Sau Khi Bạch Nguyệt Quang Trở Về

Chương 20

Đường Đường cười, “Ba đánh đi, đúng lúc để cho người Quý gia nhìn xem ba đến tột cùng là đối xử với con như thế nào.”

Đường Đào do dự một chút, nhưng ngoài miệng vẫn hung ác, “Mày cho rằng tao không dám sao?”

“Làm loạn cái gì!” Đường Thần không biết đã ra tới khi nào, bắt lấy tay Đường Đào.

Đường Đào hất tay ra, thở hồng hộc nói: “Cái đồ ăn cây táo, rào cây sung này, theo Quý gia liền trở mặt không quen.”

Đường Đường nói: “Con chỉ nói thế thôi, chỉ cần mấy người dám mở miệng nhắc đến chuyện tiền bạc với Quý gia, thì cứ chờ hậu quả đi.”

Dù cô không có rống to kêu to, nhưng cái biểu tình hờ hững lạnh thấu xương kia, mang theo một loại khí thế áp bức, tựa như muốn nói cô nói là sẽ làm.

Đường Đào ngoài miệng thì hung ác, trong lòng lại có chút sợ hãi.

Đường Đường không hề để ý tới bọn họ, xoay người rời đi.

Đường Đào tức giận đi loanh quanh, Đường Thần lạnh nhạt nói: “Đừng nói là vì mua nhà cho con.Con không cần ba mẹ làm chuyện này cho con.”

“Mày cũng muốn làm tao tức điên đúng không?” Đường Đào trừng hắn.

Đường Thần nói: “ con khuyên ba đừng làm chuyện chuyện ngu xuẩn, tính tình của chị như nào ba còn không biết sao? Chuyện chị đã quyết tâm làm, ba căn bản không thể thay đổi.”

“Tao còn không làm gì được một con nha đầu sao?Tao đã trải đời nhiều hơn cả nó nhé!”

“Tùy ba.” Đường Thần mỉa mai nói, “Dù sao cũng đừng làm liên luỵ đến con.Con còn trẻ, không muốn bị chèn ép bởi cường quyền.”

“Cái thằng tiểu tử thúi này……”

Đường Thần mặc kệ ông,quay người trở về phòng.

…………

Lời uy hϊếp của Đường Đường đã trực tiếp dập tắt ý niệm đồ tiền tù Quý gia của Đường Đào.

Đường Đường càng lớn,ông liền có cảm giác không thể khống chế. Hiện tại cô là thiên kim Quý gia, ông càng không dám chống chọi.

Khi người hai nhà gặp mặt, mặc dù trong lòng Quý Thanh Anh vô cùng không muốn, cũng chỉ có thể đi gặp.

Lúc cô ấy nhìn thấy Đường Đào và Chu Tuệ, từ tận đáy lòng toát ra sự chán ghét và khinh thường. Đường Đào hồ đồ lăn lộn hơn hai mươi năm, cho dù ông có ngụy trang, cũng không che giấu nổi sự thô bỉ từ trong xương cốt, từ dáng ngồi đến cách nói chuyện và ánh mắt mơ hồ, đều nói lên con người ông ta. Chu Tuệ chính là một người phụ nữ chỉ biết vâng vâng dạ dạ của gia đình.

Quá trình hai nhà giao lưu diễn ra rất thuận lợi, Đường Đào giả bộ làm quân tử, Quý Minh Vũ nói cái gì chính là cái nấy. Đường Đường ngồi ở một bên, che giấu sự chán ghét từ trong xương cốt dành cho ông.

Đến cuối cùng, Đường Đào nói: “Chúng tôi muốn nói chuyện riêng với con gái ruột của mình, được không?”

Quý Thanh Anh trong lòng run lên, đang định cự tuyệt, liền nghe thấy Quý Minh Vũ nói: “Có thể.”

Sau khi những người khác rời đi, trong phòng chỉ còn lại có Quý Thanh Anh cùng vợ chồng Đường Đào Chu Tuệ.

Đường Đào nở nụ cười, “Con gái, con ở Quý gia thế nào?”

Quý Thanh Anh cố nén sự chán ghét, nói: “Có như thế nào cũng không liên quan đến hai người, tuy rằng tôi là do hai người sinh ra, nhưng trước ngày hôm nay tôi và hai người đều không quen biết, không có cảm tình đáng nói.”

“Lời này nói ra sẽ làm người khác thương tâm a, con là con gái ruột của bố mẹ a, con có thể trở thành thiên kim tiểu thư của Quý gia là do may mà bố đưa mẹ con đến cùng một bệnh viện phụ sản với họ.”

Quý Thanh Anh lập tức nói: “Chẳng lẽ tôi muốn như vậy? Không có chuyện ôm sai thì tôi đã không có sự chênh lệch này! Cũng sẽ không lâm vào hoàn cảnh hiện tại!”

Đường Đào hừ cười, “Ít nhất con hiện tại còn ở Quý gia, bọn họ cũng không có ý tứ đuổi con đi, về sau con vẫn là thiên kim tiểu thư đài các.”

Quý Thanh Anh gân cổ nói: “Tôi ở Quý gia hơn hai mươi năm, kể cả có không phải là con gái ruột, cũng không khác con đẻ là bao!”

Đường Đào cười hắc hắc hai tiếng, “Con gái, con hiện tại đại phú đại quý, dù sao cũng phải cho bố mẹ ruột thơm lây chứ?”

Quý Thanh Anh nhìn ông đầy khó hiểu.

“Con từ nhỏ chính là hưởng đủ phúc, nên báo đáp chúng ta. Về sau mỗi tháng chuyển cho nhà ta năm vạn.”

“Ông điên rồi sao?” Quý Thanh Anh không thể tin được nói, “Ông cư nhiên đòi tiền tôi?”

“Ba cũng không cần nhiều lắm, với tài sản của Quý gia mà nói, mỗi tháng tiền tiêu vặt của con cũng không chỉ có mỗi thế. Hiếu kính cha mẹ là chuyện con nên làm.” Đường Đào nhìn chằm chằm Quý Thanh Anh, lộ ra vẻ mặt vô lại “Nếu con không cho, ba sẽ nói trước mặt bàn dân thiên hạ con là người Đường gia ta.Ba sẽ xé vỏ bọc thiên kim tiểu thư của con, cho tất cả mọi người biết con máu lạnh vô tình, ghét bỏ cha mẹ ruột mình.”

Quý Thanh Anh tức giận đến run cả người.

Cô lớn như vậy, lần đầu tiên gặp được loại lưu manh này, nhưng cố tình, người này cư nhiên lại là bố ruột cô!

Hơn nữa cô thật sự sợ bịn họ sẽ làm đảo lộn cuộc sống của cô, cô còn chưa có gả chồng, cô không thể để điều này trở thành vết nhơ của mình!

Quý Thanh Anh cắn răng, nói: “Tôi thật sự không có nhiều tiền như vậy, tôi còn chưa có đi làm. Trước đây không lâu bị tai nạn xe cộ, vẫn luôn ở bệnh viện.”

“Con không có tiền có thể đồ bọn họ a.” Đường Đào nhanh nhẹn lấy ví từ trong túi quần ra, móc thẻ ngân hàng, “Nào, ghi nhớ số thẻ đi, mau chóng gửi tiền vào đây.”

“…………”

“Nghe nói bọn con định tổ chức tiệc sinh nhật đúng không?” Đường Đào cười hai tiếng, “Trước tiệc sinh nhật không chuyển tiền ba sẽ đến bữa tiệc một chuyến.”

Quý Thanh Anh nhận mệnh lấy di động ra, chụp lại tấm thẻ, cả giận nói: “Tôi chỉ có thể

cố hết sức. Nếu các người làm hại tôi hai bàn tay trắng, các người cũng không hưởng được chuyện tốt đâu.”

Khi rời khỏi khách sạn, Quý Thanh Anh càng nghĩ càng giận, trở lại xe mình khóc lớn một lúc lâu.

Cuộc đời cô vốn dĩ không phải như thế, sau khi phát sinh tai nạn xe cộ, giống như là lâm vào ác mộng!

Chỉ là ngày hôm sau, cô vẫn mở tài khoản ngân hàng của mình ra, chuyển tiền cho Đường Đào xoay tiền.

Cô chỉ là tức giận chứ cũng không để ý chút tiền ấy.

Trước khi gả được vào hào môn, cô không thể để Đường Đào kéo chân sau.

…………

Sau khi tiệc sinh nhật được chuẩn bị gõ trống khua chiếng cuối cùng cũng đã đến.

Quý gia tổ chức tiệc tối tại trung tâm triển lãm quốc tế, bỏ một số tiền lớn để tổ chức hội trường.Ở đại sảnh chính của quán được bố trí giống như thế giới cổ tích, hội trường được sử dụng hoa hải đường và ngọc trai làm điểm xuyết, đại biểu Quý Thanh Đường là viên minh châu đã mất mà tìm lại được của Quý gia.Ở bên ngoài đại sảnh đèn được thắp sáng lung linh, ở dưới trời tối khi sáng lên giống như một chiếc vương miện sang trọng sáng lấp lánh trên đỉnh đầu, ngụ ý đây là công chúa của Quý gia.

Quý gia mời bạn bè thân thiết cũng như khách hàng hợp tác cùng. Quý Thanh Dương từ trước đến nay chỉ ru rú trong nhà cũng phá lệ mời bạn bè trong giới cùng đến, trong đó không thiếu nhân vật nổi tiếng trong giới giải trí.

Bữa tiệc được tổ chức rất long trọng, tinh quang lộng lẫy, các nhân vật nổi tiếng tụ tập một đường.

Khi mọi người đến hội trường, đều kinh ngạc cảm thán về cô thiên kim Quý gia này.

“Quý Minh Vũ cũng rất chịu chi cho cô con gái này thật nha.”

“Lưu lạc bên ngoài hơn hai mươi năm, khẳng định phải bồi thường một chút……”

“Đây là lần đầu tiên tôi thấy Quý gia khoa trương như vậy.”

“Nghe nói Quý Thanh Dương không để tâm đến sự nghiệp gia tộc, vị công chúa này về sau không chừng là người nối nghiệp Húc Vũ.”

“Không phải còn có một cô con gái nữa sao?”

“Cái kia a…… Ha hả.”

Trong phòng háo trang.

Nhà tạo mẫu sửa sang lại tạo hình qua cho Đường Đường.

Quý Thanh Dương gõ gõ cửa, sau khi xác nhận có thể vào thì đẩy cửa vô.

Đường Đường ngồi ở trước gương trang điểm, nhà tạo hình đang đeo trang sức lên cho cô.

Sau khi đã chuẩn bị xong, cô đứng lên, nhìn về phía Quý Thanh Dương, chờ nhận lời nhận xét.

Quý Thanh Dương nhìn cô một lúc lâu, nở nụ cười, “Rất đẹp.”

Đường Đường nhẹ thở phào một hơi. Không uổng công cô bảo nhà tạo mẫu sửa đến từng chân tơ kẽ tóc.

Đường Đường mặc một chiếc váy lễ phục màu bạch kim, chiếc váy cúp ngực được thiết kế riêng, phác hoạ dáng người có đường cong hoàn mỹ của cô.Thiết kế ngắn gọn lại trông rất quý phái, bộc lộ khí chất cao quý lãnh diễm, giống như một cô công chúa cao cao tại thượng. Trên làn váy thêu rồng bay phượng múa, chiếc váy lấp lánh kim tuyến điểm thêm kim cương, giao hòa chiếu sáng lẫn nhau, tinh xảo lại xa hoa.

Vóc dáng của Đường Đường cao gầy, khí chất xuất chúng, sau khi cô mặc vào, giống như một công chúa được vạn người sủng ái.

Quý Thanh Dương cười nói: “Bên ngoài có rất nhiều người, khẩn trương không?”

Đường Đường lắc đầu.

Quý Thanh Dương vươn tay, Đường Đường đặt tay lên trên tay anh,anh nắm tay cô đi ra khỏi phòng hoá trang.

Bên ngoài, khách khứa cũng đã tới khá đông, trong hội trường ồn ào, náo nhiệt phi thường.

Sau khi Quý Minh Vũ lên sân khấu phát biểu, Quý Thanh Dương dắt Đường Đường ra.

Khi Đường Đường đi lên giữa sân khấu, ánh đèn tập trung chiếu sáng lên người cô, dưới sân khấu là những tiếng cảm thán liên tục.

Dưới ánh đèn, cô như một cô công chúa bước ra từ truyện cổ tích.

Kinh diễm tuyệt trần, cao quý hoa lệ, ưu nhã hào phóng.

Đường Đường cong khóe môi lên, mỉm cười.

Đôi môi đỏ trên làn da trắng như tuyết cong lên, làm trái tim đám công tử dưới sân khấu tan chảy.

Sau khi Đường Đường lên sân khấu, Mạnh Trân cùng Quý Thanh Anh cũng đi lên, lần lượt ôm cô, trao lời chúc phúc. Khi Mạnh Trân ôm lấy cô, nước mắt đều trào ra tới.

Quý Minh Vũ vào lúc này tuyên bố, đem 10% cổ phần Húc Vũ làm lễ vật tặng cho con gái Quý Thanh Đường.

Sắc mặt Quý Thanh Anh cứng đờ, nhưng rất mau đã điều chỉnh lại.

Dưới sân khấu tiếng vỗ tay như sấm dậy, cùng với tiếng nghị luận.

“10% cổ phần, vị công chúa này sợ là người nối nghiệp đi?”

“Nghe nói là sinh viên C đại, hẳn là ký thác kỳ vọng cao……”

“Tôi nhớ rõ lễ trưởng thành của Quý Thanh Anh năm đó, tặng 3% cổ phần, sau buổi đó không tặng thêm cổ phần nữa.”

“Trước đây cảm thấy Quý Thanh Anh được 3% đã rất nhiều……Bây giờ so với Quý Thanh Đường, đãi ngộ khác nhau như trời với đất.”

“Lão Quý lúc này đây là đền bù cho cô con gái này, là bỏ vốn gốc.”

“Quý Thanh Đường đẹp như vậy, lại là sinh viên đại học danh giá, còn kiềm giữ 10% cổ phần, đây là cô con dâu lí tưởng nhất giới hào môn a.”

“Về sau muốn liên hôn phải bước qua cửa Quý gia……”

…………

Tập đoàn Sở Hoa, trong văn phòng.

Sở Tiêu Hành mới vừa kết thúc một cuộc hội nghị, từ phòng họp rời đi, trở lại văn phòng.

Thư kí Trần lại lần nữa nhắc nhở anh, “Sở tổng, tiệc sinh nhật của thiên kim nhà Quý gia diễn ra trong tối này. Thời gian bắt đầu đã được một tiếng rồi.”

Sở Tiêu Hành nhìn thoáng qua đồng hồ, kéo kéo cà vạt, nói: “Chuẩn bị quà cáp đi, tôi đi thay quần áo.”

Ngoài những lúc có việc,anh không thích đeo cà vạt.

Một lát sau, Sở Tiêu Hành vào phòng nghỉ thay sang một bộ vest khác, rời khỏi văn phòng, xuống đến bãi đỗ xe.

Sau khi lên xe, tài xế lái xe đến địa điểm tổ chức tiệc tối.

Bên trong xe, Sở Tiêu Hành nhắm mắt trầm tư, đột nhiên mở miệng nói: “Còn chưa tìm thấy chỗ của Đường Đường sao?”

Thư kí Trần rơi lộp bộp trong lòng, “Tạm thời…… Còn chưa có……”

Sở Tiêu Hành không vui, “Có phải năng lực làm việc của cậu bị sa sút rồi không?”

Thư kí Trần: “…………”

“Cần đến trung tâm huấn luyện sao?”

Thư kí Trần vội nói: “Kỳ thật có chút thông tin, chỉ là chưa xác định rõ…… Không đến ba ngày, nhất định có kết quả!”

Đến trung tâm huấn luyện, có nghĩa là tiền lương của anh ta sẽ đi tong……

Anh ta đang gánh khoản vay mấy trăm vạn tiền mua nhà đấy!

Sở Tiêu Hành lại lần nữa nhắm mắt lại, giọng nói lạnh lùng ẩn chứa sự áp lực vô hình, “Chỉ hy vọng như thế.”

…………

Tiệc tối diễn ra hơn nửa,hội trường bắt đầu sang xã giao.

Quý thị vợ chồng dẫn theo Đường Đường đi làm quen nhím chú dì khác.

Đường Đường đã thay sang một bộ váy đỏ, không to quá khổ như bộ váy công chúa kia, tiện khiêu vũ.

Lúc này cô mặc váy đỏ trương dương diễm lệ, giống như một ngọn lửa rực cháy, lại giống như hoa hồng đỏ mê người.

Sau khi vũ hội bắt đầu, Quý Thanh Dương đi đến bên cạnh Đường Đường đầu tiên, mời Đường Đường nhảy.

Đối với người không có bạn trai như cô mà nói, điệu nhảy đầu tiên dành cho anh trai là thích hợp nhất.

Sở Tiêu Hành vừa đến bữa tiệc, lập tức có người báo cho Quý Minh Vũ.

Quý Minh Vũ lập tức dẫn theo phu nhân ra nghênh đón.Người này là người nối nghiệp Sở gia, cũng là nhà tư bản lớn thanh danh hiển hách, người trẻ tuổi xuất sắc. Người khác nhắc tới anh, chỉ có gật đầu khen ngợi.

Sau khi Sở Tiêu Hành hàn huyên cùng Quý Minh Vũ vài câu, đi theo hai vợ chồng ông vào sảnh tiệc.

Anh chủ yếu chỉ tính đến gặp mặt Quý Minh Vũ ở lại một lát liền đi.

Chỉ là, khi anh đi vào hội trường, nhìn thấy một bóng người mặc váy đỏ, ánh mắt bỗng dưng dừng lại.

Trong nháy mắt kia, sắc mặt của anh thiên biến vạn hóa, hai mắt không hề chớp mắt nhìn chằm chằm người con gái đang xoay tròn giữa sàn nhảy.

Một tháng trước khí thế bừng bừng trả tiền đòi chia tay anh.

Sau khi đi ra ngoài du lịch một chuyến, mai danh ẩn tích.

Tối nay, cư nhiên tại bữa tiệc này, nhìn thấy cô nhẹ nhàng khiêu vũ cùng người đàn ông khác.