Mạt Thế: Bạn Trai Tôi Là Lính Gác Cấp Thần

Chương 36

Lầu hai là phòng Doãn Tĩnh ở, Tô Vi và Lục Nhưỡng ở lầu 3.

Vừa mới dàn xếp xong, dưới lầu đột nhiên có ba người mặc áo blouse trắng.

Doãn Tĩnh đứng ở trên ban công, nhìn thấy ba người kia, nhướn mày.

Cửa phòng bị gõ vang, Doãn Tĩnh xuống lầu, “Tìm ai?”

“Chúng tôi là người của phòng thí nghiệm căn cứ thứ ba, tìm lính gác cấp S Lục Nhưỡng tiến hành thí nghiệm.”

Nghe được lời này, Doãn Tĩnh thở phào nhẹ nhõm.

Người bên trên đối với lính gác bọn họ không tính là hữu hảo.

Cô gọi Lục Nhưỡng ra tới, nói cho hắn, đây là kiểm tra mỗi lính gác tiến vào căn cứ đều sẽ làm.

Giám định một chút cấp bậc của lính gác.

Sau khi giám định hoàn tất liền sẽ phát chứng nhận lính gác, có thể tự do ra vào căn cứ thứ ba.

Lục Nhưỡng gật đầu, đi theo ba nghiên cứu viên.

-

Căn cứ thứ ba rất lớn, thần sắc Lục Nhưỡng thanh thản, ngẩng đầu quan sát cây cối.

Độ chênh lệch nhiệt độ ngày đêm quá lớn, dù cây cối hàng năm xanh tốt cũng trở nên héo.

Sắc trời nóng bức, Lục Nhưỡng mặc sơ mi trắng sạch sẽ, sau một lát như vậy, hắn đã tắm xong trong biệt thự Doãn Tĩnh.

“Nhanh lên đi.” Nghiên cứu viên phía trước thúc giục.

Lục Nhưỡng nghiêng đầu liếc mắt nhìn bọn họ một cái, kéo kéo khóe môi.

-

Rốt cuộc cũng tới nơi, trải qua giám định con ngươi và vân tay, Lục Nhưỡng thành công tiến vào phòng giám định công nghệ cao.

Bởi vì máy móc thực quý, cho nên được bảo hộ rất tốt.

Lục Nhưỡng ở dưới sự chỉ huy của nhân viên nghiên cứu, nằm vào trong một cái máy quét cùng loại với CT.

Ba phút sau, hắn đứng dậy, nhìn nghiên cứu viên chỉ chỉ trỏ trỏ đối với số liệu, sau đó lại mang hắn vào trong một phòng.

“Yên tâm đi, anh không có vấn đề gì, nhìn gầy, nhưng thể chất khá tốt.” Bởi vì Lục Nhưỡng đẹp trai, cho nên thái độ của một vị nữ nghiên cứu viên trong đó với Lục Nhưỡng còn tính là không tồi.

Trong phòng để một máy khác, sau khi kiểm tra não bộ Lục Nhưỡng, ở trên màn hình biểu hiện ra rất nhiều trị số.

Nghiên cứu viên nhìn trị số tăng lên giống như điên, khϊếp sợ há to miệng, thẳng đến khi số liệu tới cực đại.

Đây là cực hạn của máy móc, mà không phải cực hạn của Lục Nhưỡng.

Ngay sau đó, trên màn hình chợt xuất hiện loạn mã.

Nhân viên nghiên cứu khựng lại, “Máy móc hỏng rồi sao?”

“Khẳng định là hỏng rồi, hắn chỉ là một lính gác cấp S.”

“Không thể nào, ngày hôm qua tôi thí nghiệm vẫn còn tốt?”

“Vẫn nên sửa một chút đi.”

Ba người thảo luận, sau đó bảo Lục Nhưỡng đi ra ngoài chờ.

Lục Nhưỡng đứng dậy đi ra khỏi phòng, vừa lúc đối thượng với Hạ Đầu Nam ở bên ngoài ngồi xe lăn.

Hạ Đầu Nam vận khí không tồi, trải qua bác sĩ cứu trị, hiện tại tuy rằng vẫn là trạng thái nửa tê liệt, nhưng ít nhất có thể nói chuyện, tay phải cũng có thể giơ lên. Bởi vì công việc của hắn là dựa vào trí nhớ, cho nên viện nghiên cứu tạm thời còn chưa có vứt bỏ hắn.

“Đi theo tôi, kiểm tra dư lại tôi giúp cậu làm.” Hạ Đầu Nam khống chế xe lăn điện.

Thần sắc của Lục Nhưỡng chưa biến, đi theo Hạ Đầu Nam vào chỗ sâu trong viện nghiên cứu.

Không biết đi ra xa bao nhiêu, Hạ Đầu Nam rốt cuộc dừng lại, sau đó hắn rút ra súng giấu ở trong thảm, nhắm ngay Lục Nhưỡng, biểu tình trên mặt phẫn nộ đến dữ tợn!

“Đừng nhúc nhích, cậu chỉ là một lính gác cấp S, còn có thể nhanh hơn súng sao? Đương nhiên, tôi nghe nói lính gác cấp S có thể khống chế viên đạn, nhưng dựa theo nghiên cứu cho thấy, khống chế một viên đạn cũng đã là cực hạn, nơi này của tôi có sáu viên.”

“Vì sao?” Lục Nhưỡng hỏi ra vấn đề đời trước chưa kịp hỏi.

“Vì sao? Lục Nhưỡng, cậu thật sự không biết sao?” Hạ Đầu Nam cười lạnh một tiếng.

Lục Nhưỡng đứng ở nơi đó, từ trên cao nhìn xuống hắn, “Nói được vừa lòng, có thể lưu cho cậu một cái mệnh.”

“Ha!” Hạ Đầu Nam bị tự tin của Lục Nhưỡng chọc cười.