Sau Khi Ly Hôn Alpha Mang Con Chạy

Chương 23: Xác định

Về đến nhà Thịnh Nam Huyền liền đi tắm rửa, Kỳ Tế đứng ngoài ban công đang cùng Chu Tín nói chuyện điện thoại, ngón tay kẹp điếu thuốc lá hắn hít một hơi, hắn không phải người nghiện thuốc lá, chỉ có chút bực bội cần giải tỏa.

“Kỳ tổng tôi đã tự mình tới bênh viện hôm đó Thịnh tiên sinh điều trị, bác sĩ khám ngày đó không có mặt, tôi hỏi y tá ở đó thì cùng với những gì tôi tra lúc trước là giống nhau, chỉ vì thân thể suy yếu mới bị té xỉu. Cách nói đều giống nhau khiến cho tôi có chút hoài nghi, tôi liền tìm số điện thoại của bác sĩ kia, tôi gọi qua nói tới tên Thịnh tiên sinh đã bị từ chối, rất kỳ quái, chúng ta có cần sử dụng một chút mánh lới không?”

“Tôi đã biết.” Kỳ Tế nói tiếp: “Tiếp tục tra, nhất định là tên Thẩm Hành Xuyên dở trò, tôi không tin hắn có đủ khả năng giấu kín mãi. Tôi muốn biết kết quả nhanh nhất, mau chóng đi, tôi thật sợ em ấy có chuyện gạt tôi.”

Chu Tín lớn gan nói: “Kỳ tổng, không bằng ngài hỏi trực tiếp Thịnh tiên sinh, mất thời gian đi tra không nhanh bằng hỏi trực tiếp.”

Kỳ Tế buông tiếng thở dài, gạt tàn thuốc: “Em ấy nói dối, có thể thấy được là muốn giấu giếm chuyện rất nghiêm trọng, chúng ta ở bên nhau thời gian lâu như vậy, lần đầu tiên em ấy nói dối, em ấy mà nói tôi đã không sắp điên lên rồi.”

Chu Tín biết lão bản nhà mình yêu lão bà, bảo đảm nói: “Tôi hiểu, tôi nhất định sẽ điều tra rõ.”

Kỳ Tế cúp điện thoại, chống tay lên thành lan can pha lê, lòng thấy đau buồn, đáng thương vô cùng tự mình hoài nghi nghĩ: “Lão bà nói dối mình, em ấy lại có chuyện muốn gạt mình, ôm ấp hôn hít đều không cho, phóng thích tin tức tố cũng không đáp lại. Đều do mình đồng ý ly hôn, em ấy nhất định rất đau lòng.”

“Một mình anh ở đấy nói thầm cái gì?” Thịnh Nam Huyền tắm rửa xong, lau tóc đi đến phòng khách liền thấy Kỳ Tế vẻ mặt bi thảm đứng ngoài ban công lầm bầm lầu bầu.

“Lão bà.” Kỳ Tế đi tới ôm lấy Thịnh Nam Huyền, trong lòng khó chịu, càng có nhiều lo lắng: “Thân thể của em có chỗ nào không ổn nhất định phải nói cho anh nha, lão công dù có bán hết tài sản, đập nồi bán sắt, tìm khắp bác sĩ trên toàn thế giới đến chữa bệnh cho em. Ngàn vạn lần em không cần gạt anh, anh rất sợ a, lão công sợ mất đi em.”

Thịnh Nam Huyền xoa đầu hắn một cái: “Kỳ Tế, anh chỉ uống một chén rượu, chưa chi đã nói mê sảng rồi? Trù tôi sớm ch·ết cho bên người anh có người mới à?”

“Anh không phải, anh không có, em đừng nói bừa, anh cầu nguyện em có thể sống đến một trăm tuổi. Chỉ là lão bà, em thực kỳ quái biết không? Còn có mẹ nữa.” Kỳ Tế đem hành vi không bình thường hai ngày nay của Thịnh Nam Huyền đều kể ra: “Tin tức tố của anh em không thích, ngược lại còn có chút kháng cự, bệnh án cũng không cho anh xem, còn nói dối nói ở chỗ mẹ. Biểu hiện của mẹ càng khả nghi, luôn luôn chán ghét, dù đã kết hôn cũng không cho anh sắc mặt tốt, hôm nay cư nhiên lại chủ động muốn hai ta phục hôn. Cái đáng nghi nhất, anh muốn thân mật em cũng không cho, còn không cho sờ, anh muốn th** cũng không cho.”

“Chờ một chút, anh mẹ nó thân còn thiếu? Tôi không cho anh sờ anh còn không phải vẫn sờ soạng sao?” Thịnh Nam Huyền quả thực phải bị những lời này của hắn chọc cười, dùng sức muốn đẩy hắn ra.

“Đó là do anh mặt dày vô sỉ mạnh mẽ dán tới.” Kỳ Tế ôm người không buông tay.

“Anh mẹ nó còn biết mình mặt dày vô sỉ a.” Thịnh Nam Huyền rốt cuộc là Alpha, giãy giụa vài cái vẫn đem Kỳ Tế đẩy ra, cậu biết hành vi hai ngày nay của chính mình có chút không bình thường, liền mềm ngữ khí dỗ hắn: “Anh có thể đừng suy nghĩ miên man không? Em thật sự không có việc gì, mẹ nó nếu em thật mà bệnh nan y người đầu tiên nói sẽ là anh, anh nhất định phải bồi theo em đến chết.” (chỗ này thụ đang dỗ công nên mình để xưng hô em-anh)

Kỳ Tế nhìn chằm chằm cậu xác định lại: “Thật?”

“Thật.”

“Không gạt anh?”

“Không lừa anh.” Thịnh Nam Huyền dỗ hắn: “Đi tắm rửa, đêm nay chấp thuận anh thị tẩm.”

“Có thể đi vào hả?" Kỳ Tế nhân cơ hội yêu cầu.

“Không được.” Thịnh Nam Huyền lời lẽ chính đáng từ chối nói: “Chúng ta đang ly hôn,dù anh lại lần nữa theo đuổi, cũng không thể nhanh lên giường như vậy được.”

Kỳ Tế bĩu môi: “Anh nhớ rõ lúc trước theo đuổi em, một tháng đã đại công cáo thành, mà nay đã hơn hai tháng, em còn để anh nghẹn, anh không phục.”

“Không phục cũng tiếp tục nghẹn, nếu không anh cũng đừng thị tẩm, ngủ một mình đi, tôi cảm thấy anh rất nguy hiểm, tôi muốn bảo đảm thân mình an toàn.” Thịnh Nam Huyền xoay người hướng phòng ngủ đi đến, muốn giữ cửa khóa lại.

“Haiz, vậy đơn thuần ngủ.” Kỳ Tế vội vàng giữ khung cửa chen vào trong phòng, bảo đảm nói: “Anh tuyệt đối không đi vào.”

“Cái khác cũng không được.” Thịnh Nam Huyền nhìn thấu tâm tư của hắn, nhưng vẫn cười nói: “Nếu anh ngoan ngoãn, em sẽ cho anh một kinh hỉ.”

“Cái gì kinh hỉ?” Kỳ Tế đã tới gần phòng tắm nghe vậy lập tức tiến đến bên người Thịnh Nam Huyền.

“Bây giờ nói cho anh nghe còn gọi cái gì là kinh hỉ a.” Thịnh Nam Huyền cố ý ghẹo hắn “Xem biểu hiện của anh, chờ tuyến thể anh hồi phục, khi nào cao hứng sẽ nói cho anh.”

Kỳ Tế làm nũng: “Tuyết thể đã khỏe, em nhìn xem, đã sớm kết vảy, da non đã lên không nhìn rõ vết thương nữa rồi,năng lực tự lành của Alpha rất tốt á, sẽ không có vấn đề gì bây giờ em nói luôn đi.”

“Đã nói, xem biểu hiện của anh.” Thịnh Nam Huyền chỉ vào phòng tắm: “Tắm rửa đi, em mệt, buồn ngủ.”

Kỳ Tế ủy khuất: “Anh muốn ở trên giường biểu hiện em lại không cho, mặt khác anh đã biểu hiện thực tốt a.”

“Trong đầu anh chỉ có mấy suy nghĩ đen tối đúng không.” Thịnh Nam Huyền liếc mắt nhìn hắn một cái, đi đến mép giường nằm lên.

Kỳ Tế ngoan ngoãn tắm xong, lại đi hâm một ly sữa bò cho Thịnh Nam Huyền, tiến vào phòng ngủ kéo Thịnh Nam Huyền đang chơi di động lên: “Dậy đem sữa bò uống hết rồi chơi tiếp.”

“Có thể không uống không?” Thịnh Nam Huyền thật sự không thích uống sữa bò.

“Không được, nghe lời.” Kỳ Tế một tay nâng gáy Thịnh Nam Huyền đem người đỡ ngồi dậy, đem cái ly đưa tới bên miệng Thịnh Nam Huyền làm cậu đem sữa bò uống hết.

Thịnh Nam Huyền nghĩ tới trong bụng có bảo bảo, cố nén đem một ly sữa bò nóng uống hết, lại uống thêm một ngụm nước ấm, lúc này mới dễ chịu một chút.

“Thật ngoan.” Kỳ Tế hôn bên miệng Thịnh Nam Huyền một cái, cười nói: “Sữa bò, vị cũng ngon phết.”

“Lúc nãy còn oán giận em không cho anh thân mật, mọi ngày lúc em không tự nguyện hay em chủ động chả hôn không ít” Thịnh Nam Huyền nằm trở lại trên giường, đem vị trí bên người lưu lại cho Kỳ Tế.

“Vốn dĩ rất thiếu, trước kia mỗi ngày chúng ta hôn rất nhiều lần dù gấp mười lần cũng không đủ.” Kỳ Tế nằm bên người Thịnh Nam Huyền, đem người kéo vào trong lòng, ở tuyến thể sau cổ của cậu cọ cọ lại hôn hôn, thấp giọng nói: “Vết đánh dấu đã biến mất, lão bà.”

Thịnh Nam Huyền xoay người dúi đầu vào trong ngực Kỳ Tế, cậu lại muốn cự tuyệt Kỳ Tế, bởi vì cậu không biết sau khi bản thân mang thai có thể bị đánh dấu hay không, hai người bọn họ đều là Alpha, cậu không biết tin tức tố tcủa Kỳ Tế từ tuyến thể tiến vào thân thể có thể đối với bảo bảo trong bụng có ảnh hưởng, rốt cuộc hai Alpha luôn có sự bài xích, cậu cùng Kỳ Tế không bài xích lẫn nhau là do trời sinh an bài, mà bảo bảo trong bụng thì không chắc chắn.

“Giúp anh thỏa mãn thôi được không? Đánh dấu tạm thời không được, em không xác định có được làm không.” Thịnh Nam Huyền quyết định dùng cách khác thay việc đánh dấu, bằng không cái gì đều không cho Kỳ Tế lòng chiếm hữu rất mạnh không thể đánh dấu thực làm hắn bất an, thật sự nếu không cho hắn đánh dấu, hắn sẽ càng thêm lo âu, hôm nay đã hoài nghi cậu bị bệnh nan y.

“Cái gì kêu không xác định được chưa?” Kỳ Tế căn bản không rõ ý Thịnh Nam Huyền nói: “Lão bà, em thật sự không có chuyện gạt anh sao?”

“Không có, em chỉ giấu diếm một việc, chính là cái kinh hỉ kia.” Thịnh Nam Huyền cười cười, câu lấy cổ Kỳ Tế cầu một cái hôn trấn an.

Hai người quấn nhau thời gian thật dài, thẳng đến Thịnh Nam Huyền ngủ, Kỳ Tế mới cầm lấy điện thoại gọi Chu Tín, bảo hắn không cần tra nữa, cho dù hắn vẫn lo lắng, nhưng Thịnh Nam Huyền có thể thẳng thắn cùng hắn nói cậu có giấu diếm một việc, như vậy chuyện này nhất định không phải là chuyện xấu, Thịnh Nam Huyền nói cái này là kinh hỉ trên mặt dào dạ sự hạnh phúc, hắn tin tưởng Thịnh Nam Huyền không lừa dối hắn.

Tám tháng là thời điểm nóng bức nhất, cái này nhiệt độ này mà quay ngoại cảnh, không chỉ diễn viên không dễ dàng, toàn bộ nhân viên công tác trong đoàn phim đều tâm sinh oán giận, nhưng là không có biện pháp, Thịnh Nam Huyền đành phải phái lão bản Thẩm Hành Xuyên tới biểu hiện một chút, một ngày hai lần nước uống lạnh phục vụ, lúc này mới làm mọi người trong lòng thống khoái một ít.

Còn may quay ngoại cảnh theo kế hoạch chỉ có một tuần, bằng không diễn viên cùng nhân viên công tác cởi một lớp da, làm đạo diễn Thịnh Nam Huyền cũng có điểm chịu không nổi.

Vốn dĩ Thịnh Nam Huyền đã không còn kén ăn, buồn nôn kết quả mấy ngày nay lại bị trở lại, mỗi ngày uể oải, ăn cơm ăn vào có một chút, mỗi ngày ôm trà hoa quả chua uống. Hơn nữa giữa trưa muốn ngủ trưa, buổi tối không thể thức đêm, hơi muộn một chút cũng không được. Hơn nữa quay chụp mà ở vùng ngoại thành, dù ban ngày ban mặt đều có một đống muỗi, đem Thịnh Nam Huyền lăn lộn thảm, còn tốt Kỳ Tế đã mua cho cậu một thùng thuốc đuổi muỗi, không rời tay lúc này mới tốt một chút, nhưng như cũ rất mệt rất khó chịu, cả người giống như bị thôi hóa, mềm nhũn không sức sống.

Cậu như vậy làm Kỳ Tế lo lắng sắp hỏng rồi, một ngày ba bữa tỉ mỉ hầu hạ, công ty không có việc gì liền chạy tới đoàn phim trong lúc này Kỳ Tế cùng Thịnh Nam Huyền còn lên hot search một lần. Bởi vì một buổi tối trời đột nhiên mưa to, lúc Kỳ Tế tới đoàn phim dón Thịnh Nam Huyền, sợ cậu dính mưa, một bên đỡ một bên cầm ô, bị paparazzi chụp tới, có thể do gió thổi quần áo của Thịnh Nam Huyền bị thổi phồng lên, liền bởi vì này bức ảnh: “Thịnh Nam Huyền hư hư thực thực mang thai, chồng trước Kỳ Tế không rời không bỏ” tin tức bát quái lập tức lên top 1 hotsearch

“Điên rồi, này do truyền thông nào đưa tin? Alpha có thể mang thai sao? Chỉ cần có tin là bất chấp tất cả ư.” Lâm Hiên ngồi ở trên ghế nằm, cùng Cố Nghiêu đang nói chuyện phiến, hai người bọn họ vừa diễn xong một cảnh, nghỉ ngơi một chút, kết quả liền thấy hot search.

Cố Nghiêu ghé sát vào nhìn thoáng qua điện thoại Lâm Hiên nhìn ảnh chụp, bụng Thịnh Nam Huyền thật có phồng một khối, nhưng này rõ ràng là do gió thổi, mọi người sẽ không thật sự tin tưởng, “Alpha có thể mang thai hay không tôi không biết, nhưng Thịnh ca không có bụng, trên ảnh chụp phồng lên rõ ràng là do gió thổi, mọi người cũng không thật tin tưởng."

“Chỉ là, cái tin không đáng tin cậy như vậy còn nhảy tới top 1 hot search,” Lâm Hiên nghĩ nghĩ, nhẹ than một tiếng: “Thịnh ca không phải là muốn cho phim mới cọ nhiệt độ mới đi mua hot search chứ, còn không bằng cho hai ta chế tạo một chút tai tiếng còn có khả năng hơn, việc Alpha mang thai quá giả.”

“Anh đây mẹ nó ăn no rảnh mỡ mua hot search cho chính mình làm gì a.” Thịnh Nam Huyền cầm ly nước đi tới, vỗ một cái nhẹ lên đầu Lâm Hiên.

“Đau a, Thịnh ca, xuống tay nhẹ chút, em là một Omega mảnh mai.” Lâm Hiên vuốt đầu quay đầu lại oán trách nói.

Thịnh Nam Huyền nhìn cậu nói: “Cậu chỗ nào mảnh mai, cậu một mình ở đoàn phim đã có thể lật tung tất cả, anh đây nhất định đầu bị úng nước mới tìm cậu một bá bá Omega đảm đương vai chính.”

Chạng vạng nổi lên một trận gió, lúc này ngồi ở ô che nắng mới cảm thấy mát mẻ một chút, Thịnh Nam Huyền chân dài đi một mạch ngồi vào bên người Lâm Hiên lại gần nhìn thoáng qua hot search, mang thai nhưng thật ra là sự thật, đánh bậy đánh bạ nói chúng, chỉ là cái bụng kia quá giả đi thế mà còn có người thảo luận nhiệt liệt, cũng không biết có đầu óc hay không.

“Em có thể bá bá không tốt sao? Anh xem không khí đoàn phim vui vẻ như vậy” Lâm Hiên đem điện thoại hướng Thịnh Nam Huyền di một chút cho cậu thấy rõ ràng. “Anh phải bỏ tiền kéo hot search sao?”

“Anh đâu có bệnh a, tin không đáng tin cậy anh vì cái gì phải bỏ tiền.” Thịnh Nam Huyền quay đầu gọi một tiếng: “Trịnh Tiểu Lỗi, đem điện thoại anh lấy tới.”

Trịnh Tiểu Lỗi đặng đặng chạy tới, tin tức Thịnh Nam Huyền mang thai cậu đã biết đến, khi tạp chí bát quái tuôn ra tới cậu còn bị dọa nhảy dựng, sợ mọi người đều tin tưởng chụy Thịnh ca mang thai sự, rốt cuộc cái này chính là sự thật: "Thịnh ca, muốn làm sáng tỏ ư?”

“Chuyển phát một chút là được.” Thịnh Nam Huyền tiếp nhận di động click mở cái Weibo chuyển phát một chút, nghĩ nghĩ vẫn là nói một câu: “Muốn biết tôi có mang thai không, tới đoàn phim xem bụng tôi là được.”

Loại nàytin tức bát quái không đáng tin cậy này nghị luận chỉ muốn vui vẻ, ai cũng đều biết Alpha không có khả năng mang thai, trừ phi Thịnh Nam Huyền trời sinh dị bẩm không giống người thường, cho nên mọi người đều cho rằng là không có khả năng, lúc Thịnh Nam Huyền chuyển phát Weibo kia, nhiệt độ tự nhiên liền đi xuống.

Thịnh Nam Huyền phát xong cái Weibo kia liền đứng lên, lại lần nữa đem điện thoại ném cho Trịnh Tiểu Lỗi: “Đi hai vị diễn viên chính, đêm nay còn phải thức đêm quay, còn có cảnh chưa quay xong đâu.”

“Đúng vậy, anh còn chưa diễn xong nữa, anh là đại phản diện nha.” Lâm Hiên tiếc hận nói: “Đáng tiếc, anh phải dùng thế thân, Thịnh ca, anh sa đọa.”

Thịnh Nam Huyền vuốt bụng, cười cười, không có biện pháp, cậu không thể tự mình ra trận, ai kêu trong bụng cậu thật sự có một cái tiểu bảo bảo đâu.

Trịnh Tiểu Lỗi gọi cho mọi người bữa ăn khuya đi, theo Thịnh Nam Huyền phân phó gọi cơm khách sạn Zeus, toàn đoàn phim nhiều người như vậy chính là xa xỉ một lần.

Buổi tối Kỳ Tế mang bữa cơm tình yêu tới, Thịnh Nam Huyền đang giảng diễn, cảnh sắp tới tương đối gian nan, là cảnh lúc đua xe, Thịnh Nam Huyền cũng có suất diễn, cùng cậu đối diễn chính là Lâm Hiên cùng một vị nữ diễn viên, mà Kỳ Tế phát hiện, hiện trường có hai người thân hình và quần áo giống Thịnh Nam Huyền cùng với vị nữ diễn viên kia nhìn dáng vẻ hẳn là thế thân, hai người kia đã đeo dây cáp.

Kỳ Tế đem hộp cơm đặt vào bàn nhỏ trong lều của đạo diễn, chờ Thịnh Nam Huyền lại đây trước đem cho cậu ăn hai miếng lót bụng, bởi vì hắn nghe Thịnh Nam Huyền nói đêm nay sẽ quay khuya, sợ là không biết khi nào kết thúc, người này gần mấy ngày nay lại ăn cơm không ngon, hắn sợ thân thể Thịnh Nam Huyền quá suy yếu lại té xỉu, khi đó có thể đem chính mình đau lòng hỏng rồi.

“Ai, nữ hai dùng diễn viên đóng thế tôi có thể hiểu,Omega mảnh mai chính là không được, cảnh hành động vẫn khó diễn.” Cách đó không xa một vị nam nhân viên công tác nhỏ giọng bát quái.

Một vị nữ nhân viên công tác vì nữ hai bênh vực kẻ yếu: “Cậu thì biết cái gì? Cô ấy đang mang thai không thể treo dây thép, cảnh hành động đương nhiên không thể tự mình diễn.”

Nam nhân kia hỏi: “Sao cô biết nàng mang thai?”

“Nàng gần đều ăn không ngon, còn choáng đầu buồn nôn, mỗi ngày đều uống xí muội không ngừng, còn thích ngủ, ở phim trường không tới phiên nàng diễn nhất định là đi xe bảo mẫu ngủ.”

“Này cũng không thể bảo nàng mang thai a.” Nam nhân kia nói: “Thời tiết nóng bức như vậy, tôi cũng có cùng loại bệnh trạng a.”

Nữ nhân mắt trợn trắng: “Sao có thể giống nhau? Anh chẳng không chú ý quan sát, nàng chỉ cần lúc đóng phim có đạo cụ, nàng luôn có thói quen tính bảo vệ bụng, bản năng này chính là phản ứng trăm phần trăm của mang thai không sai.”

Nam nhân xùy nói: “Nàng cũng kiều quý (sang trọng, quý phái, kiêu ngạo), Omega đều kiều quý. Ngay cả đạo diễn cũng kiều quý, hắn đêm nay cũng dùng thế thân, tôi nhớ rõ trước kia lúc hắn diễn chưa bao giờ dùng thế thân."

Nữ nhân hừ một tiếng: “Cậu có phải có tật xấu, xem ai cũng không vừa mắt đúng không, đạo diễn kiêm chức hai việc cùng lúc rất mệt, hắn dùng cái thế thân thì làm sao? Chỉ dùng thế thân mà thôi, thật là chịu không nổi ngươi.”

Nữ nhân nói xong liền xoay người rời đi, nam nhân khó chịu hừ một tiếng: “Chẳng lẽ đạo diễn cũng mang thai? Khi nào Alpha tiến hóa ra công năng này?”

Đứng ở cách đó không xa Kỳ Tế nghe hai người đối thoại, lâm vào trầm tư. Choáng đầu, buồn nôn, kén ăn, thích uống chua, thích ngủ, cùng với bản năng bảo vệ bụng. Bệnh trạng này Thịnh Nam Huyền đều có, lúc trước dẫn cậu đi bệnh viện có nói là bệnh mùa hè thôi, hắn cũng coi là thật, sau đó Thịnh Nam Huyền lại té xỉu, hắn cũng hoài nghi, còn bảo Chu Tín đi tra, kết quả Thịnh Nam Huyền lại dấu chính mình, nói là có kinh hỉ muốn nói cho hắn.

Kỳ Tế căn bản không dám suy đoán tới việc mang thai a, Thịnh Nam Huyền cậu thật là một Alpha, đây là không có khả năng sai. Chạng vạng hôm nay lúc nhìn đến hot search còn cùng Chu Tín trò chuyện hai câu, nói hiện tại truyền thông không chuyên nghiệp như vậy sao? Dù là bát quái cũng cần đi theo sự thật chứ, Thịnh Nam Huyền một Alpha sao có thể mang thai?

Nhưng những bệnh trạng đó cùng hành vi Thịnh Nam Huyền khác thường, Tống Vi Âm thái độ chuyển biến, chẳng lẽ thật sự có khả năng......

Này quả thực quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ, quá không thể tưởng tượng, quá khó có thể tin. Kỳ Tế một Alpha cao lớn cư nhiên bị một suy đoán khϊếp sợ đến chân mềm, đỡ cột đèn đường bên cạnh không xê dịch nhìn chằm chằm Thịnh Na, Huyền cách đó không xa.

Thịnh Nam Huyền đang cùng thế thân của cậu nói chuyện, đôi tay qua lại khoa tay múa chân cái gì, cậu đang cùng đối phương nói cảnh này diễn nên biểu hiện thế nào, cho dù là thế thân, bóng dáng cũng phải thể hiện ra tính cách nhân vật. Đúng lúc một vị thường vụ cầm phản quang trải qua bên người cậu, Thịnh Nam Huyền theo bản năng bảo vệ bụng hướng bên cạnh lui một bước nhỏ, rồi sau đó tiếp tục cùng thế thân giảng diễn.

Kỳ Tế vẫn là không thể tin được, có phải chính mình quá mức mẫn cảm, hai người kia vừa mới nói chuyện phiếm vừa lúc liền trúng bệnh trạng Thịnh Nam, hẳn là không có khả năng là giả, bọn họ bệnh trạng hoàn toàn giống a, Alpha không có khả năng mang thai nếu là sự thật, Thịnh Nam Huyền nhưng làm sao bây giờ a.

Lão bà hắn là một Alpha cao lớn soái khí vô cùng ưu tú, cùng hắn kết hôn đã làm cậu bị rất nhiều ủy khuất, nếu cậu thật sự mang thai, hoài thai mười tháng vất vả, cùng với lúc sinh mang đến bao thống khổ, thậm chí là hậu sản khiến cho một loạt lớn lớn bé bé thương tổn, đều là đang tra tấn đầu quả tim hắn a.

Kỳ Tế ôm ngực tưởng tượng đến bộ dáng Thịnh Nam Huyền nằm ở phòng sinh thống khổ, liền đau lòng đến không được, hắn không muốn Thịnh Nam Huyền vì hắn chịu loại dày vò, cho nên Kỳ gia cho hắn áp lực hắn đều không cùng Thịnh Nam Huyền nói qua một lần về việc có hài tử, ngược lại là Thịnh Nam Huyền chính mình chủ động nói có thể sử dụng túi tử ©υиɠ nhân tạo hoài bảo bảo, bị Kỳ Tế nghiêm khắc cự tuyệt, thậm chí hai người còn cãi nhau một trận, đó là lần đầu tiên cãi nhau hai người bọn họ cãi nhau.

Kỳ Tế đau lòng Thịnh Nam Huyền, hắn hiểu quá rõ, sử dụng tử ©υиɠ nhân tạo mang thai kỹ thuật cũng không phải thực thành thục, nếu bởi vì Kỳ gia áp lực, bản thân thật sự đồng ý Thịnh Nam Huyền đi làm cái này, hắn không xứng yêu cậu, cũng không xứng đãi ở bên người cậu. Thịnh Nam Huyền với hắn mà nói là quan trọng nhất, không gì sánh nổi, dù là gia sản Kỳ gia cũng với không bằng một cọng lông trên người Thịnh Nam Huyền, cậu ở trong lòng Kỳ Tế vô cùng quan trọng, chỉ bị thương nhẹ hắn liền vô cùng đau lòng, huống chi là mang thai sinh con lại đau đớn vạn phần.

Kỳ Tế nhắm lại hai mắt, nội tâm cầu nguyện, hy vọng này không phải thật sự, là chính mình nhất thời nghĩ bậy Alpha không có khả năng mang thai, Nam Huyền không thể chịu những đau đơn đó.

Kỳ Tế lấy di động mở ra tìm tòi trang web “Alpha có thể mang thai hay không?” Tìm kiếm kết quả đại đa số đều nói không thể mang thai, cũng có người nói Alpha có thể mang thai, chỉ là rất ít thôi. Hắn lại tìm “Alpha mang thai sẽ có ảnh hưởng nào tới thân thể?” Cái này tìm kiếm ra tới kết quả liền rất ít, hắn tiếp theo tìm “Trong lúc mang thai phải chú ý cái gì” sau đó đem mẫy chú ý ghi lại, vạn nhất nếu là sự thật, hắn phải dựa vào đó hảo hảo chiếu cố Thịnh Nam Huyền.

Theo sau Kỳ Tế lại cảm thấy trên mạng nói không đáng tin, đến tìm người chuyên nghiệp hỏi một chút, vì thế cấp Tưởng Tư Năm gọi điện thoại, Omega thân sinh của hắn là bác sĩ, hơn nữa thực may đúng là một bác sĩ khoa phụ sản, khẳng định sẽ biết Alpha rốt cuộc có thể hay không mang thai.

“Uy, Tưởng Tư Năm.”

“U, Đây là gọi điện thoại mời tôi uống rượu mừng sao?” Tưởng Tư Năm thời gian này lại nhận được điện thoại của Kỳ Tế, không khỏi muốn trêu ghẹo hắn: “Tôi thấy tin tức, Thịnh Nam Huyền mang thai, tôi thiếu chút nữa cười phun, này con mẹ nó đưa tin một chút cũng không đáng tin cậy a.”

Kỳ Tế hỏi: “Cho nên cậu cũng cảm thấy Alpha không có khả năng mang thai sao?”

“Như thế nào? Cậu thật sự tin a, chính lão bà cậu có thể mang thai hay không còn đi hỏi tôi?” Tưởng Tư Năm cười nói: “Kỳ Tế, trừ phi Thịnh Nam Huyền tiến hóa, bằng không hắn sao có thể mang thai.”

Kỳ Tế mạc danh thở phào nhẹ nhõm một hơi, nhưng vẫn không yên tâm: “Cậu giúp tôi hỏi ba ba cậu một chút, ông ấy không phải là bác sĩ khoa sản tay nghề thâm niên cao sao, ông ấy khẳng định so vớichúng ta hiểu nhiều hơn.”

“Cậu thật đúng là đang hoài nghi, trời ơi.” Tưởng Tư Năm nói: “Được thôi, tôi hỏi một chút, ông ấy vừa vặn về đến nhà.”

"Đợi lát nữa tôi gọi lại.”

Kỳ Tế cúp điện thoại, lại lần nữa nhìn về phía Thịnh Nam Huyền, quay chụp đã bắt đầu rồi, thế thân Thịnh Nam Huyền bị xe máy đυ.ng phải một, rồi sau đó một giây cũng không trì hoãn bò lên chính diện đón nhận Lâm Hiên, hai người bắt đầu đánh nhau. Kỳ Tế không khỏi muốn Thịnh Nam Huyền tự mình lên sân khấu nói, hẳn là sẽ rất soái, chỉ là cậu không có, mà là dùng thế thân.

Di động vang lên, Kỳ Tế lập tức bắt máy, điện thoại bên kia không phải thanh âm của Tưởng Tư Năm mà là cha Omega Bạch Thư Ngôn: “Kỳ Tế.”

“Bạch thúc thúc.”

“Ân, là ta.” Bạch Thư Ngôn thanh âm thực ôn hòa: “Tư Năm nói con muốn biết Alpha rốt cuộc có thể mang thai hay không?”

“Ân, con......”

Bạch Thư Ngôn ngắn ngủi cười một tiếng: “Ta biết, chạng vạng y tá trong bệnh viện ta đều ở thảo luận chuyện Thịnh Nam Huyền. Như thế nào? Nó có mang thai không con không biết?”

Kỳ Tế bị nghẹn một chút, bất đắc dĩ nói: “Bạch thúc thúc, bởi vì em ấy có một ít bệnh trạng nên mới hoài nghi, cho nên muốn hỏi ngài một chút, đương nhiên hot search kia ảnh chụp là giả, em ấy không có bụng, eo vẫn là như vậy.”

Bạch Thư Ngôn nói: “Ở nhận thức đại chúng, Alpha không có khả năng mang thai, cho dù có khoang sinh sản, cũng là không hoàn chỉnh, cơ hồ không có khả năng. Nhưng là ở y học, Alpha nhất định có tỷ lệ mang thai, tuy rằng rất thấp, nhưng không phải không có. Ta đã từng gặp được, lúc ta vừa tốt nghiệp có một vị Alpha thành công sinh hạ một bảo bảo đáng yêu.”

Liền tính là Alpha có thể thụ thai, Kỳ Tế cũng không thể xác định Thịnh Nam Huyền có mang thai, hoặc là nói bản năng hắn bài xích chuyện Thịnh Nam Huyền mang thai, so với muốn hài tử, hắn càng để ý an nguy của Thịnh Nam Huyền. “Bạch thúc thúc, Alpha mang thai có nguy hiểm không? Rốt cuộc em ấy không giống Omega liệu có..."

Bạch Thư Ngôn nói: “Kỳ Tế, nếu con là hoài nghi, không bằng dẫn nó tới bệnh viện kiểm tra một chút, nếu con là sợ bị người biết, có thể tới bệnh viện nhà ta tìm ta, ta phụ trách giúp Nam Huyền kiểm tra.”

Kỳ Tế sầu: “Con không biết, em ấy không nói với con, hết thảy chỉ do con đột nhiên mà tới hoài nghi, bệnh trạng của em ấy cùng một ít hành vi khác thường làm con thực lo lắng, ngay từ đầucon chỉ cho rằng em ấy bị bệnh gì, chỉ là vừa mới nghe người khác ở mô tả bệnh trạng mang thai, con phát hiện cùng Thịnh Nam Huyền hết thảy đều thực ăn khớp, mới muốn hỏi ngài một chút.”

Bạch Thư Ngôn cười nói: “Ta nghe trong giọng nói của con lo lắng lớn hơn vui mừng, làm ta một vị bác sĩ cảm thấy thực vui mừng, rốt cuộc rất nhiều người càng chỉ để ý bảo bảo trọng bụng, mà không hiểu mang thai thống khổ cùng gian nan như nào. Như vậy đi, nếu con muốn mang Nam Huyền đi bệnh viện, bảo Tư Năm gọi cho ta.”

“Cảm ơn Bạch thúc thúc.”

“Không cần.” Bạch Thư Ngôn đem điện thoại lại cho nhi tử, xoay người đi thay quần áo.

Tưởng Tư Năm đứng ở một bên nghe được, lúc này đôi mắt đều phải trợn tròn: “Kỳ Tế, cậu con mẹ nó là tiên nhân nơi nào? Thịnh Nam Huyền một Alpha đều bị cậu thao mang thai, ngưu bức a.”

“Cậu con mẹ nó câm miệng, còn không có xác định.” Kỳ Tế càng bực bội, Thịnh Nam Huyền có khả năng mang thai không cho hắn một tia vui sướиɠ, chỉ có càng nhiều lo lắng cùng đau lòng. “Tôi tắt trước, phiền cậu.”

Tưởng Tư Năm khó hiểu: “Người này thật là kỳ quái, lão bà mang thai không cao hứng ngược lại bực bội, phỏng chừng chỉ có một mình cậu.”

Kỳ Tế lấy ra một điếu thuốc, đột nhiên hít một ngụm: “Cậu hiểu cái rắm, nếu lão bà cậu mang thai khả năng nguy hiểm tới thân thể, cậu còn có thể cao hứng?”

“Cúp đi, tôi con mẹ nó không muốn cùng cậu trò chuyện.” Tưởng Tư Năm quyết đoán cúp điện thoại.

Kỳ Tế thu hồi di động, nhíu mày phiền không được, hút hết điếu này tới điếu khác, thẳng đến lúc Trịnh Tiểu Lỗi đi tới, cho hắn một cuốc nước. “Kỳ ca, anh làm sao vậy? Sắc mặt kém như vậy.”

“Không sao.” Kỳ Tế bóp tắt tàn thuốc, tiếp nhận nước Trịnh Tiểu Lỗi đưa qua uống hai hụm, hỏi: “Đêm nay quay chụp cũng thật lâu?”

“Hẳn là.” Trịnh Tiểu Lỗi nhìn tới hộp giữ nhiệt Kỳ Tế đặt một bên, liền nói: “Thịnh ca cơm chiều đã ăn rồi, nhưng là không ăn nhiều, đợi lát nữa anh ấy nghỉ em lại kêu lại đây ăn cơm.”

“Ân, em ấy không thể bị đói, vạn nhất té xỉu lại tôi lại muốn chịu tội.” Kỳ Tế còn muốn h·út th·uốc, mới vừa sờ đến hộp thuốc, liền thấy Thịnh Nam Huyền hướng hắn nhìn thoáng qua, còn hướng về phía mình cười cười, Kỳ Tế liền đem hộp thuốc thả trở về, hướng Thịnh Nam Huyền vứt cái hôn gió.

“Chỉ cần anh không chọc anh ấy giận là được.” Trịnh Tiểu Lỗi nói thầm một câu.

“Cậu nói thầm cái gì? Đừng cho là tôi nghe không thấy, con mẹ nó cậu cũng thật nhàn hạ, về sau loại chuyện này đều phải báo tôi” Kỳ Tế nghiêng đầu nhìn thoáng qua Trịnh Tiểu Lỗi, đột nhiên nhớ tới một chuyện, lần trước Thịnh Nam Huyền té xỉu, chính là Trịnh Tiểu Lỗi nói cho mình, nói cách khác ngày đó cậu ta cũng đi bệnh viện, nhất định biết cái gì.

“Lỗi a, hỏi cậu chuyện này.”

Trịnh Tiểu Lỗi cảnh giác nhìn Kỳ Tế, đột nhiên gọi cậu, có điểm hoảng: “Chuyện gì?”

“Ngày đó Nam Huyền té xỉu, bác sĩ nói gì đó?” Kỳ Tế đè lại bả vai Trịnh Tiểu Lỗi, cảm giác mãnh liệt áp bách dẫn tới Trịnh Tiểu Lỗi không dám nhúc nhích, tuy rằng cậu là Beta, không phải bị tin tức tố ảnh hưởng, chỉ là Kỳ Tế vị này Alpha khí tràng quá cường, không cần tin tức tố áp chế hắn vẫn sợ.

“Chưa nói cái gì a.” Trịnh Tiểu Lỗi đầu cấp tốc tự hỏi, Kỳ Tế đột nhiên hỏi bác sĩ nói như thế nào, cũng không có hỏi Thịnh Nam Huyền làm sao vậy, này liền thực đáng giá tự hỏi Kỳ Tế có phải hay không hoài nghi cái gì, hắn Thịnh ca không nói, chính mình tổng không thể nói ra a, nhưng là bác sĩ lời nói nhưng thật ra không lộ ra cái gì, cậu có thể nói lời nói thật: “Bảo Thịnh ca chú ý nghỉ ngơi, bổ sung dinh dưỡng, không cần làm lụng vất vả.”

Kỳ Tế không nghi ngờ cậu, bởi vì lời này bác sĩ khẳng định đã nói qua, nhưng là nói lời này rốt cuộc là vì thân thể Thịnh Nam Huyền hay là vì bảo bảo trong bụng cậu, vậy khó mà nói. “Tôi đã biết, cậu đi đi.”

“?”Trịnh Tiểu Lỗi nơm nớp lo sợ từ bàn tay Kỳ Tế đi ra, thực khó hiểu hắn vì cái gì không ép hỏi mình, sau đó mặc kệ hắn rốt cuộc nghĩ như thế nào, chạy trước lại nói. “Em đi kêu Thịnh ca lại đây ăn cơm.”

Kỳ Tế nhìn Trịnh Tiểu Lỗi trốn rất nhanh, càng thêm xác định Thịnh Nam Huyền ngày đó té xỉu không đơn giản chỉ là thân thể hư nhược, mà chân tướng hắn đã đoán được, khó trách cậu một Alpha, mặc dù là bởi vì buồn nôn ăn không ngon, hơn nữa bẩn thân tự moi tuyến thể cũng sẽ không yếu ớt liền té xỉu như vậy, nguyên lai là bởi vì trong bụng cậu có một tiểu hỗn đản lăn lộn.

“Nghĩ cái gì đấy?” Thịnh Nam Huyền đã đi tới, câu một chút cằm hắn “Anh vừa mới tới đã nhăn mày, công ty xảy ra chuyện gì sao?”

“Không có.” Kỳ Tế bắt được tay Thịnh Nam Huyền đặt ở bên miệng hôn một cái, trong mắt toàn là thương tiếc: “Em chịu khổ rồi.”

“Nếu đã quyết định về nước làm đạo diễn, phải thừa nhận việc này mang đến mệt nhọc, kỳ thật so với trước kia thời điểm làm diễn viên, làm đạo diễn tương đối nhẹ nhàng hơn một chút.” Thịnh Nam Huyền thừa thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, nghĩ cùng Kỳ Tế ở bên một chút, cậu dựa vào vai Kỳ Tế, ôn thanh nói: “Đừng đau lòng, thật sự không có việc gì.”

“Ân, đã biết, lão bà của anh là một Alpha cường đại.” Kỳ Tế đem đồ ăn lấy ra để lên bàn nhỏ đưa cho Thịnh Nam Huyền một chén canh: “Uống canh trước sẽ càng muốn ăn cơm.”

“Ừm.” Thịnh Nam Huyền tiếp nhận canh uống hết hơn phân nửa, lúc này mới bắt đầu ăn cơm, đồ ăn buổi tối đoàn phim hắn đã ăn không quen, hiện tại trừ bỏ Kỳ Tế làm đồ ăn, cậu đều cảm thấy không thể ăn: “Kỳ Tế, em cảm giác chính mình bị anh dưỡng càng ngày càng kiều quý, không phải đồ ăn anh nấu em cảm thấy đều không thể ăn.”

“Lão công sẽ nấu đồ ăn cho em cả đời.”

Kỳ Tế sủng nịch nhìn Thịnh Nam Huyền, ánh mắt dừng ở trên bụng nhỏ, cậu ăn mặc đơn giản áo thun màu trắng, eo thon ẩn ở trong quần áo, căn bản nhìn không ra mang thai, ấn thời gian mà nói, hẳn là do cái đêm trước ly hôn trúng thưởng, hắn nhớ rõ lúc ấy chính mình một hai phải ở khoang sinh sản của Thịnh Nam Huyền thành kết, trước kia cũng làm qua vô số lần, bởi vì không thể hoàn toàn đánh dấu, ở trong khoang sinh sản của Thịnh Nam Huyền sẽ làm hắn thỏa mãn lòng chiếm hữu, chỉ là không nghĩ tới cư nhiên làm cậu mang thai, sớm biết thế liền không làm như vậy, nếu không Thịnh Nam Huyền cũng sẽ không chịu sự dày vò này.

Thịnh Nam Huyền đơn giản ăn một lát, lại phải đi quay tiếp, cậu uống mấy hụm nước ấm, đối Kỳ Tế nói: “Nếu không anh đi về trước đi, em bên này khả năng phải tới khuya, ngày mai anh còn phải đi công ty, không cần bồi em về.”

“Không cần, một mình trở về anh cũng ngủ không được.” Kỳ Tế thừa dịp sắc trời đã đen, bên này nhìn không quá rõ ràng, chế trụ eo Thịnh Nam Huyền đem người ôm vào trong ngực, hôn hôn vành tai, bàn tay to đặt ở bụng Thịnh Nam Huyền, hắn rõ ràng cảm giác được Thịnh Nam Huyền lập tức khẩn trương, thân thể không tự giác rụt một chút.

Nhưng Kỳ Tế không buông ra, bàn tay nhẹ nhàng vuốt bụng nhỏ, như cũ bình thản, chỉ là lại không thể nói tới, tổng cảm thấy vẫn là có chút biến hóa, hắn sợ Thịnh Nam Huyền hoài nghi mình đã biết, liền cười đùa giỡn cậu: “Này eo thon đã mất, lão công đã lâu không ấn rong ruổi, giống như có thêm chút thịt, xem ra gần nhất anh đem em dưỡng cũng không tệ lắm.”

Thịnh Nam Huyền từ trong lòng Kỳ Tế ra, chọc chọc mặt hắn: “Như thế nào anh có thể sắc như vậy?”

“Không có biện pháp, lão bà quá mê người.” Kỳ Tế cười cười: “Mau đi đi, bắt đầu sớm một chút kết thúc nhanh hơn, anh ở chỗ này chờ em.”

“Ân, em tận lực sớm một chút.” Thịnh Nam Huyền sợ hắn chờ nhàm chán: “Anh có thể đi vào trong xe nằm, nghỉ ngơi một chút hoặc chơi di động đều được, ngồi ở chỗ này có muỗi cắn người.”

“Đúng rồi, anh có mua cho em thuốc đuổi muối rồi? Buổi tối nơi này muỗi thật nhiều.” Kỳ Tế nghĩ tới vừa mới xem những việc cần chú ý với người mang thai, bên trong có nói người mang thai dễ chiêu muỗi, hắn mua cho Thịnh Nam Huyền thuốc đuổi muỗi người mang thai có thể không được dùng a, hắn phải hỏi hỏi, “Nếu không, em vẫn là đừng dùng, để anh để bên em một cái đánh muỗi, chờ ngày mai anh mua lại cho em một lần nữa.”

“Vì sao muốn mua lại một lần nữa? Cái kia thực dùng tốt, để em bảo Trịnh Tiểu Lỗi lấy tới cho anh phun một chút.” Thịnh Nam Huyền không để ý Kỳ Tế khác thường, xoay người hướng nơi quay chụp đi đến.

“Anh đi cùng em, anh không cần phun thuốc đuổi muối kia.” Kỳ Tế cầm lấy ghế đi theo cậu.

Thịnh Nam Huyền bất đắc dĩ nhìn hắn, cảm thấy đêm nay Kỳ Tế càng thêm dính người thậm chí có chút thật cẩn thận, sắp tới sắp phải đi khám thai, phải tìm một cơ hội nói cho Kỳ Tế, cậu cũng đã hết giận, người lại ngay bên người, để lão công bồi đi khám thai vẫn là tốt nhất.

Kỳ Tế còn tối, hắn mặc chính trang, muỗi không thể cắn được hắn, Thịnh Nam Huyền có điểm thảm, quần áo mỏng, áo thun ngắn tay, muỗi chuyên tìm cậu cắn, Kỳ Tế liền đứng ở một bên dùng quạt đuổi muỗi cho cậu, Trịnh Tiểu Lỗi muốn đi lên cấp Thịnh Nam Huyền phun thuốc đuổi muỗi bị hắn chắn trở về, hắn vừa mới xem qua thuốc đuổi muỗi chú giải toàn tiếng Anh cũng không có nói người mang thai có thể sử dụng, cho nên tốt nhất vẫn là không cần dùng.

Trịnh Tiểu Lỗi không thể hiểu được, mua là do Kỳ Tế mua, còn mua một lần cả một hộp, sợ Thịnh Nam Huyền ở vùng ngoại thành chụp ngoại cảnh bị muỗi cắn, lúc này không cho dùng cũng là hắn, tình nguyện tại đây lao lực dùng quạt cũng không dùng, thật không rõ Kỳ bá tổng rốt cuộc muốn làm gì, chẳng lẽ đây là hai người chơi tình thú?

Di, thật chịu không nổi.

Mãi cho đến 12 giờ đêm, công việc hôm nay mới tính là kết thúc, Thịnh Nam Huyền buồn ngủ xoa xoa huyệt Thái Dương, đối với cảnh cuối cùng nói vài câu, vừa lúc bữa ăn khuya đưa tới, cậu liền để mọi người đi ăn cơm.

Trịnh Tiểu Lỗi bưng hai phần bữa ăn khuya đưa lại đây cho Kỳ Tế cùng Thịnh Nam Huyền: “Nhị vị đại ca, ăn xong lại trở về ngủ.”

Thịnh Nam Huyền rất đói bụng, nhưng cậu rất muốn ngủ, từ vùng ngoại thành lái xe về nhà không kẹt xe còn phải mất 40 phút, cậu thật sự không nghĩ ở lại chỗ này ăn cơm, cậu tình nguyện đói bụng về nhà ngủ.

Kỳ Tế tiếp nhận bữa ăn khuya Trịnh Tiểu Lỗi đưa tới, đối với cậu nói: “Việc của cậu xong rồi, liền trở về đi, sáng mai tới đón em ấy là được.”

“Ân, kia em đi trước.” Trịnh Tiểu Lỗi nói: “Ngày mai còn có một cảnh ngoại cảnh, đại khái 9 giờ em đi đón.”

Kỳ Tế lên tiếng xoay người đi xem người đang ngồi ở ghế dựa mơ màng sắp ngủ, đau lòng đến không được, hắn đem bữa ăn khuya cất vào trong túi xách đem theo, rồi sau đó khom lưng bế Thịnh Nam Huyền lên.

“Lão bà, chúng ta về nhà ngủ tiếp.” Kỳ Tế thấp giọng ôn nhu nói.

“Ân...... Lão công.” Thịnh Nam Huyền mở mí mắt, thấy là Kỳ Tế liền ôm vòng lấy cổ hắn, dúi đầu vào trong ngực Kỳ Tế, tùy ý hắn ôm chính mình hướng xe đi đến.

Kỳ Tế trong lòng mềm thành một mảng, từ lúc ly hôn Thịnh Nam Huyền đã thật lâu không có mềm mại như vậu kêu hắn lão công, âm thanh này làm hắn tưởng như hai người bọn họ chưa từng ly hôn, bọn họ như cũ vẫn bên nhau.

Kỳ Tế gục đầu xuống hôn hôn môi Thịnh Nam Huyền, nhanh bước chân ôm người tới xe bên cạnh, cẩn thận đem người bỏ vào ghế phụ, chính mình ngồi vào ghế lái, lúc giúp cậu cài dây an toàn, vẫn nhịn không được lại hôn hôn giữa trán cậu cùng lông mi, cuối cùng lại dừng ở trên môi Thịnh Nam Huyền, ôn nhu hạ một nụ hôn, lúc này mới khởi động xe rời đi.

Thịnh Nam Huyền thật là rất nhọc, dọc theo đường đi tư thế đều không đổi, vẫn luôn ngủ đến khi về nhà. Còn may trên đường trở về thông suốt, Kỳ Tế đem xe vào hầm, đã là ban đêm một chút, hắn dừng xe rồi sau đó lại lần nữa bế Thịnh Nam Huyền lên đi hướng thang máy.

Thịnh Nam Huyền đại khái ngủ một đường giảm bớt một ít mệt mỏi, lúc Kỳ Tế bế lên cậu lên cũng đã tỉnh, nhưng chính là không muốn mở mắt ra, híp hai mắt nhìn lão công nhà mình cao lớn đĩnh bạt ôm một Alpha không them thở dốc, cười cười, tự đáy lòng ca ngợi nói: “Lão công nhà em thật soái.”

“Lão bà, em khẳng định còn chưa ngủ tỉnh, hôm nay đã kêu hai lần lão công.” Kỳ Tế đem Thịnh Nam Huyền hướng lên trên lấy một chút, đi vào thang máy.

“Ân, là không ngủ tỉnh, nếu là tỉnh ngủ em liền không cho anh ôm về nhà.” Thịnh Nam Huyền thanh âm ngọt nị lại mềm mại, làm Kỳ Tế toàn thân một trận tê dại.

“Đừng câu dẫn anh, thân thể của em không thể.” Kỳ Tế nghiến răng nghiến lợi nói.

“Ân, là không thể.” Thịnh Nam Huyền lẩm bẩm nói: “Không biết có thể hay không, em cũng không rõ ràng lắm nha.”

Kỳ Tế ra khỏi thang máy, mở cửa nhà, ôm Thịnh Nam Huyền ngồi xuống sô pha, ôn nhu xoa xoa tóc của cậu, đem người ôm vào trong ngực, bàn tay to bao trùm ở bụng Thịnh Nam Huyền, thấp giọng nói: “Chúng ta ngày mai đi bệnh viện, hỏi một chút bác sĩ sẽ biết.”

Thịnh Nam Huyền dường như cũng không có kinh ngạc khi Kỳ Tế sẽ biết, cậu mở hai mắt nhìn Kỳ Tế, cười nói: “Để sau đi, anh đi cùng em đi.”

“Ân, lão công đi cùng em.” Kỳ Tế thương tiếc hôn Thịnh Nam Huyền, thấp giọng nói: “Lão bà, thực xin lỗi.”

------------------------Gãy tay mất gần 8000 chữ hự hự.