Con Đường Phong Nguyệt Của Tiểu Mỹ Nhân NP

Chương 3.1: Mở Hộp Bưu Kiện Tình Thú

Sở Kiều lén lút mở một cái hộp ra.

Lúc ăn cơm tối xong, đợi tới lúc màn đêm buông xuống, các a di trong nhà sẽ về phòng nghỉ ngời. Sở Kiều ngời ở chỗ ca ca và cha không hay đi tới, nhanh chóng hủy đi thông tin hộp chuyển phát nhanh.

Không giống những món hàng mua sắm trên mạng, mỗi một sản phẩm đều được đóng gói tinh tế cẩn thận, mặc dù nhìn qua không biết được đây là thứ gì, nhưng khôn phải là thứ gì nguy hiểm cho xã hội hết.

Hủy đi phần ngoài hộp bưu phẩm, lúc này Sở Kiều cũng đã xem qua đồ vật bên trong. Tò mò nhìn cái thứ nhất, khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Kiều liền đỏ ửng. Là một khẩu trang màu đen, nhưng ở giữa lại có một dương cụ be bé tầm năm, sáu cm gì đấy, giống qυყ đầυ y như đúc.

Mấy ngày nay Sở Kiều đều lén xem porn trong đêm tối, biết được thứ này gần đây có rất nhiều người dùng để quay video: Nữ nhân ra ngoài mang theo khẩu trang, đi tới một nơi hẻo lánh liền gỡ khẩu trang xuống, miệng nhỏ sắc tình hàm chứa dươиɠ ѵậŧ giả, đầu lưỡi còn vương ra một sợi chỉ bạc.

Các đồ khác trong kiện hàng chuyển phát nhanh rất đa dạng.

Nào là kẹp nhũ, kẹp âm đế, một ít quả cân, dây thừng tím, vợt, thước, dây mây, giang tắc (nhét vào hậu huyệt), kiêu đản, quần áo tình thú, còn có một ít đồ vật ma Sở Kiều không biết là gì.

Trách không được vì sao nặng như vật, Sở Kiều nhíu nhíu mày, tiện tay chụp kiện hàng gửi sang cho đối phương.

Rụt rè muốn tan học: [Đã nhận được, không nghĩ sẽ có nhiều đồ như vậy. Cảm ơn ngươi!]

Thủ hắc chủ: [Không có gì, thử chưa?]

[Có gợi ý gì không?]

[Lần này chơi âm đế?]

[Được!]

[Tao bức ướt chưa?]

Sở Kiều bò trên thảm dưới đất mở chân ra nhìn tin tức trước mặt, trở người, luồn tay xuống dưới thân nhưng không chạm tới, Sở Kiều liền mở đùi ra, theo động tác này mà hai môi âʍ ɦộ cũng mở ra một chút, có một ít chất lỏng chảy xuống.

Sở Kiều vẫn là tiểu thư kiêu căng mặt mày lạnh lùng, bên trên chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, áo không che được phần hạ thân, Sở Kiều lau qua dâʍ ŧᏂủy̠ rồi đứng dậy, hai mảnh hoa môi trần trụi không kìm được nước chảy róc rách bên dưới, dưới thảm ướt một mảnh.

Theo mỗi động tác bước đi của Sở Kiều, thủy dịch lại liên tục chảy xuống.

[Ướt đẫm rồi.]

[Ướt khi nào?]

[Khi nhìn thấy mấy món đồ chơi.]

Nam nhân đối diện còn ngay ngắn ngồi trong văn phòng, vốn không để ý chút nào lại nhìn thấy Sở Kiều phát tao không thèm che dấu, nhịn không được liền chửi nhỏ một tiếng.

[Tiểu tao hóa dâʍ đãиɠ này, Còn che cái gì, chờ người ta xé sạch quần áo rồi cưỡиɠ ɠiαи tiện bức à?]

Sở Kiều cười cười, nhịn không được liền nổi lên tâm tư trêu chọc [Ừm]

[Nếu gặp được ta trên đường thì nhanh chóng cưỡиɠ ɠiαи ta a~]