Áp lực mấy ngày nay đột nhiên bộc phát, khiến hai mắt Lý Hiểu Lệ đỏ hoe là vì không muốn trả tiền sửa cái chân giường này.
Người đàn ông khó chịu mà ném tay Lý Hiểu Lệ ra: "Không muốn thuê thì thu dọn đồ đạc rời đi, người muốn thuê thì có nhiều lắm."
Lời này có nghĩa là, nếu đồ đạc hư hỏng thì đừng có mơ mà lấy lại tiền cọc.
Tuy môi trường thôn Thành Trung không tốt nhưng gần tàu điện ngầm, vị trí tốt, giá thuê thấp, nên vẫn luôn là lựa chọn hàng đầu của những sinh viên mới ra trường nhưng thiếu tài chính.
Lý Hiểu Lệ nghe vậy thì sắp suy sụp tới, tiền cọc là một tháng tiền thuê nhà 1500 đồng, mà đối với cô một ngàn năm này không phải là con số nhỏ!
Thấy hai người sắp lao vào nhau giằng co, Hứa Yểu nhìn Lục Dã, anh lập tức bước tới nhẹ nhàng kéo hai người họ ra.
Người đàn ông bị kéo ra có hơi bực bội, nhưng lại nhớ tới mình chỉ đứng tới vai Lục Dã, lại nhìn vết sẹo từ đỉnh lông mày đến khóe mắt của anh, khiến hắn lập tức cảm thấy có chút sợ hãi.
Lục Dã nói thẳng: "Anh là Lý Cường sao? Hết tháng này là hợp đồng thuê nhà của chúng tôi với anh đến hạn rồi, chúng tôi cũng không có ý định gia hạn, sau này bà chủ của chúng tôi sẽ trực tiếp thu tiền từ người thuê nhà."
Khi hợp đồng của họ với Lý Cường hết hạn, đương nhiên sẽ không đến lượt cò nhà thu tiền nhà nữa.
Lúc đầu Lý Cường sửng sốt, chú ý tới Hứa Yểu cách đó mấy mét, đứng trong đám người lại trắng đến phát sáng như là một đại minh tinh, tỏa ra một mùi thơm như thiên kim nhà giàu.
Lý Cường nhờ vào công việc này để kiếm tiền, nếu chủ nhà không chịu gia hạn hợp đồng thì hắn cũng không đủ tư cách để cho những người khác thuê lại, đương nhiên sẽ không còn kiếm được tiền lời chênh lệch nữa, càng không có tư cách kêu Lý Hiểu Lệ đền tiền cái chân giường.
Nhưng khi Lý Cường nhìn thấy Hứa Yểu thì thầm thở phào nhẹ nhõm, chuyện thu tiền thuê nhà ở một thôn Thành Trung nào có dễ dàng như đã tưởng tượng, cuối cùng, cô gái này cũng sẽ cảm thấy phiền phức mệt mỏi rồi lại bỏ đó giao cho bọn cò nhà họ xử lý thôi!
Lúc đầu mặt Lý Cường lộ ra vẻ tiếc nuối, nhưng sau đó lập tức đồng ý.
Chỉ có Lý Hiểu Lệ trợn to hai mắt, cô lập tức nhận ra Hứa Yểu! Người mà mấy hôm trước có scandal với thần tượng Thịnh Chu của cô, là Hứa Yểu!
Người thật ở ngoài đời còn đẹp hơn trên mạng rất nhiều, nếu Lý Hiểu Lệ không phải là fan của Thịnh Chu, với tư cách là một nhan khống, Lý Hiểu Lệ không nhịn được mà muốn trở thành fan của Hứa Yểu.
Hứa Yểu lười liếc mắt tới Lý Cường, nói với Lục Dã: "Đi thôi, đi thu tiền thuê nhà đi."
Lý Hiểu Lệ ngẩng đầu nhìn tòa nhà sáu tầng trước mặt, sau đó nhìn bóng lưng Hứa Yểu bước vào, cảm thấy có chút ngạc nhiên.
Hứa Yểu nói trên weibo là cô sẽ rời khỏi giới, về nhà đi thu tiền thuê, cô thực sự có nhà để thu tiền thuê nhà sao?
-
Môi trường ở các thôn Thành Trung không tốt lắm, một phòng đơn trong khu dân cư cách nhau vài trăm mét có thể có giá 3000 đồng, nhưng ở đây lại có thể thuê với giá hơn 1000 đồng.
Khung cảnh trong tòa nhà có chút tối tăm, trước cửa chất đầy bao rác lớn nhỏ, một ít nước nhơ nhớp chảy dưới nền xi măng, Lý Cường như là không chú ý đến cái nhíu mày của Hứa Yểu, lại nhiệt tình nói: "Cô chủ nhà, hộp đồng hồ nước ở phía trước, hộp đồng hồ điện hai tầng có một cái, đồng hồ gas ở trong mỗi phòng."
Nói xong, Lý Cường đưa cho họ bảng báo cáo đồng hồ điện nước gas của hai khu nhà vào tháng trước.
Hứa Yểu đi đến chỗ hộp đồng hồ nước, trong môi trường tối tăm rất khó nhìn thấy được đồng hồ, Lục Dã lấy trong túi ra một cái đèn pin: “Cô Yểu Yểu, để tôi làm.”
"Không cần, để tôi tự xem."
Hứa Yểu bắt đầu đọc từng đồng hồ nước, để nhìn rõ hơn chút, cô chỉ có thể cúi người xuống, chẳng mấy chốc cô đã cảm thấy hơi mỏi.