Bạn Trai Vụng Trộm

Chương 59

“Ngươi đi đâu a?”

Chờ ta bình phục cảm xúc rồi trở về phòng, phát hiện Hoành đã phơi quần áo xong, ngồi trong phòng đợi ta.

Nếu ta nói vừa xuống lầu 1, Hoành khẳng định sẽ hoài nghi ta có nghe được cái gì hay không!

“Ách… Lên sân thượng hút một điếu.” Vì muốn hắn an tâm mà “hành động”, ta chỉ hảo mà nói dối hắn.

“Đang yên đang lành sao tự nhiên lại lên sân thượng hút thuốc?” Hoành nghe ta nói hút thuốc, liền nhíu mày đi tới.

“Ách… Đột nhiên có chút không thoải mái, chắc là do mấy ngày nay bận rộn một chút, ngày mai liền không sao.” Ta thật sự cũng không nghĩ ra cái lí do nào khác, chỉ có thể lấy lệ cho qua chuyện.

“Ai… Đều do ta, không nghĩ tới ngươi đi làm so với ta mệt nhiều hơn…” hoành cau mày, mặt đầy vẻ đau lòng nhìn ta.

Nói xong liền ôm ta, phóng lên giường ngủ.

“Vũ, nếu ta có chỗ nào không tốt, ngươi nhất định phải nói cho biết!” Hoành thay ta đem chăn mở ra, một bên giúp ta cởi dép, một bên ngẩng đầu, chăm chú nhìn ta, nói.

“Hoành, ta…” Ta muốn hỏi hắn đến cùng cảm tình hắn đối với Thánh ca là như thế nào.

Có một việc không nói sẽ chỉ làm người ta phỏng đoán không có điểm dừng, chẳng lẽ ta muốn vĩnh viễn nghi kị như vậy với Hoành hay sao?!

“Ta muốn hỏi ngươi… Ngươi… Ngươi đối với Thánh ca…” Ta cảm giác được động tác của Hoành đột nhiên cứng lại, trong ánh mắt xuất hiện một tia hoảng loạn.

Ta trong lòng thầm mắng, chính mình đang làm cái gì?

Hoành chỉ nói Thánh ca là ca ca của hắn, ta như thế nào lại nghĩ như vậy?

“Ngươi có ý tưởng tốt nào để bố trí phòng tân hôn của Thánh ca không?” Ta lập tức sửa lời lại.

Nói thật, ta rõ ràng có thể cảm giác được không khí chung quanh đã ngưng tụ lại đến 0 độ. Hoành nghe xong câu nói này, nhưng là thở ra một hơi nhẹ nhõm, miệng há ra thở dốc nhưng không phát ra tiếng, tựa hồ như là không biết phải trả lời ta như thế nào. Thế nhưng ta biết, hắn là do khẩn trương quá mức cho nên mới như vậy.

“Hoành!”

“Ân?... Nga… Ta thấy… Không cần phải làm quá phô trương đi, có chút ấm áp là được rồi, việc này cứ giao cho ta làm.” Lúc này Hoành mới khôi phục lại tinh thần.

“Ân, giao cho ngươi, ta không bận tâm nữa. Ngươi làm xong thì cũng nhanh đi ngủ đi!” Ta chui vào trong ổ chăn, giả ý muốn đi ngủ, sau đó trộm liếc mắt nhìn biểu tình của Hoành, rất rõ ràng có chút không yên lòng, trên mặt đầy vẻ tâm sự.

Đợi khi Hoành bận rộn xong xuôi, tắt đèn đi ngủ, ta cảm giác được hắn không có ngủ. Nương theo ánh trăng, ta nhìn thấy lông mi của hắn còn chớp chớp, không có một tia buồn ngủ nào. Hẳn là chờ mong giao hẹn đi?

Đại khái lúc đồng hồ điểm 1 giờ đêm, ta đột nhiên ý thức được trán mình áp lên một nụ hôn. Lúc này ta mới ý thức được chính mình thiếu chút nữa đã ngủ quên.

Đương lúc ta cho rằng Hoành muốn đứng dậy đi giao ước, hắn lại làm một hành động khiến ta vô cùng cảm động.

Hoành không có đi, mà là xoay người lại đối mặt mà gắt gao ôm chặt ta, một tay luồn sang hõm cổ ta, một tay ôm phần eo của ta, kế tiếp ta liền cảm giác trán của Hoành cọ cọ vào má của ta.

Hoành rốt cuộc không có đi tìm Thánh ca, chứng tỏ hắn vẫn quan tâm, dể ý đến ta. Du͙© vọиɠ của hắn cuối cùng cũng bị lí trí khống chế, điều này làm cho ta càng thêm quý trọng hắn.

Ở trong lòng ta nổi lên một trận u ám, cảm giác có một tia mất mát nổi lên. Mà tia mất mát này, về sau này cư nhiên phát triển lớn đến mức thiếu chút nữa đã đẩy Hoành xuống mầm tai họa sâu vạn trượng kia, giống như ta lúc trước.

Cứ như vậy, ta mơ mơ màng màng, ngủ thϊếp đi.

Ngày hôm sau, lúc ta đang mông lung mà ngủ say liền nghe thấy tiếng Hoành kinh hô mà gọi ta, hắn cùng dùng lực mà đẩy đẩy người ta.

“Vũ! Dậy nhanh lên, còn nói phụ Thánh ca… Đều ngủ tới hơn 9 giờ rồi!” Hoành nhịn không được, dùng chân đạp đạp lên vòng bụng rắn chắc của ta.

“Dậy nhanh lên! Nướng nữa đến bữa sáng cũng không còn!” Hoành tiếp tục đạp.

“Ăn sáng cái gì a… Mới hơn 9 giờ liền ầm ĩ như vậy!” Ta xoa xoa nhẹ ánh mắt, mặt đầy bất đắc dĩ nhìn hắn.

“Nông dân người ta dậy rất sớm, 8 giờ mà không rời giường liền bị mắng là nông dân lười!”

Ta nghe hắn nói xong liền không muốn mà vẫn phải rời giường, xỏ dép lê vào, đem quần áo của hắn ném cho hắn, chính mình cũng nhanh chóng tắm rửa, thay đồ.

“Trên lầu không có nước, đem đồ rửa mặt xuống lầu một vệ sinh đi!”

Vừa xuống tới dưới lầu, vừa lúc gặp được các bằng hữu của Thánh ca cũng tới nhà, trong đó có người mà ngày đó Hoành trốn ở dưới giường thấy được sự tình của hắn – Trâu Khải.

“Ca ca, sớm!” Hoành ngồi bên cạnh Thánh ca, còn ta thì ngồi ở bên kia.

Thánh ca cũng theo Hoành mà chào hỏi, thế nhưng Hoành lại không nhìn Thánh ca, chỉ là có chút mất tự nhiên mà gật gật đầu.

Trong lúc đó, Thánh ca rõ ràng nhiều lần chú ý đến biểu tình của Hoành, nhưng cũng không có nhìn lâu lắm, mỗi lần đại khái đều là một hai giây rồi liền dời ánh mắt, không chừng hắn cũng không hiểu rõ vì cái gì mà tối qua hắn bị leo cây.

Hết thảy này ta đều thu vào trong mắt, thế nhưng làm ta sửng sốt là trên bàn cơm còn có một người khác cũng lén lút quan sát ta.

Ăn cơm xong, Hoành đề nghị với ta lên trên trấn mua một ít bóng bay cùng với khung ảnh thủy tinh. Toàn bộ buổi sáng cứ bận rộn như vậy trôi qua.

Lúc trở về, ta cùng Hoành liền chuẩn bị mà trang trí phòng tân hôn của Thánh ca. Bởi vì ta so với hắn cao hơn nên dán bóng bay cũng tiện hơn, còn hắn dưới lầu để quấy keo trong.

Ta trong lúc đó nhìn ra phía cửa sổ liền nhìn thấy Thánh ca cùng Trâu Khải đang trò chuyện gì đó. Thánh ca lập tức liền nắm lấy tay Trâu Khải, hướng đi về phía rừng trúc. Ta có chút lo lắng, liền kêu Hoành tiếp tục trang trí, còn ta thì cũng theo sau họ chạy theo.

Đi đại khái chừng ba bốn phút, phía xa xa liền truyền đến tiếng người cãi nhau.

“Ngươi kết hôn rồi sau này, ngươi đối mặt với nàng như thế nào?” Là tiếng của Trâu Khải.

“Từ lúc nào đến lượt ngươi quản nhiều chuyện của ta như vậy?” Thánh ca giống như đang rất tức giận.

“Ta là suy nghĩ cho ngươi! Kết hôn cùng với nữ nhân??”

“Ta thấy nàng xinh đẹp, nàng cũng hiểu được là ta không sai! Chẳng lẽ cái này cũng cần lí do?”

“Được, ngươi có thể lựa chọn nữ nhân, nhưng ngươi đừng quên lúc chúng ta trong quân ngũ. Ngươi không nói một lời liền muốn thành hôn? Ngươi thích nữ nhân? Ngươi không phải là kết hôn, mà là ngươi bị mù rồi mới cùng nữ nhân kia mà cả hai cùng hạnh phúc!”

Trâu Khải vô cùng kích động.

“Chỉ bằng điểm ấy ta liền khinh thường ngươi. Ngươi lúc trước trong quân ngũ nói ta yếu đuối, không có cốt khí quân nhân, nhưng giờ ngươi xem lại ngươi hiện tại đi, so với ta lúc trước còn không bằng!!”

“Ngươi mẹ nó, nói cái gì!!?” Thánh ca cũng có chút bị chọc giận.

“Đừng tự lừa mình dối người! Nếu ngươi không thích ta, ngươi cũng là thích nam nhân! Đúng không? Nếu không phải thích nam nhân, lúc trước ngươi sẽ không chạm vào ta, lại càng không cùng làʍ t̠ìиɦ với ta, lấy ta mà xả tiết!!!”

“Ngươi! Con mẹ nó…”

“Những năm gần đây, ngươi đều nói là bảo hộ ta, chi bằng nói là đem ta biến thành công cụ cho ngươi tiết dục thì hay hơn!” Âm thanh Trâu Khải có chút ngẹn ngào.

“Nhưng kết quả là, ngươi vẫn đem ta như là một con búp bê tình tục mà ném đi. Vô luận ta có cố gắng như thế nào, kết quả là so với một nữ nhân chỉ thấy qua một lần đều không bằng. Ngươi thực ra là có ý với Hoành đi?”

Trâu Khải nói xong, Thánh ca đương lúc há mồm chuẩn bị phản bác nhưng cuối cùng không biết nói cái gì.

“Ta có thể cảm giác được ngươi có hứng thú đối với hắn, nhưng ngươi ngại hắn là đệ đệ của ngươi cho nên ngươi không muốn chủ động đi. Ngươi căn bản vẫn không qua được cửa ải trong lòng của ngươi.”

“Đủ!”

Hai người trầm mặc vài phút.

“Hôn sự ta nhất định phải thành hôn, đã không thể quay đầu.” Thánh ca nói xong, chuẩn bị xoay người rời đi.

“Ta hi vọng ngươi vẫn xem trọng tình nghĩ huynh đệ mấy năm qua của chúng ta, đừng làm khó xử lẫn nhau!”

“Được! Ta bỏ qua ngươi, thế nhưng nếu ngươi sau khi kết hôn, mặc khác còn đi chơi nam nhân, cũng đừng trách ta phá hư hôn nhân của ngươi!” Trâu Khải nói xong.

Thánh ca liền dừng lại một lát, cuối cùng vẫn là cất bước rời đi, để lại Trâu Khải sừng sững đứng ngốc ở đó.

Ta cũng lập tức lặng lẽ rời đi.

Trâu Khải cũng nhìn ra ý của Thánh ca đối với Hoành? Chuyện này vẫn cứ đè nặng ở trong lòng ta.

Đến 3 giờ chiều, tất cả mọi thứ đều chuẩn bị xong. Hoành cũng mệt mỏi, nói lên lầu lấy quần áo xuống, chuẩn bị đi tắm một cái.

Ta cũng tính đi lên nghỉ ngơi, đột nhiên Trâu Khải đi tới, nhỏ giọng nói có chuyện tìm ta. Chuyện lúc trưa giữa hắn và Thánh ca khiến ta có chút để ý, vì vậy ta liền cùng hắn đến một địa phương tương đối im ắng.

“Chung quanh đây không có ai, có chuyện gì ngươi liền nói thẳng đi.” Ta nhìn thấy Trâu Khải vẫn quan sát chung quanh.

Nghe thấy ta nói câu này, hắn liền hút một điếu, tiến gần lại ta.

“Ngươi biết Thánh ca, hắn có hứng thú với bạn trai của ngươi đi?” Trâu Khải hút điếu thuốc, hỏi.

“Ngươi nói cái gì?” Nếu hắn chỉ là muốn phá hư tình cảm của ta với Hoành hoặc là tình huynh đệ của hai người họ, ta khẳng định tuyệt đối không cho phép.

“Có muốn xem thử bạn trai của ngươi bị Thánh ca chơi hay không?” Nghe đến câu này ta có chút sửng sốt.

“Ngươi không cần lo lắng Hoành sẽ phản bội ngươi, chúng ta chỉ là tạo cho bọn họ cơ hội kí©ɧ ŧìиɧ một lần, không sao cả.”

“Ngươi chắc rằng không xúc phạm tới Hoành?”

“Ha ha, sẽ không! Một muốn chơi, một nguyện ý bị chơi, này căn bản chính là ngươi tình ta nguyện.”

Nhưng ta vẫn như cũ, không an tâm. Ta làm như vậy có thể nói là du͙© vọиɠ nội tâm thúc giục, thế nhưng Trâu Khải làm như vậy, lại khiến ta không hiểu.

“Vậy ngươi nói cho ta biết, ngươi vì cái gì muốn làm như vậy?”

“Ta hỏi ngươi một câu trước, nếu là ngươi, muốn ngươi đi cưới một nữ nhân thì thế nào? Ngươi cảm giác được tương lai các ngươi sẽ hạnh phúc sao? Thật ra ta vói ngươi cũng như vậy, rất yêu một người, ngươi có thể bảo trì quan hệ của cả hai. Huống chi ta cũng muốn dùng thủ đoạn để lưu lại nam nhân của mình.”

Trâu Khải nói mấy lời này ta mới hiểu được, hắn cũng không muốn tổn thương Thánh ca.

“Muốn làm như thế nào?”