Sống Lại Em Yêu Anh

Chương 24: Cuối cùng cũng được ăn (H)

Lăng Hạo Thiên nhìn hành động của cô, biết là hôm nay trốn không thoát, hắn thở dài một hơi, hôn lên vầng trán trắng nõn của cô, dụ dỗ nói:

- Cởϊ qυầи áo giúp anh

Thấy anh chịu thua, Ninh Khiết Băng cuối cùng cũng mỉm cười thỏa mãn. Cô ưỡn người lên, hé miệng tháo từng cúc, từng cúc trên áo sơ mi. Đôi môi anh đào như có như không lướt qua da thịt màu đồng rắn chắc. Những nụ hôn ướŧ áŧ hạ xuống, rải rác trên l*иg ngực rộng lớn của hắn, sau đó dần dần kéo dài xuống phía dưới.

Anh bị cô trêu chọc, du͙© vọиɠ càng không khống chế được. Hơi thở hắn càng ngày càng dồn dập, bàn tay to lớn không ngừng di chuyển khắp cơ thể cô, vuốt ve dọc theo đường cong nữ tính uyển chuyển, cuối cùng dừng lại trên hai cánh mông tròn trịa, niết nhẹ một cái.

Cả người cô bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến run lên, hành động lại càng thêm lớn mật. Bàn tay nhỏ nhắn rời xuống, đặt lên nơi đang bừng bừng phấn chấn kia. Cô dễ dàng kéo khóa quần tây xuống, thò tay nắm lấy vật nam tính đã sớm sưng to, nhẹ nhàng xoa nắn. Nhiệt độ nóng rực truyền từ lòng bàn tay đến toàn thân cô, Ninh Khiết Băng há miệng kinh ngạc, bất lực nhìn về phía hắn:

- Qúa lớn, có thể đi vào nơi đó được sao?

Câu nói vô tình của cô hoàn toàn gợi lên khao khát cháy bỏng trong hắn. Hắn nhổm người dậy, giật phăng quần áo trên người ra, thân hình nam tính hoàn mỹ hoàn toàn hiện ra trước mắt cô. Vai rộng, thắt lưng hẹp, cơ bụng sáu múi tuyệt đẹp, hai chân thon dài hữu lực.

Cô rất không có tiền đồ nuốt nước miếng một cái, hai mắt tỏa sáng như sao. Anh áp cô dưới thân, hơi thở nóng rực phả lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn:

- Tiểu yêu tinh, nếu em đã có gan chơi đùa với lửa, vậy thì em phải chịu trách nhiệm dập lửa

Nói xong, hắn ngay lập tức cúi đầu, hung hăng hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô. Cái lưỡi linh xảo trượt vào khoang miệng nhỏ nhắn, lướt qua hàm răng ngọc đều đặn, tìm kiếm cái lưỡi thơm tho không ngừng dây dưa. Nụ hôn kịch liệt khiến cô thở hổn hển, nước miếng tràn ra khóe miệng đều bị hắn liếʍ sạch.

Rời khỏi đôi môi bị chà đạp đến sưng đỏ, nụ hôn của hắn dời xuống cần cổ thon dài, không ngừng liếʍ mυ'ŧ xương quai xanh tinh xảo. Mỗi nơi hắn đi qua đều để lại những dấu hôn đỏ chói mắt, nở rộ như những cánh hoa anh đào trên nền tuyết trắng.

Khuôn mặt anh tuấn vùi vào rãnh ngực sâu hút mê người, hít một hơi thật sâu hương thơm thanh nhã trên người cô. Hắn hôn lên bầu ngực đầy đặn của cô, há miệng ngậm lấy một nụ hồng mai. Hàm răng nhẹ nhàng ma sát, dùng sức mυ'ŧ lấy, giống như mãi mãi vẫn không cảm thấy đủ.

Kɧoáı ©ảʍ từ ngực truyền đến giống như điện giật, một luồng tê dại truyền khắp thân thể. cô không nhịn được nức nở thành tiếng. Những tiếng rêи ɾỉ mất hồn bật ra từ khóe miệng xinh đẹp, khiến cả người anh càng ngày càng nóng lên, phía dưới càng cương cứng, suýt nữa không chịu nổi mà bắn ra.

Ngón tay thon dài xâm nhập vào nơi thần bí, tách ra hai cánh hoa non mềm. Hoa dịch trong suốt ngay lập tức trào ra, thấm ướt ngón tay hắn. Hương thơm xử nữ quấn quanh chóp mũi, ép hắn đến điên lên. Không thể chống lại dụ hoặc mê người này, hắn cúi người xuống, hôn lên nụ hoa hồng nhạt xinh đẹp. Đầu lưỡi chen vào giữa hai cánh hoa, dọc theo hoa huy*t non mềm liếʍ mυ'ŧ xung quanh, cuối cùng ngậm lấy viên trân châu ngượng ngùng, răng nanh nhẹ nhàng cắn cắn.

Cô cong người lên, tạo thành một độ cong hoàn mỹ. Cả người cô đổ đầy mồ hôi, da thịt non mịn sáng lấp lánh, trắng ngần giống như một loại gốm sứ thượng hạng.

- Ưm, Hạo Thiên... Đừng...đừng động chỗ đó

Mật dịch không ngừng tiết ra, tất cả đều vào hết trong bụng hắn, không bỏ sót một giọt nào. Anh ngẩng lên từ giữa hai chân cô, mỉm cười tà mị. Hắn liếʍ môi một cái, ái muội nói:

- Bảo bối, rất ngọt, anh vẫn còn muốn

Nói xong lại tiếp tục cúi đầu, dùng sức mυ'ŧ một cái. Kɧoáı ©ảʍ không ngừng truyền tới đại não, cô hét lớn một cái, đạt cao trào lần đầu.

Cả người cô xụi lơ nằm trên thảm lông cừu mềm mại. Cái miệng nhỏ nhắn không ngừng thở dốc, mệt mỏi chỉ muốn ngủ.

Anh làm sao có thể cho cô toại nguyện, hắn nhào lên, đôi mắt hoa đào lấp lánh nhìn cô, giống như lang sói:

- Bảo bối, anh làm cho em thoải mái, bây giờ em lại muốn bỏ mặc anh, thật là không ngoan.

Hắn dịu dàng hôn lên môi cô:

- Chuẩn bị tốt rồi chứ?

Sau đó không chờ cô trả lời mà động thân một cái, phân thân to lớn trực tiếp tiến sâu vào hoa huy*t, sau đó dừng lại không động nữa.

- Đau quá... không được... anh mau đi ra ngoài... đau chết mất

Lăng Hạo Thiên thương tiếc hôn lên những giọt nước mắt trong suốt, sau đó dời xuống cái miệng nhỏ nhắn, nuốt hết nức nở của cô vào bụng. Một tay hắn xoa bóp bầu ngực đầy đặn, muốn dời đi sự chú ý của cô.

Dần dần cũng không còn cảm giác đau đớn nữa, đổi lại là cảm giác sung sướиɠ thoải mái khiến lỗ chân lông như giãn ra. Ninh Khiết Băng nhìn khuôn mặt ẩn nhẫn của anh, hai chân thon dài khoác lên eo hắn, động tác này khiến phân thân của hắn càng đi vào sâu hơn, hoa huy*t ngay lập tức được lấp đầy. Ninh Khiết Băng thỏa mãn rêи ɾỉ một tiếng, kiều mị nói:

- Hạo Thiên, anh động đi, không sao đâu

Lăng Hạo Thiên cuối cùng cũng không kìm giữ nổi nữa, điên cuồng luật động trong cơ thể cô. Mỗi động tác ra vào đều vô cùng mạnh mẽ, không ngừng thẳng tiến vào tận nơi sâu nhất trong cô. Tiết tấu ra vào càng ngày càng nhanh, hắn dường như không biết mệt mỏi, muốn cô thế nào cũng không đủ, chỉ biết càng muốn nhiều hơn, nhiều hơn nữa, mang toàn bộ khao khát suốt bao năm qua hoàn toàn phóng thích. Mồ hôi của hắn rơi trên thân thể cô, hòa quyện lại với nhau. Thân thể kề sát, cực độ triền miên, dường như hai linh hồn cũng hòa làm một.

Trong không gian tràn ngập hương vị kiều diễm, kí©ɧ ŧìиɧ bắn ra bốn phía. Không biết qua bao lâu, Lăng Hạo Thiên gầm nhẹ một tiếng, bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng, cả hai cùng đạt đến cao trào. Ninh Khiết Băng cũng không kìm được mà ngất đi.

Trước đó, trong đầu cô chỉ có một ý niệm

"Sói đói lâu ngày quá đáng sợ rồi. Sau này nhất định không bao giờ để anh nghẹn lâu nữa!!!"