Tác Giả: |
Họa Trần Ai
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2020-12-25 16:17:45 |
Lượt Xem: |
1.7K |
Quản Lý: |
Linh Nhi
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/ngay-sau-hay-noi/ |
Edit – Beta: Kub – Lee (Hai bà già)
Số chương : 56 Chương
Nếu như bắt phải viết thuộc tính công thụ thì đại khái là ——
Khó có thể miêu tả tiểu công, nhưng chỉ biết hắn là anh tuấn công x Da trắng xinh đẹp, eo nhỏ chân thon thân thể mềm mại, có thể nấu cơm, vừa mị hoặc vừa si tình, ôn nhu kiêu ngạo lại bao che khuyết điểm, giá trị vũ lực nghịch thiên thụ.
Đơn giản tóm lại chính là một anh chàng công có chút thô bạo nghèo khó sánh đôi với một công tử nhà giàu mỹ thụ.
—-o0o—-
Văn án: (Nói đúng hơn là spoil của Kub nha)
Nếu hỏi Dư Duệ đời này hắn hận ai nhất, ngoại trừ mẹ của hắn vừa nghe tin cha hắn qua đời liền bỏ lại hắn xuất ngoại tái hôn, thì người còn lại là Yến Cẩm Thư.
Bạn học bắt nạt Yến Cẩm Thư, Dư Duệ thay cậu ta ra mặt, cho dù là bọn côn đồ gần trường học đem cậu ta dồn vào trong ngõ hẻm vơ vét, Dư Duệ cũng là lấy một địch ba giúp cậu ta giải vây.
Dư Duệ đối với Yến Cẩm Thư rất tốt, nhưng Yến Cẩm Thư thì âm thầm chơi xấu giành giựt bạn gái của hắn.
Dư Duệ tìm được một người, thì cậu ta cướp một người, hắn tìm hai người, thì cậu ta cướp một đôi. Dư Duệ không bỏ cuộc, hắn tìm bạn trai thế là cậu ta cướp luôn bạn trai.
—-
Và Một Ngày Kia…
—-
Yến Cẩm Thư nhảy về phía trước hai bước, quay người hai tay vòng để ở phía sau, vừa đi lùi nhìn Dư Duệ vừa hỏi: “Tứ đại thiên vương là huynh đệ sao?”
Dư Duệ suýt chút nữa cười như điên cố gắng kìm nén, mở miệng trả lời: “Là tỷ muội.”
Yến Cẩm Thư lui về phía sau: “Na Tra là con trai đúng không?”
Dư Duệ đi về phía trước, hắn nói: “Không biết.”
“Thác Tháp Thiên Vương có tháp sao?”
“Không có.”
“Trong Tháp có ai không?”
“Ai nha… Tây Du Kí ~ không có nói.”
Yến Cẩm Thư dừng bước, cậu ta nhìn thẳng vào Dư Duệ nói: “Cậu nói, khi tôi nói ‘Em yêu anh’ người ta có thể nghe thấy không?”
Trong nháy mắt những ánh sao trên bầu trời đều được Yên Cẩm Thư thu vào trong mắt, giữa mênh mông tinh hà hình bóng của Dư Duệ đang thẳng tắp kiên định từng bước tiến lên chiếu rọi trong ánh mắt của Yến Cẩm Thư. Dư Duệ ôm cậu vào trong ngực, hắn nói: “Nghe thấy, nhất định có thể nghe thấy.”
—-o0o—-
Nhữ mồi:
Yến Cẩm Thư vừa ngẫm lại, vừa cười khúc khích, vừa nói: “Cũng đúng, tướng tá của cậu cao to nên có được dươиɠ ѵậŧ to lớn như vậy cũng là chuyện đương nhiên thôi.” Yến Cẩm Thư nói xong, cậu ta vỗ vỗ cái mông của Dư Duệ, cậu ta nói: “Cậu ngồi dậy nhìn tôi nè.”
Yến Cẩm Thư trở mình nằm thẳng lại, mở ra hai chân, cậu ta thoải mái lấy ra chim nhỏ, rồi hỏi “Cậu thấy nó như thế nào?”
Dư Duệ nghiêm túc xem xét vài lần, chim nhỏ của cậu ta to bằng hai ngón tay, Ừ, đúng nha, nó không lớn bằng của hắn, nhưng dường như… Chim nhỏ của cậu ta so với hắn đẹp đẽ hơn nhiều.
Yến Cẩm Thư có làn da trắng nõn, tóc hơi nâu, bụi lông cũng không nhiều, chim nhỏ của cậu ta bị hắn mò mò vài cái liền bắt đầu sung huyết ngạnh trướng thẳng tắp, hình dạng màu sắc nhìn rất mê người. Dư Duệ lặng lẽ nuốt nước miếng, hắn muốn liếʍ liếʍ, hắn muốn biết mùi vị của nó như thế nào.
Phi phi phi! Sao tự nhiên hắn lại có suy nghĩ như thế chứ? Hắn cư nhiên lại muốn liếʍ dươиɠ ѵậŧ của một người đàn ông khác?
Móa, hắn thật buồn nôn muốn chết!
Dư Duệ ra vẻ căm ghét thu tay về, hắn cố tình không thèm nhìn nữa, chế giễu nói: “Tôi nhìn là biết chim nhỏ của cậu là đồ vô dụng rồi!” Nó y chang như chủ nhân của nó!
Yến Cẩm Thư lười biếng cười cười, cậu ta nhấc hai chân gác lên vai của Dư Duệ, nũng nịu nói: “Liếʍ liếʍ.”
Dư Duệ bóp lấy mắt cá chân của cậu, hắn trợn mắt nói: “Đệt mẹ, cậu nằm mơ đi!”
Yến Cẩm Thư dùng mu bàn chân cọ xát cổ hắn, cậu ta nói: “Có tiền nha.”
Dư Duệ cúi đầu liền liếʍ.
—-o0o—-
P/s: Đọc mấy đoạn trên tưởng ngược thụ, nhưng xin thưa không nha, bạn Thụ rất cute, rất rất là da^ʍ và rất rất rất là phúc hắc nha, nắm anh công trong lòng bàn tay, VÀ CỰC KỲ cưng anh công. Hé hé… Bà già Kub fan sủng công/ Hổ sủng.
Trích một đoạn cho một người chiêm ngưỡng độ đẹp, độ da^ʍ và độ phúc hắc của bé thụ.
—-
Dư Duệ tựa trên cạnh cửa, nhìn tạp dề trên người của cậu ta, nó có màu hồng nhạt, xung quanh viền ren, sau thắt lưng cột một cái nơ con bướm rất to, cũng không biết là do dây lưng quá dài hay là eo của cậu ta quá nhỏ, phần đuôi của sợi dây đều rủ xuống tới dưới mông.
Đệt mẹ, cái tên dâʍ đãиɠ này vậy mà lại không mặc quần!
Yến Cẩm Thư vừa nghiêng đầu, vừa lúc đối diện cặp mắt như phát hỏa của Dư Duệ. Cậu ta quăng cho hắn một cái hôn gió cực kỳ quyến rũ, cậu ta nói: “Đẹp không?”
Dư Duệ hung tợn nói: “Đẹp thấy gớm!”
Yến Cẩm Thư tắt lửa, nghiêng người tựa trên kệ bếp, đầu cậu ta hơi ngước lên, hút một hơi thuốc rồi phả ra từng vòng khói nhỏ, cậu ta nói: “Muốn thao cũng không cho cậu thao.”
.