Tác Giả: |
Diệp Hoài Tuyết
|
Tình Trạng: |
Hoàn Thành
|
Cập Nhật: |
2023-02-13 06:30:25 |
Lượt Xem: |
8.6K |
Quản Lý: |
Trúc Chi Nguyệt
|
Source: |
https://truyenhdx.com/truyen/bach-nguyet-quang-cua-bao-quan-tan-doc/ |
*Phiên bản Bạo quân tàn độc x Vảy ngược duy nhất của hắn.
Linh hồn Vân Mặc xuyên vào trong một kịch bản cổ trang sắp chuyển thể thành phim.
Bi ai chính là, Vân Mặc xuyên vào một gã thái giám có thân phận cực kì phức tạp, cả gan che mắt hoàng quyền, nữ phẫn nam trang!
Càng thê thảm hơn khi nàng vừa mới xuyên qua lại sắp bị bạo quân tương lai gϊếŧ chết!
Cuộc đời của nàng, còn chuyện gì mà nàng chưa thể trải qua nữa đây?
Thế gian truyền tụng, hắn là bạo quân tàn nhẫn nhất từ thuở mới hình thành quốc gia!
Giống như binh khí sắc bén trăm trận trăm tháng, tựa như quỷ A Tu La đòi mạng người bò ra từ địa ngục, trong mắt thế nhân, hắn đâu giống như con người mà nhuốm chút khói lửa nhân gian?
Sao có thể xuất hiện trong con người hắn, chữ "ái" đây?
Định mệnh xoay vần, kiếp số đảo điên.
Rõ ràng bạo quân tàn nhẫn đã được định sẵn là trái tim không tồn tại ái tình.
Thế nhưng điều không thể, thật khó tin lại xuất hiện kẽ nứt....Bạo quân rơi vào lưới tình, suốt một kiếp chỉ có nàng là vảy ngược duy nhất của hắn.
Minh quân thì có là gì?? Khi mà phải trói buộc trong những luân thường đạo lý, quan tâm đến những con người và sự việc chẳng hề liên quan đến hắn!
Chẳng thà làm một bạo quân, bản thân bao trùm lên luật lệ.
Muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.
Thậm chí hắn muốn đưa thái giám nhỏ quang minh chính đại làm hoàng hậu, tôn quý vô song đứng bên cạnh hắn trước toàn thiên hạ, cũng không ai dám can ngăn.
Bởi vì, ai dám cản hắn, xuống địa ngục đi!
Tóm tắt cốt truyện:
Vượt qua thời không, tôi trở thành bạch nguyệt quang của bạo quân tàn bạo!
*Phiên bản Thái tử Ma quốc x Hoàng đế nữ phẫn nam trang.
Rừng sâu thăm thẳm.
Gió khẽ thổi nhẹ.
Bức tranh an tĩnh nơi thiên nhiên bỗng xuất hiện tiếng chuông bạc ngân vang lảnh lót.
Từ trong rừng sâu, hiện ra thân ảnh của một thiếu niên xinh đẹp đến sống động lòng người.
Thiếu niên vận áo long bào ngồi trên lưng ngựa, một thân khí phách rực rỡ như hoa, trong trẻo tươi mát, khiến cho người ta cảm thấy như có gió xuân hóa tuyết, phong lưu ngàn dặm.
Dường như phong cảnh cũng mờ dần đi để thành phông nền cho thiếu niên nổi bật.
Thiếu niên vì mải đuổi theo con mồi, phi ngựa sâu vào rừng.
Cận vệ của thiếu niên, chỉ biết âm thầm kêu khổ.
Hoàng đế bệ hạ lá ngọc cành vàng, có thể cảnh giác hiểm nguy một chút được không?
Thiếu niên lạc dấu mất con mồi, nhưng tình cờ lại phát hiện ra thân ảnh của một nam nhân tuấn mỹ nằm dưới tán cây.
Chỉ là...cho dù hắc y đen tuyền cũng không thể che giấu được vết máu loang lổ đến chói mắt của vị nam nhân tuấn mỹ.
Thiếu niên vì lòng trắc ẩn mà đưa nam nhân bí ẩn đó về trại của mình dưỡng thương.
Chẳng ngờ sau đó, thiếu niên ân hận không thôi vì hành động của mình lúc ấy.
Bởi vì vị nam nhân kia, thiếu niên có nổi sát tâm, cũng không thể gϊếŧ được hắn.
Hắn chẳng những phát hiện thiếu niên là nữ phẫn nam trang, còn yêu nghiệt dính lấy nàng không dứt.
Chỉ là......cho dù trải qua bao nhiêu kiếp đi chăng nữa, định mệnh vẫn luôn luân hồi, thời gian như quay ngược trở lại.
Ở nơi tối tăm nhất không hề thấy ánh sáng mặt trời, sương mù lạnh lẽo bao quanh.
Giọng vị cận vệ trung thành xuyên thấu qua không khí quỷ dị, hắn khẩn thiết quỳ xuống van cầu thái tử Ma quốc của hắn.
- "Điện hạ, ngài và cô gái đó....chẳng thể nào có kết quả tốt đẹp."
- "Xin điện hạ hãy lấy Ma quốc làm trọng, hiện giờ Ma quốc tuy yên bình nhưng ngày càng có nhiều kẻ thù vây quanh, hơn nữa có tin báo rằng, dư tàn gia tộc mẫu thân của Người đang chuẩn bị kéo đến Ma quốc
rửa hận. Ma quốc không thể nào để trống vị trí quốc vương được nữa."
- "Xin Người hãy nhìn phụ hoàng của mình mà tỉnh ngộ, phụ hoàng của Người vì ái tình mà đánh mất bản thân, Người không thể dẫm theo vết xe đổ đó...mà điên cuồng đắm chìm vào mối tình vô vọng ấy."
Điện hạ, ngài muốn cô gái nào chẳng được? Cớ sao lại chỉ là cô gái ấy?
Lai lịch của cô ta thực sự quá chấn động lòng người, nếu điện hạ một mực cố chấp cuồng, vĩnh viễn chờ Ngài chỉ có vạn kiếp bất phục mà thôi!
.