Ba người họ, hạ thể trần trụi gắt gao giao hợp cùng một chỗ. Hai nam nhân phần eo mãnh liệt mà trước sau vận động. Thân thể rắn chắc của Hoành thuận theo đè ép của khố hạ nam nhân. Hai căn côn ŧᏂịŧ màu đen ướt nhẹp của hai nam nhân kia lần lượt rút ra chìm vào trong thân thể Hoành, đồng thời truyền đến tiếng gầm nhẹ, giống như phát tiết của hai nam nhân.
Hoành cùng với hai nam nhân cơ bắp rắn chắc kia mà da^ʍ mĩ giao hợp. Khuôn mặt tuấn tú của Hoành đã đỏ bừng lên, giống như một trái táo chín. Dáng người cao gầy rắn chắc, khỏe mạnh, ngăm đen của Tạ Chí Dũng, không coi ai ra gì mà ở bên hồ nước, tận tình hưởng dụng thân thể của Hoành.
Hai căn côn ŧᏂịŧ xấu xí đồng thời cắm vào trong thân thể Hoành, một trước một sau, ở lỗ hậu căng chặt, trơn ướt mà bừa bãi đưa đẩy! Húc cố gắn giương lỗ hậu lên, phun ra nuốt vào hai căn cự vật, lỗ hậu hắn bị chơi đến gắt gao co rút, nhưng chẳng những không có đem “song long” đẩy ra mà ngược lại càng thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ thú tính của hai người họ.
“A!... Không… Không cần… A… Ân… Hai người các ngươi… A… Không cần cùng nhau… A… A… Ân… Cầu các ngươi… A… Ân… Chậm một chút… Nhẹ một chút… A… A!... Bên trong đau quá… A… A… Chí Dũng ca… Chí Dũng ca… A… A… Ân… Đau quá… Bỏ qua ta đi… A!... Cầu các ngươi… A!... Muốn bị xé rách!” Hoành thống khổ mà rêи ɾỉ từ dưới bờ suối truyền đến, mang theo âm thanh khẩn cầu của hắn.
“Ân… Hoành… Ân… Thật thích… Ân… Thả lỏng… Chỉ có thả lỏng mới không thống khổ…. Hoành thân ái… Ta biết ngươi có thể… Ân… Ta cư nhiên cắm vào thân thể của ngươi… Ân… Ta đã muốn chơi ngươi… Nhưng ngại ngươi là đệ đệ ta… Lại sợ ngươi chịu không nổi côn ŧᏂịŧ của lão tử… Ân… Lần này ngươi lại phạm tội cưỡиɠ ɧϊếp… Đây là trừng phạt ngươi…!” Tạ Chí Dũng thở gấp, hôn mạnh lên đôi môi khêu gợi của Hoành.
Hai cánh tay thô dài gắt gao ôm chặt lấy vòng eo mạnh mẽ của Hoành, đồng thời thân thể ngăm đen kia không ngừng cử động lên xuống, dùng khố gian của hắn va chạm với lỗ hậu hồng hào của Hoành, kéo côn ŧᏂịŧ của hắn lần lượt chìm vào trong thân thể Hoành.
“A… Chí Dũng… Chí Dũng ca…”
“Ân… Ân… Lúc trước… Mỗi ngày gặp ngươi trong trường… Có khi sẽ tìm tới ngươi chơi bóng… Không nghĩ tới… Ân… Nguoi hôm nay cư nhiên lại phạm tội như vậy… Ân… Thân thể ngươi… Thật tuyệt… Còn có lỗ hậu của ngươi…. Đâm chết cái mông của ngươi… Ân… Thân thể rắn chắc như vậy… Ân… Ngươi cũng đừng keo kiệt… Hảo hảo thỏa mãn ta cùng vị đại ca này… Chính ngươi cũng sẽ thích một chút!”
Tạ Chí Dũng thân cao to lớn, cằm soái khí kia của hắn còn có ít râu thưa thớt mà ghé sát vào tấm lưng rắn chắc, liếʍ lên làn da mạnh mẽ của Hoành. Đồng thời một đôi tay thô to thò đến phía trước, nắm lấy cơ ngực rắn chắc của Hoành, côn ŧᏂịŧ của hắn cũng lần lượt cắm vào lỗ hậu mềm mại của Hoành, đem phần eo vừa đen vừa kiên cường của hắn chạm vào cánh mông cong tròn của Hoành.
“Ngô…”
Hai cái lưỡi, bốn bàn tay phân nhau trên dưới, tham lam mà cuồng nhiệt hưởng dụng mỗi tấc da thịt trên thân thể của Hoành, liếʍ lên làn da khỏe mạnh kia của Hoành. Mà hai căn côn ŧᏂịŧ của bọn họ càng giống như là có ma thuật vậy, nhanh chóng xuất hiện rồi lại biến mất, lần lượt gắt gao mà nhồi vào trong lỗ hậu non mềm của Hoành, ép bắn ra từng luồng nước đậm sệt, dùng dịch thể dơ bẩn, tanh tưởi của họ làm bẩn thân thể cùng lỗ hậu kia của Hoành.
“Ngạch… Thích chết… Mẹ nó… Gậy thịt của ngươi sao lại nóng như vậy?... Ha ha!” Thánh ca cảm giác được Tạ Chí Dũng đang phấn khởi, trêu ghẹo nói.
Âm thanh hưng phấn kia của Tạ Chí Dũng vang lên:
“Hoành! Hắc hắc, lỗ hậu của ngươi rất khỏe nha, bộ dáng lỗ động bên trong của ngươi đều bị gậy thịt cắm đầy thật xinh đẹp. Kêu dâʍ đãиɠ một chút, lại dùng lực kẹp chặt chúng ta a! Mẹ nó, thật sướиɠ, hắc hắc!”
“A a... Chí Dũng ca… A... Đau quá… A a... Không cần như vậy… A... Ngươi muốn phạt ta thế nào đều có thể… A… Đừng bắt ta cùng chơi đồng thời hai người a… A a... Được không… A a… Đau… A a… Chịu không nổi… A… Ta không muốn ngươi cảm giác ta dâʍ đãиɠ như vậy… A a… Đừng… A… Ta chịu không nổi hai căn côn ŧᏂịŧ… A a… Dừng lại đi…”
Hoành nhíu mày, cắn chặt môi, trên miệng giãy giụa cầu xin, nhưng thân thể lại hưng phấn cực kì.Cơ ngực dưới công kích của hai nam nhân không ngừng run lên, toàn thân rắn chắc căng thẳng mà run run, mông tròn trĩnh, rắn chắc cũng không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà bật lên. Lỗ hậu của hắn đã vô lực kháng cự, thuận theo đem hai căn côn ŧᏂịŧ ngăm đen nuốt vào, đau đớn cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến lỗ hậu mẫn cảm của hắn chịu không nổi mà phóng từng luồn dâʍ ɖị©ɧ đặc dính, trơn trượt mà phát ra âm thanh da^ʍ mĩ, mị hoặc “Phốc xuy! Phốc xuy! Phốc xuy!”, làm cho giữa hai chân thon dài của hắn loạn thành một mớ hỗn độn.
Nhưng cho dù Hoành có cầu xin thế nào, hai nam nhân kia vẫn tàn sát bừa bãi thân thể của hắn khiến cho tiếng rên của hắn vừa dâʍ đãиɠ vừa thống khổ, còn mang theo một chút tiếng khóc.
Âm thanh này lọt vào tai Thánh ca cùng Tạ Chí Dũng liền giống như tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ trên giường, không khác gì nhau.
Tạ Chí Dũng căn bản không để ý đến Hoành cầu xin, một bên chơi Hoành, còn khàn khàn lải nhải nhắc:
“Hắc hắc! Thánh ca, đúng, như vậy! Không cần phải chen vào, dùng lực, gϊếŧ chết da^ʍ tiện này. Hắn hôm nay không phải là đệ đệ ta nữa, mà là con cɧó ©áϊ của chúng ta, dùng lực chơi lỗ hậu của hắn!”
“Ha ha, ta chơi chết ngươi! Mẹ nó, có thứ tốt liền muốn chia sẻ! Ân… Kẹp chặt gậy thịt lão tử lại… Ân… Đúng… Chính là như vậy… Mẹ nó! Còn kẹp nữa! Chính là như vậy…. Mẹ nó! Thật đã… Lỗ hậu của đệ đệ ngươi… Thật đã!” Thánh ca nhắm hai mắt lại hưởng thụ côn ŧᏂịŧ của Tạ Chí Dũng ma sát côn ŧᏂịŧ của hắn, còn có lỗ hậu ấm áp, ướŧ áŧ, căng chặt đang co rút kia của Hoành.
“Ân… Ân…! Đệ đệ ngươi thật soái… Lại chơi thật sướиɠ… Ân!” Thánh ca nói.
Thánh ca một tay nâng chân Hoành lên, tùy tiện xoa nắn mà thưởng thức, đồng thời động tác vòng eo không chậm lại chút nào. Mỗi một lần đều đem côn ŧᏂịŧ thô dài, to lớn cắm thẳng vào trong chỗ sâu nhất trong lỗ hậu của Hoành.
“A a… Cầu các ngươi… Buông ta ra đi! Chí Dũng ca… Nếu ngươi… Nếu thích ta… Vì cái gì còn muốn đem ta giao cho tên quân nhân này chơi a… A a… Đau chết… Các ngươi vì cái gì muốn như vậy… A a… Thật sự rất đau!”
Hoành bị hai nam nhân ngăm đen kẹp ở giữa, chỉ có thể vô lực mà kêu lên.
“A… A a… Các ngươi không cần đối với ta như vậy… Cầu các ngươi… Rút ra đi… Đau quá nha…” Hoành đầu tóc hỗn loạn, thở dốc không ngừng.
Tuy rằng ngoài miệng giãy dụa phản kháng, nhưng khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng mà quay sang một bên. Nhưng là trạng thái như vậy lại mê người gấp bội làm cho hai nam nhân dã thú kia động tác đưa đẩy càng hung mãnh, đem thân thể rắn chắc của Hoành cùng va chạm với nhau.
“Ân… Ngươi xem… Lỗ hậu ngươi thật mềm… Ân… Làn da lại soái khí, vóc người lại đẹp, lỗ hậu cũng thật chặt… Mẹ nó! Ngươi trời sinh chính là để người chơi nha… Ân…” Thánh ca vươn tay ôm lấy thân thể Hoành, vừa chơi vừa nói.
“Đệ đệ ngươi chơi thật sướиɠ! Gậy thịt thật cứng nha! Ha ha! Lúc trước khi lão tử đang huấn luyện thì thấy ngươi tới tìm lão tử, lão tử liền muốn chơi thân thể dâʍ đãиɠ của ngươi… Ân… Ân… Không nghĩ tới, hôm nay lại có thể chơi ngươi… Ân… Thật sự là quá sung sướиɠ!” Tạ Chí Dũng gào thét.
Hai tay thô to của Tạ Chí Dũng với lên hai bên vai mạnh mẽ của Hoành, dùng lực ấn xuống, phần eo càng thêm tăng lực mà cử động, va chạm mãnh liệt với cái mông tròn trĩnh, rắn chắc của Hoành, đem côn ŧᏂịŧ của hắn liều mạng hướng lỗ hậu của Hoành cắm vào.
Hoành lúc này bị hai nam nhân một bên dùng từ ngữ thô tục mắng, một bên bị hai côn ŧᏂịŧ nam nhân cắm vào trong thân thể. Nhưng thân thể lại truyền đến từng đợt kɧoáı ©ảʍ khác thường.
“Hắc hắc, nhìn xem, tiểu da^ʍ tiện này phát da^ʍ a! Xem thân thể liền biết!” Thánh ca tà ác nhìn biến hóa nhỏ của thân thể Hoành, đắc ý nhắc nhở Tạ Chí Dũng.
“Mẹ nó! Có thể không phát da^ʍ sao? Gậy thịt lão tử chỉ cần chơi mười phút như vậy, mặc kệ nam hay nữ, đều phát da^ʍ mà chuẩn bị tự đưa lên cho lão tử chơi!” Tạ Chí Dũng đắc ý, nói.
Hoành một bên bị chơi, một bên nghe được bọn họ bình phẩm mình từ đầu đến chân, vừa khó chịu vừa hưng phấn, cảm giác được thân thể đang thống khổ dần dần biến mất mà chỉ còn lại kɧoáı ©ảʍ cùng kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Hoành chậm rãi nhắm hai mắt lại, hưởng thụ thân thể mang đến cảm giác thỏa mãn thật lớn.
“Đại ca, bên trong tiểu da^ʍ tiện này bị gậy thịt của ngươi chống cả ra a!” Tạ Chí Dũng lấy tay sờ soạng bộ vị giao hợp kia.
Lỗ hậu mềm mại kia bị hai căn côn ŧᏂịŧ ngăm đen cắm vào, chen ép ra một ít dâʍ ɖị©ɧ. Tạ Chí Dũng cười xấu xa, cố ý nói ở bên tai Hoành:
“Có phải không? Tiểu da^ʍ tiện! Hiện tại lỗ hậu bị cắm đến căng đầy, thích không? Hắc hắc!”
“Đừng… Đừng nói như vậy… Chí Dũng ca… Đừng nói như vậy…” Hoành bị mấy từ ngữ dâʍ đãиɠ, thô thiển này làm cho xấu hổ mà đem mặt vùi vào trong ngực của Thánh ca.
“Lỗ hậu của ngươi đều bị hai căn gậy thịt của chúng ta cắm vào tất cả a, hắc hắc! Nhìn bộ dạng dâʍ đãиɠ của ngươi đi, dâʍ ɖị©ɧ đều chảy đầy ở trên tay của ta, còn không muốn ta nói như vậy? Bảo bối, ngươi xem ngươi ăn nhiều thế nào nha…”
“A…” Thân hình trơn ướt của Hoành bị chơi đến run cầm cập, hai tròng mắt đã tích nhàn nhạt nước mắt, vừa rêи ɾỉ vừa nức nở:
“Ngô… Chí Dũng ca, ca ca… Ngô… Cầu ngươi a… Bỏ qua ta đi… A a… Đừng chơi chỗ đó… A a… Mang ta về trường học đi… A a!”
“Trở về ngươi sẽ cho ta làm cái gì?”
“Ân… Trở về… Ân… Trở về cho ngươi chơi…”
“Mẹ nó! Ta như thế nào lại không thấy hấp dẫn!”
“Trở về ngươi muốn chơi dạng gì ta đều cho ngươi, được không? A a… Cầu ngươi, đừng để cho hắn chơi ta… A a! Bên trong trướng quá… Đau quá… Chịu không nổi a…”
Tạ Chí Dũng tựa hồ như không có suy xét cầu xin của Hoành, đối với rêи ɾỉ cầu xin của Hoành, hắn ngược lại càng thêm dùng lực mà chơi.
Thánh ca đột nhiên hung hăng mà vung tay, “Ba!” một tiếng đánh lên mông cong tròn của Hoành, lưu lại trên đó một dấu tay đỏ lửa, thấp giọng uy hϊếp, nói:
“Ít nói nhảm!! Nếu đều bị hai bọn ta điều giáo, mẹ nó cũng đừng giả vờ mất tự nhiên!! Hảo hảo hưởng thụ liền tốt! Nghe lời, lão tử liền bỏ qua cho ngươi tội cưỡиɠ ɧϊếp! Nếu không nghe lời, ngươi liền sẽ biết như thế nào! Hôm nay ngươi thuộc về bọn ta, khiến hai ta thích đủ, lão tử mới bỏ qua cho ngươi!”