Chùng với lời nói ngả ngớn còn kèm theo một tấm ảnh chụp, tiểu huyệt phấn nộn xinh đẹp như hoa mẫu đơn đang nở rộ, âm đế lớn lồi ra đang run rẩy, bởi vì tìиɧ ɖu͙© mà phấn chấn bừng bừng. Tấm hình chụp mặt ngoài tiểu bức đã ướt đẫm dầm dề tỏa sáng dưới ánh mặt trời, thịt non bên trong gần như nhìn không rõ.
“Mẹ!” Lý Việt Miễn chưa kịp chuẩn bị tinh thần đã nhìn thấy, tiểu bức không lông tóc gì vô cùng trắng nõn, vừa mềm mướt lại hồng hào, chỉ là xung quanh đều là dâʍ ŧᏂủy̠ tao lãng khiến cho người ta huyết mạch phun trào.
[Tiểu cɧó ©áϊ câm dẫn người, tiếp tục như vật sớm muộn gì cũng có ngày ta tìm thấy ngươi thao chết!]
[Ha!]
Sở Kiều tỏ vẻ không sợ gì hết.
Bên trên cái trán Lý Việt Mân đã lộ rõ gân xanh, thời điểm tiểu cɧó ©áϊ không phát tao, lời nói có thể khiến người ta tức chết!
Sở Kiều lượn lờ đi vào cổng lớn trường học, tóc buộc cao gọn gàng tinh tế thành kiểu đuôi ngựa, khuôn mặt tinh xảo dưới ánh mặt trời làm da thịt trắng nõn muốn phản quang. Thên người Sở Kiều mặc váy đồng phục gọn gàng sạch sẽ, bên dưới lộ ra đôi chân thon dài man theo một đôi giày đồng phục.
Sở Kiều sớm đã quen ánh mắt của người khác, nàng giống như một đóa hoa hồng cao lãnh.
Ban uy viên tác phong đứng gác trước cửa, nam sinh thấy Sở Kiều đều không tự giác đều đi chậm hơn, lại không dám nói gì với nàng.
Bởi vì bọn họ không cùng một tầng lớp.
Đây là trường học quý tộc, gia thế Sở Kiều ở đỉnh tầng, bạn bè nàng qua lại trong giới chỉ có một số người, hoặc là bậc phụ huynh hiểu biết về gia thế, có giao tình qua lại sâu xa, hoặc cũng co thể là phú nhị đại xa xa gia thế không đủ trình độ.
Người khác đều không thể nào biết được rằng sau khi đi vào trường học, qυầи ɭóŧ dưới váy Sở Kiều đã ướt đẫm rồi.
Nàng chậm rãi ngồi xuống, qυầи ɭóŧ cọ vào âm đế sưng to, Sở Kiều cắn cắn môi.
Đêm qua không biết nam nhân kia phát điên cái gì, âm đế chỉ cần xoa nhẹ đã cao trào, cảm giác toàn thân đều tập trung ở hạt đậu kia, hắn cỏn ra lệnh dùng kẹp âm đế kẹp lên hạt đậu nhỏ nhô lên kia. Nam nhân thông qua một chiếc màn hình không ngừng chỉ đạo, chấn động dưới thân không ngừng khiến nàng chơi tới khóc, cao trào dâng lên một lần rồi lại một lần, phảm dưới thân đã ướt hết, âm đế sưng to cao trào tới mức không hồi phục được mới buông tha cho Sở Kiều. Ngẫm lại loại kí©ɧ ŧɧí©ɧ này Sở Kiều không khống chế được, chỉ có thể sợ hãi tận hưởng không dám từ chối.
Sáng nay thức dậy, bụng Sở Kiều bủn rủn, có chút hoài nghi có phải không khép được chân không? Âm đế sưng to vẫn lộ đầu ra, qυầи ɭóŧ bình thường mặc không được. Không còn biện pháp nào khác, chỉ có thể mặc qυầи ɭóŧ nam nhân kia đưa. Qυầи ɭóŧ chữ Đinh (丁) bằng vải ren, mặc vào vô cùng thoải mái.
Lúc ra khỏi nhà, sắc mặt bình tĩnh của Sở Kiều đã biến mất, đứng lại một lát cởϊ qυầи leggings ra. Dưới váy chỉ mặc mỗi qυầи ɭóŧ bằng ren rồi ra ngoài.