Vu Minh Mân bị du͙© vọиɠ giày vò, khẽ khàng nức nở, lần lượt cởi bỏ quần áo, thân thể trần trụi áp vào chăn lụa lạnh lẽo, cẩn thận cọ vào chăn với khuôn mặt đỏ bừng.
Trong lần động dục đầu tiên, cậu lại gặp phải Alpha, người có pheromone cực cao, đối với Omega mà nói, sức nóng của kỳ động dục là hoàn toàn không thể ngăn cản.
Alpha dừng lại, trầm giọng nói: "Đi ra ngoài!"
Alpha lại bật đèn và treo nó lên giá đèn gần đó, Vu Minh Mân cuối cùng cũng nhìn rõ khuôn mặt của hắn.
Đôi mắt của Alpha đỏ ngầu và tràn đầy du͙© vọиɠ, mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính vào trán, hắn khẽ vuốt tóc lên, để lộ vầng trán đầy đặn và mịn màng, dưới sống mũi thẳng tắp là đôi môi mỏng đang mím chặt, lộ ra vẻ ngoài rất cương nghị.
Vu Minh Mân bàng hoàng cảm thấy mình đã nhìn thấy Alpha này ở đâu đó, cứ như thể hắn nằm trong danh sách truy nã và tên của hắn là... Trương gì đó...
Trương Thư Hồi mang những thứ cần thiết đến một căn cứ bí mật không có người ở để vượt qua một mình, đây là những chuyện mà hắn thường làm lúc bước vào kỳ dịch cảm.
Hôm nay vốn là ngày cuối cùng của thời kỳ dịch cảm, nhưng hắn không ngờ thuốc ức chế cuối cùng đã hết, hắn tắm nước lạnh mấy lần nhưng vẫn không thể kìm nén hoàn toàn du͙© vọиɠ bên trong cơ thể, hắn muốn xoa dịu cảm giác phấn chấn và cương cứng ở dưới cơ thể, hắn đau khổ đấu tranh để chịu đựng nó, cuối cùng, một Omega chưa bị đánh dấu và có độ phù hợp cực cao với hắn lại đột ngơi rơi vào phòng hắn.
---Có lẽ nếu hắn nói ra điều này cũng không có ai có thể tin được.
Mùi cam quýt nhẹ nhàng giống như một loại rượu quyến rũ mê người, cho dù Trương Thư Hồi có giỏi nhẫn nhịn đến mấy thì cũng có lúc cảm thấy gần như nổ tung, Omega kia vẫn quyến rũ hắn một cách không biết xấu hổ, Trương Thư Hồi hít một hơi thật sâu, khàn giọng nói với vẻ mặt u ám: "Tôi sẽ cho cậu một cơ hội cuối cùng, ra ngoài đi."
Omega cử động, tách mở hai chân, để lộ cúc huyệt sưng tấy ở giữa, hạ thân của cậu không hề có lông, bên dưới dươиɠ ѵậŧ nhỏ nhắn cũng không phải là hai bao tinh hoàn, thay vào đó là hai mép âm môi đỏ mọng, mềm mại. Môi âʍ ɦộ giống như bánh bao thấm đẫm dâʍ ɖị©ɧ, lấp lánh ánh nước.
Vu Minh Mân nức nở và tủi thân nói: "Khó chịu quá..."
Trong đầu Trương Thư Hồi vang lên một tiếng nổ lớn, sợi dây lý trí của hắn đã bị đứt.
"Là do em tự tìm đấy." Trương Thư Hồi tóm lấy eo của Omega, kéo cậu xuống dưới thân mình và đè lên người cậu. Trương Thư Hồi nhìn chằm chằm vào đôi môi đầy đặn của chàng thiếu niên trong hai giây, sau đó cúi đầu hôn cậu, nước bọt của chàng thiếu niên cũng mang theo hương vị cam quýt ngọt ngào, Trương Thư Hồi liếʍ mυ'ŧ đôi môi và đầu lưỡi mềm mại của cậu một cách mãnh liệt, như thể hắn muốn nuốt trọn Omega này vào trong bụng mình.
"Ưʍ..." Chóp mũi thanh tú của Vu Minh Mân trở nên đỏ bừng, đôi mắt ngấn nước, đầu lưỡi nhỏ nhắn bị Alpha mυ'ŧ chặt, mùi thơm nồng nàn của gỗ mun Ô Mộc Tiêu bao trùm khắp cơ thể khiến cậu gần như không thể thở được. Mãi cho đến khi Vu Minh Mân sắp nghẹt thở, cậu mới yếu ớt đẩy đôi vai trần của Alpha để phản kháng, cuối cùng Alpha mới chịu buông cậu ra.
Những đường gân trên cẳng tay của Trương Thư Hồi đều lộ rõ ra ngoài, lòng bàn tay to lớn của hắn nắm lấy đầu gối của Omega và mở ra, để lộ hai lỗ da^ʍ mê người, sau đó hắn thốt lên bằng một giọng điệu tán thưởng: "Thật xinh đẹp."
Trương Thư Hồi chạm vào da^ʍ huyệt của Vu Minh Mân và xoa nắn hai mép âm môi mềm mại, sau đó cọ vào âʍ ѵậŧ nhạy cảm rồi lại chạm vào lỗ da^ʍ tham lam, một lát sau, dươиɠ ѵậŧ thô to của Trương Thư Hồi liền cọ vào da^ʍ huyệt của Vu Minh Mân và được phủ một lớp dâʍ ɖị©ɧ nhớp nháp trông rất sắc tình.
"Ưʍ... thoải mái quá..." Đôi mắt Omega trở nên mơ hồ, một cảm giác kɧoáı ©ảʍ xa lạ dâng lên đại não của Vu Minh Mân, cậu chủ động nâng mông đón ý hùa theo, mỗi lần qυყ đầυ to tròn cọ vào âʍ ѵậŧ, nó đều mang lại cảm giác kɧoáı ©ảʍ tột độ, hai mép âm môi kẹp lấy dươиɠ ѵậŧ thô to, hơn nữa âʍ ѵậŧ của cậu cũng bị cọ xát đến mức đỏ bừng.
"Bé da^ʍ." Trương Thư Hồi thở hổn hển, dươиɠ ѵậŧ thô to màu đỏ tím của hắn không khỏi nảy lên hai lần, hắn nắm lấy dươиɠ ѵậŧ của mình và ấn nó vào lỗ da^ʍ mềm mại của Vu Minh Mân. Lỗ nhỏ của cậu đã tiết ra rất nhiều dâʍ ɖị©ɧ để chuẩn bị cho việc xâm nhập, lúc này lỗ da^ʍ của Vu Minh Mân giống như cái miệng háu ăn và thoả sức ngậm lấy đầu qυყ đầυ to tròn của Trương Thư Hồi.
Vu Minh Mân rùng mình vì cảm giác nóng bỏng được truyền đến từ dươиɠ ѵậŧ thô to, da^ʍ huyệt của cậu bị qυყ đầυ ấn chặt, cậu đột ngột ý thức được chuyện gì sắp xảy ra, với một chút lý trí còn sót lại, cậu nhanh chóng nắm lấy cánh tay khỏe mạnh của Alpha và nói: "Được rồi... chúng ta hãy thương lượng một chút.…”
Đôi mắt của Alpha trở nên đỏ ngầu, hắn nắm lấy cổ chân mảnh khảnh của Vu Minh Mân, dang rộng ra rồi đặt lên vai, sau đó dùng hành động của mình để nói với cậu rằng không còn cách để thương lượng.
"Đừng đánh dấu...ah! Hu hu..." Qυყ đầυ cứng rắn phá vỡ đường đi. Dù đủ ẩm ướt, nhưng đây là lần đầu tiên da^ʍ huyệt của cậu tiếp nhận một dươиɠ ѵậŧ thô to như vậy, cho nên chuyện này vẫn quá khó khăn. Vu Minh Mân vừa khóc vừa kêu lên: "Đau quá... hu hu... ra ngoài, đi ra ngoài..."
Dươиɠ ѵậŧ to lớn của Trương Thư Hồi bị vách thịt da^ʍ huyệt mềm mại bao bọc chặt chẽ, hắn cảm thấy thỏa mãn đến mức da đầu trở nên tê dại, lúc này, hắn không đành lòng rút ra, nhìn Omega đang khóc dưới thân mình, hắn thở hổn hển nói: "Tôi đã cho em một cơ hội."