Edit: Aya Shinta
Lăng Vu Đề không lo chút nào đâu, cô thấy cha Lăng mẹ Lăng còn sốt ruột hơn cả cô nữa này.
Quả nhiên quan hệ máu mủ có khác, chẳng sợ họ không biết mình chính là con gái họ nhưng lại tốt với mình theo bản năng, lo lắng cho tương lai của mình
Lăng Vu Đề cảm thấy lòng mình rất ấm áp khi được cha mẹ Lăng yêu thương.
"Chú thím yên tâm đi, con chắc chắn sẽ không khiến hai người thất vọng!"
Nếu không thể đi theo Lâm Ngộ Khê mọi nơi mọi lúc, vậy cô tới trường đại học gϊếŧ thời gian đi. Dù sao cũng nhàn rỗi, tới trường để Lăng Giai Kỳ ngột ngạt hình như cũng thú vị mà...
Tiêu rồi... Cô càng ngày càng tệ rồi!
Mẹ Lăng nửa ôm Lăng Vu Đề, cười gật đầu: "Chú thím tin tiểu Vu chắc chắn sẽ làm được!"
Cha Lăng đang lái xe cũng cười gật đầu.
Đến Kinh đại, cha Lăng trực tiếp lái xe đến dưới tòa nhà có phòng làm việc của hiệu trưởng.
Ba người đi vào phòng làm việc của hiệu trưởng, sau đó hiệu trưởng lại tự mình đưa Lăng Vu Đề tới phòng thi.
Lăng Vu Đề ngồi ở trong phòng làm bài thi, đối diện là một thầy giáo trung niên đeo kính.
Thầy ấy họ Trang, là giáo sư khoa lịch sử.
Không để ý đến ánh mắt chăm chăm của giáo sư Trang, Lăng Vu Đề làm bài với tốc độ rất nhanh, đặt bút với khí thế không chút do dự!
Trông vậy giáo sư Trang hơi kinh ngạc, thầy có nghe hiệu trưởng là cô bé hiện đang thi chuẩn bị vào năm nhất chưa từng đi học!
Nhưng dáng vẻ của Lăng Vu Đề... rất tự tin đấy!
Sau hai giờ, Lăng Vu Đề làm hết tất cả các câu trong đề thi đại học.
Bởi vì Lăng Vu Đề làm xong tờ nào thì giao cho giáo sư Trang chấm tờ đó nên làm xong tất cả, cô đợi thêm khoảng mười lăm phút nữa mới ra khỏi phòng thi với giáo sư Trang.
Vừa ra phòng thi, cha Lăng mẹ Lăng liền quan tâm lên hỏi han: "Thế nào? Bài thi khó lắm phải không?"
Lăng Vu Đề cười lắc đầu, quay đầu nhìn giáo sư Trang, ánh mắt của mấy người khác cũng đặt lên người thầy.
Luôn đi cùng cha mẹ Lăng chờ tới khi Lăng Vu Đề đi ra, hiệu trưởng mở miệng hỏi giáo sư Trang trước: "Giáo sư Trang, thành tích của em Lăng Vu Đề thế nào?"
Giáo sư Trang trướng đỏ mặt, khắc chế tâm trạng kích động của mình: "Em Lăng Vu Đề..."
Thầy đưa tay lau mồ hôi trên trán vì kích động: "Em Lăng Vu Đề... Thành tích của em ấy... cao nhất trong cuộc thi lên đại học của năm ngoái!"
Thầy vừa nói xong, hiệu trưởng với cha mẹ Lăng đều há hốc miệng, kinh ngạc ngây người!
Hiệu trưởng nghĩ rằng nếu là cháu gái cha Lăng thì chắc chắn phải thương lượng đi cửa sau. Thành tích không cần quá tốt, đạt tiêu chuẩn là được! Còn cha mẹ Lăng dù có biết Lăng Vu Đề thông minh, độ chính xác của những đề làm lúc ở nhà là trăm phần trăm nhưng họ không ngờ rằng thành tích của Lăng Vu Đề lại cao nhất trong kỳ thi đại học năm ngoái!
Chuyện này quả thật khiến họ quá tự hào!
Thế là Lăng Vu Đề vào đại học thủ đô, trở thành sinh viên năm nhất.
Hiệu trưởng vốn đã đồng ý về việc nhận Lăng Vu Đề vào trường lại càng vui vẻ đồng ý hơn.
Hiệu trưởng vô cùng nhiệt tình hỏi Lăng Vu Đề muốn chọn ngành nào, Lăng Vu Đề suy nghĩ một lúc...
Tuy cô muốn Lăng Giai Kỳ ngột ngạt nhưng cũng không muốn lúc nào cũng như vậy.
Nhìn về phía giáo sư Trang khoa lịch sử ở phía sau, Lăng Vu Đề lễ phép mỉm cười: "Vậy em chọn khoa lịch sử!"
Giáo sư Trang gật đầu liên tục: "Tốt! Khoa lịch sử rất tốt!"
Cha mẹ Lăng không có ý kiến về việc Lăng Vu Đề lựa chọn ngành học ra sao, họ cảm thấy chỉ cần Lăng Vu Đề thích là được.
Còn việc chuyên ngành lịch sử có tiền đồ hay không, họ cũng không để ý, dù sao vạn sự có họ đây rồi!
Sau khi chọn chuyên ngành xong, thủ tục nhập học sẽ được giải quyết nhanh chóng.
Sau khi mẹ Lăng đến Kinh đại có gọi điện thoại cho Lăng Giai Kỳ, nghĩ rằng nếu đã đến trường học thì đương nhiên là muốn gặp con gái rồi.
Kết quả Lăng Giai Kỳ nói mình không ở trong trường học, mà là đi du lịch.
Mẹ Lăng luôn rất cưng chiều con cái, nghe Lăng Giai Kỳ đặc biệt xin nghỉ đi du lịch thì cũng không nói gì, chỉ hỏi lúc nào về, dặn cô ta chú ý an toàn.
Bà thông báo với Lăng Giai Kỳ rằng sau này Lăng Vu Đề sẽ học cùng trường với cô ta xong rồi mới cúp điện thoại --
Lăng Giai Kỳ ngồi ở trong một chiếc xe khách rất đơn sơ, đường hơi gập ghềnh, xe thoáng lung lay một cái.
Sau khi nhận điện thoại của mẹ Lăng xong, Lăng Giai Kỳ cau có.
Lăng Vu Đề... Lại muốn lên đại học sao?!
Từ khi Lăng Vu Đề nói mấy lời với Lăng Giai Kỳ xong, hôm sau cô ta đã vội vã rời đi.
Một tuần sau đó, cô ta hoàn toàn ở trong trạng thái mờ mịt luống cuống, không biết nên làm gì, không biết nên làm sao đối với việc Lăng Vu Đề đã biết bản thân cô ta sống lại!
Có điều ngay hôm qua, cô ta đột nhiên thông suốt.
Đúng vậy, nếu Lăng Vu Đề biết mình sống lại, chắc chắc chắn con ả đó cũng sống lại!
Mình đang sợ cái gì?! Sợ Lăng Vu Đề loan chuyện mình sống lại ra sao?!
Ha... Con ả đó có gì đáng sợ chứ!
Lăng Vu Đề cũng là "sống lại", sao dám nói chuyện này ra được!
Sau khi tỉnh táo lại, Lăng Giai Kỳ bắt đầu tính kế.
Mình không thể tùy ý để Lăng Vu Đề càn quấy dưới mí mắt, không thể để kết cục của kiếp trước tái diễn!
Thế nên cô ta xin nghỉ, chuẩn bị tự mình tới thôn Hoàng một chuyến.
Thế nhưng cô ta lại không biết kết quả của chuyến tới thôn Hoàng lần này không như mình tưởng tượng --
Sau khi làm thủ tục nhập học, hiệu trưởng dặn Lăng Vu Đề ngày mai có thể đến trường đi học.
Bởi vì phải trọ ở trường nên vừa rời khỏi Kinh đại, cha mẹ Lăng đã dẫn Lăng Vu Đề tới trung tâm thương mại mua một vài đồ dùng thiết yếu.
Lăng Vu Đề đi giữa cha mẹ Lăng, ba người nắm tay nở nụ cười, vừa nói vừa cười đi dạo trong trung tâm thương mại.
Khi mua quần áo, nhân viên bán hàng còn cười nói thực sự là một nhà ba người hạnh phúc!
Cha mẹ Lăng còn vô cùng vui vẻ trả lời: "Đúng vậy, chúng tôi là một nhà ba người hạnh phúc!"
Đến khi ba người về nhà thì đã tới bữa tối.
Ngoại Lâm cũng rất tự hào về việc Lăng Vu Đề thi vào đại học thủ đô với thành tích xuất sắc.
"Đúng rồi, các con tới trường có gặp Kỳ Kỳ không?" Ngoại Lâm luôn nhớ nhung "cháu gái" của mình.
Mẹ Lăng gật đầu: "Sau khi đến con liền gọi điện thoại cho Kỳ Kỳ, có điều Kỳ Kỳ nói con bé đang đi du lịch, không ở trường học."
"Đi du lịch? Đi đâu, đi với ai?" Ngoại Lâm cau mày nghiêm túc hỏi.
Giờ đâu có kỳ nghỉ nào, muốn đi du lịch thì có thể chờ tới nghỉ rồi đi cũng được mà!