Thập Niên 70: Xuyên Thành Mệnh Cẩm Lý

Chương 208: Đẩy Người

Bà nội Tô gấp gáp, những con gà mái này cũng là cao thủ đẻ trứng, cứ bị Lưu Tư Hoa xách như vậy, bà ta rất đau lòng.

"Cô đứng lại, trả lại gà cho tôi!"

Nhưng làm gì còn có bóng dáng của Lục Tư Hoa, cô ấy sớm đã mang theo gà ôm lấy Vãn Vãn chạy ra cửa sân.

Tô Cần đang ngồi nói chuyện với ông nội Tô, ngồi bên cạnh chính là Tô Thành Tài.

Ông nội Tô nhìn đứa con trai trước mắt phát hiện mấy tháng không gặp, vậy mà anh ấy đã khác trước, khí chất trên người đểu xảy ra thay đổi. Ông ấy không biết loại thay đổi này có ý nghĩa như thế nào, có phải bởi vì sau khi kết giao với bí thư Lý mang tới vận tốt hay không.

"Thằng hai à, quan hệ của con với bí thư Lý bây giờ thế nào?" Nói xong cũng không hút thuốc lá mà rất chân thành nhìn anh ấy.

Tô Cần nói: "Quan hệ của con và bí thư Lý vẫn luôn không tệ, những điều này không phải ba đã sớm biết sao?"

Ông nội Tô lại cúi đầu xuống hít một hơi thuốc lá sợi: "Thằng hai à, đáng gãy xương cốt còn nối liền gân, con với thằng ba là anh em, quan hệ của các con không thể bởi vì chia nhà mà đứt đoạn chứ?"

Tô Cần nhíu mày: "Ba, ba muốn nói điều gì? Con trai ngu dốt không hiểu được ý tứ bên trong lời của ba"

"Thằng hai à, ba những năm gần đây đối xử với con như thế nào không cần ba nói con cũng có thể nhìn ra được. Ba không tệ bạc với con. Thằng ba là anh em của con, những năm nay luôn là con và thằng cả hỗ trợ cung cấp cho nó đi học, bây giờ tốt nghiệp rồi vẫn luôn không tìm được công việc gì tốt, con nhìn xem có thể nói với bí thư Lý một chút, giúp thằng ba tìm một công việc ở trong công xã hay không?"

Tô Cần trầm ngâm nói: "Ba, không phải con không giúp thằng ba. Thằng ba là em con, em có năng lực làm sao có thể không giúp? Nhưng công việc bên trong công xã không phải con muốn giúp là có thể giúp, đây chính là có danh ngạch"

"Ba biết là khó, đây không phải muốn để con nói một chút với bí thư Lý, dù là làm cán sự cũng được. Thằng ba cũng không phải kẻ vô dụng gì, nó tốt nghiệp trung học, phải có học mới có tài, phải có bản sự mới có bản lĩnh, sẽ không làm mất mặt bí thư Lý. Con nói với bí thư Lý một chút, anh ấy nhất định sẽ giúp, cái này còn không phải chuyện một câu nói của bí thư Lý sao?"

Thằng ba tốt nghiệp đã nửa năm vẫn luôn không tìm được công việc, anh ta gấp, trong nhà ai cũng gấp.

Không có công việc, cũng thể ở lại trong nông thôn, đi theo đám bọn họ xuống đất cùng một chỗ sao? Lúc trước để anh ta đi học còn có ý nghĩa gì? Năm đó trong nhà cho thằng ba đi học, một là tuổi thằng ba còn trẻ, hai cũng là nghĩ để thằng ba có tiền đồ đi làm công việc trong thành, tốt nhất sau này tìm cô gái trong thành.

Nhưng bây giờ công việc này vẫn chưa chứng thực được, chứ đừng nói chi là cô gái trong thành, cô gái trong thành ai sẽ gả cho một em bé ở nông thôn không có công việc chứ?

Ông nội Tô lo lắng lắm rồi, vậy phải làm sao bây giờ?

Bọn họ có thể nghĩ đến cũng chỉ có thằng hai có thể làm, chỉ cần động một ngón tay, nói với bí thư Lý một tiếng, tiến vào bên trong công xã làm cán sự, công việc kia cũng được chứng thực.

Chỉ cần thằng hai chịu đồng ý, công việc này đã chắc tám chín phần mười.

"Ba, việc này con cũng không biết có thể giúp hay không, bí thư Lý người ta có nguyện ý giúp đỡ hay không."

"Con không đi nói làm sao biết bí thư Lý sẽ không đồng ý đâu? Con đi nói bí thư Lý người ta nể mặt của con nhất định sẽ sắp xếp công việc cho thằng ba. Thằng hai à, thằng ba từ nhỏ có quan hệ tốt với anh em các con, chuyện này con không thể không giúp, xương gãy còn liền gân, các con là anh em mà"