Tác Giả: |
Lam Hồ Điệp
|
Tình Trạng: |
Đang Cập Nhật
|
Cập Nhật: |
2022-08-02 12:30:27 |
Lượt Xem: |
249 |
Quản Lý: |
Lam Hồ Điệp
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/bong-hoa-dai-giu-ho-mau-tanh/ |
-" A!!" Thân ảnh cô gái ngồi trên đồng hoa xinh đẹp dùng tay đỡ chán. Nhìn đi nhìn lại thấy nơi đây khác với chỗ ở của mình. Cô đang ngủ ơ nhà mà lại bị xuyên tới đây rồi.
Vừa ngồi dậy lại có một nhà hoàn đi tới ân cần hỏi cô
-" Quận Chúa người tỉnh rồi!! Người làm ta sợ phát kiếp a"
Đang hoang mang thì trong đầu cô hiện lên kí ức của thân thể này. Cùng tên với cô - Tô Nguyệt Kiến. Một Quận Chúa phế vật người duy nhất ở bên cạnh cô là Tuệ Mẫn- nha hoàn ở với cô từ lúc lọt lòng. Từng ngày bị đánh đập, khinh bỉ cô đều nhẫn nại. Yếu đuối, như nhược một thứ không nên xuất hiên trong thế giới này.
-" Ta không sao!! Muội lại bị họ ức hϊếp phải không??"- Tô Nguyệt Kiến
-" Tiểu thư ta không sao!! Chút khó nhọc này đối với ta có là gì"
-" Đi vào thôi, gió bắt đầu lạnh lên rồi"
-" Để ta dìu người"
-" Ngươi đang bị thương mà!! Đi vào đi ta lấy thuốc bôi cho"
Sau tối ấy, Tô Nguyệt Kiến chùm một chiếc áo choàng đen đi trong đêm. Cô vốn là người đứng đầu băng đẳng bị toàn thế giới truy sát lại xuyên vào thân thể một kẻ yếu đuối này.
Bỗng đi qua một hồ sen khiến cô dừng lại. Màu sắc bông hoa lâps lánh dưới ánh trăng. Vặt lấy một cánh hoa, cô cho vào miệng ăn thử. Cái miệng ham ăn nhiều lúc lại có ích. Đây là Hồng Hải Chỉ Điệp người bình thường muốn có một cánh khó như lên trời mà cô gặp cả đầm này nên quyết định lấy luôn.
Vừa vặn đi trong rừng, Tô Nguyệt Kiến thấy rất nhiều thảo dược quý kiếm. Đắm chìm trong thiên nhiên thơ mộng cô cảm thấy như dắm phải thứ gì đó. Nhìn xuống hoá ra lại là một chiếc vòng phỉ thúy. Thôi thì nhặt lên giữ lại cũng không thừa. Dù sao cũng đẹp.
Nhưng hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Vừa đeo chiếc vòng vào xong thì lập tức cả khu rừng biến mất.
-" Thật kì lạ. Khu vườn đâu rồi"
Ngẫm nghĩ một lúc, cô lại nhìn xuống chiếc vòng. Lúc cô vừa đeo vào vừa vặn khu rừng biến mất!! Có khi nào.....
-" Mở"
Vừa dứt lời, khu rừng lại hiện ra.
-" Ra" khu vườn biến mất
Cười một tiếng sung sướиɠ, cô cảm thấy ông trời thật có mắt nhìn mà. Đôi mắt tím huyền ảo ánh lên chút vui vẻ. Xem như là quà bồi thường ông trời đã dành cho cô đi
.