách, đắm mình trong những bản tình ca du dương và chìm vào trong giấc ngủ! Nhưng giờ đây mỗi lúc buồn em muốn tìm người chia sẻ, muốn được giãi bày tâm sự cùng một ai đó và có lẽ điều tốt nhất là type cho các thím, để sẻ chia đôi phần tâm sự về cuộc sống này!
Linh nhẹ tay choàng qua người em, hai cơ thể ấm áp hòa quyện lại vào nhau… VÀ ĐÓ LÀ LẦN ĐẦU TIÊN CHÚNG EM LÀM CHUYỆN ẤY…
…
Cánh cửa phòng khép lại, căn phòng tràn ngập ánh sáng của muôn ngàn vì sao. Đôi tay em nhẹ ôm lấy người Linh, đôi môi say đắm trong nụ hôn nồng nàn, cháy bỏng, cả hai trao cho nhau những gì ngọt ngào nhất! Dường như thời gian như ngừng trôi, không gian ngưng đọng, khung cảnh tĩnh lặng chìm lắng trong màn đêm huyền ảo, từng cơn gió khẽ đung đưa tấm rèm nơi cửa sổ.
Những cảm xúc đê mê thăng hoa chiếm lĩnh lấy hai con người, mọi khoảng cách bị xóa nhòa, lúc này chỉ có tình yêu, trái tim loạn nhịp… nơi đây như chốn thiên đàng trong những câu chuyện cổ tích vậy!
Hai con người, hai tâm hồn đang quyện chặt vào nhau, có lẽ không có ngôn từ nào có thể diễn tả cảm xúc lúc này, hương thơm nhẹ nhàng trên mái tóc bồng bềnh của Linh chiếm lấy tâm hồn của em! Đưa tay lên nhẹ gạt đi những giọt mồ hôi lăn tăn trên khuôn mặt thánh thiện của chị. Trước mắt em đang hiện ra một thiên thần, làn da trắng ngần cơ thể căng tràn đầy ấm áp của chị toát lên mùi hương thật đặc biệt… Xiết chặt lấy chị hạnh phúc không thốt nên lời!
– Á, a, ợ….
Adfavjkdfjákdháidjákdjmálkmda
Adáhdáhdfsàgabfdsjkgshgs’ga
Gáhgsdahg9pưehbcq9tytwwy8ty0
Xqtnưptywqbtqươvưyqbư’xnươ0xtưqt8k, tq (Nội dung 18+, click vào nếu như bạn thực sự muốn đọc)…
Ánh mặt trời chiếu rọi qua khe cửa sổ, ánh nắng ban mai tràn ngập trong căn phòng nhỏ, chú chim khuyên líu lo chào ngày mới. Em tỉnh giấc nhưng không thấy chị đâu, chị dậy từ lúc nào rồi! Linh đứng ngoài lan can, nhìn về phía mặt trời mọc, đôi mắt chị vυ't qua những cánh đồng lúa xa xa, cảm thấy sao bình yên quá!
Nếu mỗi sáng thức dậy được ngắm nhìn người con gái mình yêu thương, được ôm người con gái đó vào lòng thì thật tuyệt biết bao. Nhìn cảnh đó em lại nhớ tới những ngày trên đồi núi Ba Vì thơ mộng, được cùng chị sống cuộc sống thần tiên!
Mặc vội cái quần xà lỏn rồi bước tới bên cạnh Linh, đôi tay nhẹ nhàng ôm lấy cơ thể căng tràn nhựa sống, trái tim em như đang loạn nhịp…
– Anh dậy rồi à!
– Uhm! Không có em bên cạnh anh làm sao ngủ được! hihi.
– Anh chỉ được khéo nịnh thôi!
– Mà sao em dậy sớm thế!
– E quen dậy sớm mà, với nấu bữa sáng giúp mẹ nữa!
– Ôh, chết quên, bố mẹ đâu rồi em?
– Bố mẹ đi làm rồi, em Vân cũng đi học. Anh xuống ăn sáng rồi thực hiện lời hứa với em đi! Nhanh lên!
– Hứa gì nhỉ? @@
– Anh nói hôm nay sẽ đưa em ra biển chơi mà!
– Ôi! Anh quên mất!
Phi nhanh xuống dưới nhà vệ sinh cá nhân, tút lại vẻ đập choai rồi ăn sáng.
Công nhận Linh nấu ăn ngon thật ấy!
– Anh xong chưa! Nhanh lên không lát nắng lắm!
– Anh xong rồi đây! Đợi anh chút!
Quất nhanh bát cơm rồi lên phong thay đồ đưa Linh đi biển! Chị chuẩn bị một đống đồ nhồi nhét vào chiếc balo, nào là kem dưỡng da, đồ ăn, lại còn cả quần áo tắm của Linh nữa chứ, gì mà màu hồng hồng xinh xinh! Lần đầu em nhìn thấy tận mắt đấy nhé! Em thề em chỉ nhìn thôi, vì em tò mò mở balo ra thôi mà! (Cảm thấy xấu hổ!)…
Hình như hồi sáng Linh dậy sớm đi mua đồ chuẩn bị cho chuyến picnic này thì phải, Linh chu đáo thật! Không biết gấu của các thím đi chơi có chuẩn bị đồ như gấu em không???
Em đưa Linh đi trên con xe máy của bố, trời bắt đầu nắng gắt. Vì đi biển nên em mặc quần ngố, kiếm cái áo dài mặc bên ngoài! Từ nhà em ra biển cũng khoảng 40km, đi nhanh cũng mất cả tiếng đồng hồ vì đường xấu mà! Linh nhẹ gục đầu vào vai em, tay chị vòng qua người em. Chiếc xe băng qua những cánh đồng mênh mông phơi mình trong ánh nắng, từng đàn chim cất tiếng hót gọi nhau, những chú trâu gặm cỏ bên đường… mọi thứ đối với em thật đẹp, đơn giản vì em đang có chị bên cạnh, có một người con gái để quan tâm để yêu thương để chăm sóc. Nhìn khuôn mặt hiền dịu của chị qua gương chiếu hậu, đôi mắt nhắm nghiền lại, dường như chị cũng đang rất hạnh phúc…
– Chồng ơi!
– Gì vậy em! @@
– Hôm qua chồng hư lắm! bắt nạt vợ! Chồng xấu tính lắm!
Chị xiết chặt vòng tay lại, giọng nói đầy vẻ hờn dỗi…
– Hihi!
– Sao chồng cười! Chồng có yêu vợ không?
– Chồng yêu vợ nhất! Chồng rất yêu vợ! Vợ ngốc ạ!
– Sao kêu vợ ngốc! Có bao giờ chồng hết yêu vợ không!
– Có!
– @@
– Đó là khi sông cạn, núi mòn, khi trời đất hòa làm một. Khi trái tim chồng ngừng đập, dòng máu trong cơ thể chồng ngừng chảy… bala bala…
– Chồng nói thì hay lắm, nhưng không biết có làm được không! Chồng đi làm rồi lại tán tỉnh mấy em khác xinh tươi trẻ trung hơn vợ. Rồi chồng chê vợ già, vợ xấu, bỏ vợ thì sao?
– @@ (Chọc đúng tim đen!)
– Biết mà! hic! Vợ nói đúng rồi phải không?
– Không! Vợ nói gần đúng thôi!
– @@! Á à!
– Trời! Lại véo anh rồi! Ý anh là khi anh đi làm có nhiều em gái có thể họ sẽ trẻ đẹp hơn vợ, đáng yêu hơn vợ nhưng trong trái tim anh chỉ có một mình vợ thôi!
– Đáng ghét!
Đoạn đường trở nên ngắn hơn với tiếng cười đùa của chị! Lượn lờ trên con đê vươn mình chắn sóng biển, từng hàng phi lao rì rào, những làn gió mang hơi thở mặn nồng của biển. Đứng trước thiên nhiên thật hùng vĩ, con người càng trở nên thật nhỏ bé!
Này người yêu dấu ơi
Em đã nghe gì trong tiếng sóng.
Biển xanh với nắng hồng
Em đẹp như ngàn năm cổ tích.
Biển dịu êm vờn mái tóc của em
Hãy nói những ước muốn của đời mình.
Dù chỉ với ánh mắt họăc nụ cười
Cầm bàn tay rồi chợt thấy yêu hơn,
Ngày tháng sẽ mãi mãi là mộng đẹp,
Hạnh phúc sẽ lấp lánh tựa nụ cười của em.
Tình yêu hòa quyện vào với thiên nhiên, đôi môi Linh nở nụ cười trìu mếm, tràn ngập hạnh phúc, tay trong tay đôi tình nhân đi dạo trên bãi cát dập dình sóng xô, những làn nước mát rượi trườn qua đôi chân trần trắng muốt của chị!
Gần trưa hai chị em hòa mình trong những rặng phi lao, thưởng thức những món ăn mà chị đã chuẩn bị sẵn, giống như một cuộc dã ngoại đầy thú vị. Hàng phi lao nghiêng mình trong gió, những làn gió mát làm tung bay mái tóc của chị.
Biển đẹp thật! Nó luôn là điều gì đó thật bí ẩn, thật huyền diệu. Sóng tung bọt trắng xóa xua tan mọi suy nghĩ trong em, ngồi ôm Linh và hướng về biển, từng làn sóng như những khó khăn trùng trùng mà hai đứa sắp phải đối mặt, nhưng trên khuôn mặt Linh vẫn rạng ngời, ánh mắt chứa đầy niềm tin và hi vọng!