“Ưʍ...”
Hoa huyệt chặt chẽ bị dươиɠ ѵậŧ dữ tợn thô bạo tiến vào, Lâm Âm đang ngủ say cũng đau đến nhíu mày, cô cố gắng muốn mở mắt ra.
Chu Sâm lập tức duỗi tay che hai mắt Lâm Âm lại, động tác dưới thân hắn vẫn không ngừng, một tay người đàn ông bóp cằm cô rồi hôn lên môi thiếu nữ, đầu lưỡi linh hoạt cạy răng cô ra quấn lấy lưỡi nhỏ triền miên.
Lâm Âm bị động thừa nhận nụ hôn đầy thô lỗ và từng cú va chạm của người đàn ông.
Trước mắt cô là một mảnh đen nhánh, đáy lòng cũng là một mảnh mờ mị.
Mộng xuân tối nay có vẻ càng chân thật hơn tối qua, khoảng cách gần trong gang tấc khiến cô dường như ngửi được hương vị quen thuộc trên người người đàn ông.
Tiếng thở dốc thô nặng vang lên bên tai, hoa huyệt ướt nóng như có thể vẽ ra hình dạng của côn ŧᏂịŧ đang ra vào.
Cảm giác căng trướng đến từ hoa huyệt khiến Lâm Âm càng không thể tập trung suy nghĩ, cô không tự giác co lại hoa huyệt đón ý hùa theo động tác của người đàn ông.
Từng tầng mị thịt cắи ʍút̼ chặt chẽ khiến da đầu Chu Sâm tê dại, mắt hắn nhiễm màu đỏ tươi.
“Hóa ra trước kia làm không có động tĩnh gì là do hạ thuốc quá nhiều...” Chu Sâm cắn lên môi Lâm Âm một cái, “Sớm biết thao lúc em nửa tỉnh nửa mê sướиɠ như thế, trước kia tôi không nên hạ nhiều thuốc cho em...”
Hắn vừa nói xong lại cảm giác mị thịt lại cắn chặt hơn vài phần.
Hô hấp của Chu Sâm dồn dập, vừa rồi thiếu nữ vô thức kẹp khiến hắn suýt chút nữa đã đầu hàng.
Con ngươi Chu Sâm trầm xuống, hắn để Lâm Âm quay lưng về phía mình, người đàn ông bóp vòng eo mảnh khảnh đâm vào từ phía sau, động tác còn thô bạo hơn vài phần.
Cả người Lâm Âm mệt mỏi, cô chỉ có thể bị động thừa nhận, từng tiếng than nhẹ tràn ra khỏi miệng, “Ưʍ... A...”
Động tác thô bạo của người đàn ông khiến từng đợt kɧoáı ©ảʍ vừa quen thuộc vừa xa lạ bao phủ toàn bộ cơ thể cô.
Chu Sâm mãnh liệt đưa đẩy, tinh hoàn va chạm với mông của thiếu nữ, mật dịch ở nơi giao hợp của hai người làm khăn trải giường ướt đẫm.
Lâm Âm cảm thấy da đầu tê dại, kɧoáı ©ảʍ lan tràn ra toàn thân, nhưng cả người cô lại không còn chút sức lực nào, chỉ có thể để mặc người đàn ông tùy ý đòi lấy.
Chu Sâm vùi đầu vào cổ của Lâm Âm, hắn ngửi mùi hương trên người cô, sau đó để lại trên lưng cô từng dấu răng thuộc về hắn.
Suốt một đêm, Chu Sâm không chút cố kỵ thao Lâm Âm với đủ loại tư thế.
Nghe tiếng rêи ɾỉ nhỏ vụn tràn ra từ môi cô, Chu Sâm gầm nhẹ một tiếng, động tác rút dươиɠ ѵậŧ ra của hắn hơi chậm
hơn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng không biết đã bắn vào hoa huyệt bao nhiêu.
Nhìn huyệt khẩu có chút sưng đỏ đang tràn ra từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙, cơ thể hắn lại nóng lên.
Đây là lần đầu tiên hắn không khống chế được bản thân, dưới tình huống không có sự bảo đảm an toàn tuyệt đối mà thao Lâm Âm, mà vừa rồi... trong hoa huyệt còn đang chảy ra tϊиɧ ɖϊ©h͙.
Chu Sâm ôm cô vào lòng, một tay hắn bật lửa hút một điếu thuốc, sương khói mờ ảo trong phòng cũng không che giấu được sự hoảng loạn sâu trong mắt hắn.
Mất khống chế... Đây không phải là một chuyện tốt...
Chu Sâm ôm cô cho đến khi chân trời hửng sáng, hắn mới giúp cô mặc lại quần áo, sau đó thay một bộ khăn trải giường giống như cũ, sửa sang lại giường đệm đang lộn xộn như ban đầu.
Động tác này thuần thục như đã làm qua trăm ngàn lần, mà sự thật cũng đúng là thế.
Từ khi cô được mười bốn tuổi... Cơ bản những việc này hắn đều lâu lâu làm một lần.
Ngôi nhà ở thành phố kia... Trong tủ quần áo của hắn đều là váy ngủ gợi cảm của Lâm Âm.
Mỗi một bộ áo ngủ của cô... Hắn đều có một bộ giống hệt.