Công Lược Nam Phụ

Chương 222: Hội trưởng có động tâm hay không?

Edit: Aya Shinta

Khi trở về bên trong hệ thống, tâm trạng Lăng Vu Đề xuống rất thấp.

Cô vạn phần khẳng định rằng mình đã yêu Đoan Mộc Thanh Duyệt, không sai, chính là yêu!

Cô thân là một hệ thống, vậy mà thật sự học được chữ yêu!

Nhưng mà, yêu thì có thể làm gì đây? Cô không có cách nào ở bên hắn được!

Tiến độ hoàn thiện số liệu của Kế hoạch [Hệ thống thành người]:

Tên thực nghiệm giả: Lăng Vu Đề

Xương cốt: 36/100

Kinh mạch: 36/100

Huyết nhục: 36/100

Nội tạng: 36/100

Ngũ quan: 36/100

Da dẻ: 36/100

Lông tóc: 36/100

Móng tay: 36/100

Kỹ năng đặc thù: Dị nặng hệ thủy cấp 4, Dị năng thôi miên.

Chú ý: Kỹ năng đặc thù đạt được ở một thế giới nhiệm vụ, chỉ có thể lựa chọn dùng như thế!

Khen thưởng: (Khởi động một lần nữa: Có nghĩa là thời điểm xác định không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ, có thể làm lại một lần nữa) ×1

Không có chú ý đến giá trị số liệu của mình thấp đi rất nhiều, hiện tại tâm trạng của Lăng Vu Đề rất xấu, vô cùng không ổn!

Thậm chí, cô không muốn đi làm nhiệm vụ công lược nữa.

Cô phong bế mình lại, rơi vào tĩnh lặng...

Hạ Luân nhìn thấy Lăng Vu Đề như vậy, đúng là bất ngờ vô cùng.

Anh muốn liên lạc với Lăng Vu Đề, nhưng cô lại ngắt kết nối với Vị Diện Hiệp Hội, dẫn đến việc anh không có cách nào liên lạc với cô được.

Vào lúc này, trừ phi anh cưỡng ép đưa cô đến thế giới nhiệm vụ tiếp theo...

Ngay khi Hạ Luân chuẩn bị trực tiếp đưa Lăng Vu Đề đến thế giới nhiệm vụ thì khoang dinh dưỡng khoang ở một bên lại mở ra.

Tịch Tử Thu ra khỏi khoang dinh dưỡng, lần này, trên gương mặt vốn không hề có cảm xúc lại tồn tại nhiều thêm một chút tâm tình.

Anh trực tiếp đi tới trước thiết bị thao tác, nhìn thực thể giả thuyết của Lăng Vu Đề đang hiển thị trên màn hình.

Trên màn mình, thực thể giả thuyết của Lăng Vu Đề đang rúc vào một chỗ, nổi bồng bềnh giữa không trung, bất động không nhúc nhích.

Tịch Tử Thu khẽ cau mày: "Cô ấy làm sao vậy?"

Hạ Luân thành thật trả lời: "Cô ấy phát hiện mình yêu Đoan Mộc Thanh Duyệt, thế nên không muốn tiếp tục tiến hành nhiệm vụ công lược. Cô ấy còn ngắt đứt liên hệ với Vị Diện Hiệp Hội, hiện tại chỉ có thể cưỡng chế đưa cô ấy đến một thế giới nhiệm vụ tiếp theo thôi."

Nhìn thực thể giả thuyết của Lăng Vu Đề, trái tim của anh đột nhiên co rút lại một hồi. Anh mím môi, xoay người đi về phía khoang dinh dưỡng: "Vậy thì truyền tống đi, cũng truyền tống tôi nữa."

Hạ Luân đột nhiên đứng lên: "Không được đâu hội trưởng! Bên trong hội có chuyện cần ngài tự mình xử lý đây!"

Tịch Tử Thu dừng một chút, sau đó quay đầu nhìn Hạ Luân: "Vậy hiện tại cậu đừng làm gì cả, chờ tôi trở lại rồi nói!"

Nói xong, Tịch Tử Thu tới phòng thay đồ thay quần áo.

Hạ Luân kinh ngạc đến mức có chút không nói nên lời, không phải chứ?! Chỉ là hai thế giới mà thôi, hội trưởng, liền động tâm?!

Đúng là Tịch Tử Thu động tâm, thế nhưng cũng vẻn vẹn chỉ là động tâm thôi.

Nếu như có thể biểu hiện độ hảo cảm của Tịch Tử Thu đối với Lăng Vu Đề, vậy thì cũng chỉ có nhiều nhất là hai mươi thôi!

Có điều, hai mươi điểm hảo cảm, là đủ để một người không có chút cảm xúc hệt người máy như Tịch Tử Thu này, có thêm chút quan tâm tới Lăng Vu Đề.

Sau khi đổi y phục xong, Tịch Tử Thu trực tiếp rời khỏi phòng thiết bị.

Trợ lý đã chờ ở cửa, anh cũng không có nhìn trợ lý một chút: "Chuyện gì?" Anh vừa hỏi, vừa đi đến thang máy.

Trợ lý vội vã bước theo phía sau Tịch Tử Thu: "Hội trưởng, là như vậy, Liên Bang Tinh Tế bảo rằng muốn ngài mở hội nghị. Ngài ra thật đúng lúc, hội nghị bắt đầu vào ba tiếng sau, đây là chủ đề của hội nghị."

Tịch Tử Thu tiếp nhận văn kiện trong tay trợ lý, anh không có xem, chỉ nhấc chân tiến vào thang máy, rồi nhấn thang máy lên tầng cao nhất.

Trợ lý thấy Tịch Tử Thu phải về phòng làm việc của mình, có chút chần chờ mở miệng: "Vậy hội trưởng... Hiện giờ không phải chúng ta nên đi Liên Bang sao?"

Tịch Tử Thu đút một tay vào trong túi quần Âu phục màu đen: "Hội nghị vào lúc nào?"

"Ngạch... Ba tiếng sau."

"Đi Liên Bang cần mấy phút?"

"Năm, năm phút đồng hồ..."

Sau đó, Tịch Tử Thu không nói gì, chỉ nghiêng đầu, nhàn nhạt nhìn trợ lý một chút.

Trợ lý rụt cổ một cái, cẩn thận từng li từng tí một, lui về phía sau một bước.

Cô theo Tịch Tử Thu ít ra cũng đã có năm năm, nếu như đúng là quá ngu ngốc thì làm sao có khả năng ở bên người Tịch Tử Thu lâu như vậy.

Trợ lý cúi đầu, không nói gì thêm. Trong lòng có chút ngạc nhiên, cô biết Hội trưởng đại nhân làm thực nghiệm kia là về công lược, hội trưởng rời khỏi phòng thiết bị, nhất định đã bị công lược thành công.

Tuy rằng ngay lúc đó hội trưởng không có trí nhớ của mình, thế nhưng trợ lý thực sự không thể nào tưởng tượng được, đến cùng thì sau khi bị công lược thành công, hội tưởng sẽ có bộ dạng gì đây.

Keng --

Cửa thang máy mở ra, Tịch Tử Thu nhấc chân trở về trong phòng làm việc của mình.

Còn có ba tiếng mới mở hội, anh có thể lợi dụng thời gian trống để xử lý công sự trong hội đang chờ anh, sau đó đi họp.

Ngồi trên ghế làm việc, Tịch Tử Thu mở ra một phần công văn, một chữ anh cũng không có xem vào được. Trong đầu anh, vậy mà lại hiển hiện ra thực thể giả lập của Lăng Vu Đề.

Cô ấy, thoạt nhìn không ổn chút nào...

Ký ức thì Đoan Mộc Thanh Duyệt còn có, anh có thể nhớ rất rõ ràng về mấy năm cuối cùng khi Lăng Vu Đề ở bên Đoan Mộc Thanh Duyệt, hai người ở chung từng tí từng tí.

"Hắn", rất yêu cô...

Cô, cũng rất yêu "hắn"...

Nhưng anh cũng đã không còn cách nào cảm nhận được tư vị của chữ "yêu" kia như thế nào. Chỉ biết là, rất sâu đậm!

Hít sâu một hơi, Tịch Tử Thu bỏ qua những hồi ức kia, sau đó bắt đầu xử lý công sự --

Tịch Tử Thu xử lý công việc trong Vị Diện Hiệp Hội rồi tới Liên Bang mở hội nghị.

Vốn là anh muốn trực tiếp về phòng thiết bị của Vị Diện Hiệp Hội, nhưng lại nhận được điện thoại của mẹ mình.

Mẹ anh nói anh trở về ăn một bữa cơm.

Do dự một chút thì Tịch Tử Thu vẫn trở về.

Mẹ của Tịch Tử Thu từng là hội trưởng của Vị Diện Hiệp Hội, anh không biết cha của mình là ai, bởi vì anh là đứa con được mẹ thụ tinh nhân tạo mà có.

Tịch Tử Thu sẽ không có chút tình cảm như người máy, cũng là bởi vì Tịch mẫu có tính cách như vậy, thế nên anh đã học theo răm rắp.

Trở lại Tịch gia, sau khi hai mẹ con ăn cơm tối xong, Tịch mẫu liền mở miệng: "Con cũng năm mươi tuổi, nên kết hôn, Quân gia rất tốt, là nhà đó đi."

Ngữ khí của Tịch mẫu tương tự như mệnh lệnh, thông báo.

Trong Liên Bang Tinh Tế, người có tuổi thọ thấp nhất chính là hai trăm tuổi, cao nhất có thể sống đến hai trăm năm mươi tuổi. Thế nên ở Liên Bang Tinh Tế, tới bốn mươi tuổi mới xem như là người trưởng thành.

Nếu như nửa tháng trước Tịch mẫu yêu cầu anh kết hôn, mặc kệ đối phương là ai, anh cũng có gật đầu đáp ứng.

Dẫu sao thì kết hôn với ai cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.

Chỉ là bây giờ, trong đầu của anh lại hiện ra thực thể giả thuyết của Lăng Vu Đề.

Anh biết một khi kế hoạch [Hệ thống thành người] thành công, cô có thể trở thành nhân loại thực sự. Có thể đυ.ng vào, là nhân loại không khác gì người thường cả!

Trong lòng có chút xúc động, anh, muốn nhìn thấy cô, chân chân chính chính.

Aya: Trời lạnh, bão, đánh máy không nổi luôn ấy TvT, nên ra chương trễ một chút...