Chính Là Muốn Làm Em

Chương 31: Trong ngoài hai đôi yêu đương ᐯụиɠ Ŧяộm

31: Trong ngoài hai đôi yêu đương vụиɠ ŧяộʍ

Edit & Beta: Wookie

***

Lục Mạn Tình bị cây gậy cứng của hắn chọc, dùng sức đẩy hắn ra: “Thật ghê tởm, cút ngay, đừng đυ.ng vào tôi.”

Lý Uy Dương ngay lập tức túm tóc, nắm cổ tay cô: “Đêm qua làm cậu sướиɠ đến bay lên trời mà bây giờ đã không nhớ rõ que thịt của ông đây, đều đã đâm cậu nhiều lần như vậy, còn nghĩ đến người đàn ông khác.”

Vở kịch này, Hạ Lăng rất bất ngờ.

Bạn tốt cùng lớp trưởng vậy mà quan hệ tìиɧ ɖu͙© với nhau. Lớp trưởng luôn luôn phóng khoáng rộng rãi lại có lúc nói chuyện thô tục như vậy. Xem ra tin đồn hồi trung học hắn từng rất hỗn loạn sau đó lại tẩy trắng quá khứ, rất có thể là sự thật.

“A, cách xa tôi chút…”

“Chạy cái gì mà chạy, ông đây hôm nay muốn chơi chết cậu.”

Lục Mạn Tình ở bên ngoài, miệng bị bưng kín, phát ra tiếng "ưm ửm". Tiếng hai người xô đẩy, cùng tiếng kéo quần áo, vô cùng lớn.

“Đừng cởϊ qυầи của tôi… Đừng mà a…”

“Chơi chết cậu, lẳиɠ ɭơ!”

Hạ Lăng muốn đi cứu Lục Mạn Tình. Cô đứng dậy rút gậy thịt ra khỏi huyệt, nhưng bị Hạ Thừa Tư mạnh mẽ kéo lại, que thịt húc thật mạnh vào trong nộn huyệt.

Hạ Thừa Tư nhe răng, cắn lên vành tai cô: “Bọn họ ở bên ngoài, nếu bây giờ đi ra ngoài, không sợ bị phát hiện, hửm?”

Hạ Lăng bị day day đến phát ngứa, cổ rụt rụt: “Cậu ấy bị cưỡng bức mà.”

Hạ Thừa Tư hừ cười: “Làm sao em biết cô ta không muốn?”

Ngoài cửa, Lý Uy Dương cởi sạch quần của Lục Mạn Tình, cười cười: “Lần trước cậu cởi sạch quần áo câu dẫn tôi, hôm nay lại ra vẻ trinh nữ. Ông đây là người cậu có thể chơi xong là ném, hử?”

Lục Mạn Tình bị kéo đến hành lang, đối mặt với sân thể dục nhỏ phía dưới tầng 5, cả người không khỏi căng thẳng: “Buông tôi ra, đừng ở nơi này, nhỡ may bị thấy…”

Lý Uy Dương tách hai chân cô ra, đỡ que thịt ma sát hoa huyệt: “Sợ gì, lúc này không ai đến đâu. Dù có bị phát hiện, tìm vài anh em bên ngoài lại đây, làm hắn ngoan ngoãn câm miệng lại là được.”

Bây giờ đã là gần 7 giờ, trời đã tối đen. Đến buổi tối, khu dạy học sẽ không có người ra vào.

Tay Lục Mạn Tình nằm bò trên lan can, không nhìn thấy Lý Uy Dương làm gì cô, chỉ có thể cảm giác được que thịt hùng tráng của hắn cọ cọ giữa hai chân cô: “Chết tiệt a, tôi phải về nhà…”

Cô đột nhiên "a" một tiếng, giống bị vật xỏ xuyên qua, hai chân duỗi thẳng.

Lý Uy Dương đứng thẳng sau lưng cô, hai tay duỗi ra từ phía sau xoa bóp hai vυ' mềm mại, thắt lưng mạnh mẽ va chạm mông tròn của cô.

“Muốn quyến rũ người đàn ông khác, đã ăn trong nồi lại trông trong bát. Chơi chết cậu, đồ lẳиɠ ɭơ, chơi chết cậu.”

Là ăn trong bát lại trông trong nồi [1] mà. Cũng không biết có phải hắn cố ý nói sai không.

[1] Ý nghĩa: đang làm việc này lại ngó sang việc khác, đang yêu người này lại nhòm ngó người kia.

Hạ Lăng nghe tiếng cơ thể va chạm "phốc phốc phốc" ngoài cửa, thầm nghĩ thể lực lớp trưởng nhất định vô cùng tốt, mỗi lần đâm lực vô cùng mạnh, Lục Mạn Tình chắc chắn chịu không nổi.

Hạ Thừa Tư ôm lấy eo cô, húc mạnh, thì thầm bên tai cô: “Không được phân tâm.”

Hạ Lăng mới nhớ tới, gậy thịt em trai còn cắm ở trong cơ thể cô, cô cũng theo chân bọn họ đang yêu đương vụиɠ ŧяộʍ.

Trong hành lang của tòa nhà giảng dạy, một dãy đèn đã bị tắt từ lâu. Có một vài nam sinh đang chơi bóng rổ trên sân thể thao nhỏ ở tầng dưới.

Họ nhìn lên thấy Lục Mạn Tình đang đứng mềm oặt ở bên cạnh lan can tầng 5, nhưng không ai nhận ra có một chàng trai đứng đằng sau cô, mạnh mẽ, dính vào mông cô va chạm đập mạnh.

Chân cô mờ dần trên đầu gối, buộc phải mở đùi ra, một thanh thịt đen dài cắm vào trong.

Mà ẩn nấp trong phòng học, lại là một cảnh tượng khác.

Hạ Thừa Tư nhẹ nhàng cắm chị gái, lôиɠ ʍυ đen cứng, hơi đâm vào âm đế sưng phù béo mập, lúc đâm vào vừa ngứa vừa tê.

Hạ Lăng bị làm đến choáng váng, che miệng, cố gắng không phát ra tiếng.

Chỉ nhớ rõ, Lý Uy Dương làʍ t̠ìиɦ rất thô tục, gian da^ʍ huyệt nhỏ Lục Mạn Tình.

Lục Mạn Tình chịu không nổi, thấp giọng xin tha.

Mãi cho đến khi Lý Uy Dương bắn ra mới buông tha cho Lục Mạn Tình đã bị chơi mềm nhũn, vỗ lên mông cô: “Qua mấy ngày nữa để lại dấu ấn lên mông cậu xem cậu còn dám ngủ với người đàn ông khác không.”

Lục Mạn Tình lớn tiếng chống cự: “Đừng mà!”

“Ông đây là người đàn ông của cậu, còn dám nói không.”

Sau khi Lý Uy Dương đỡ Lục Mạn Tình khóc sướt mướt rời, Hạ Lăng rút que thịt đã mềm trong cơ thể ra, dâʍ ɖị©ɧ lấp đầy trong lỗ nhỏ chảy ra thành một vũng nước nhỏ.

Tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng dâʍ ɖị©ɧ trộn lẫn với nhau, bởi vì làm quá lâu, hai bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© dính vào nhau, khi rút ra vách thịt có chút đau.

Hạ Thừa Tư lấy điện thoại với khăn giấy ra, mở đèn điện thoại chiếu sáng, rũ mí mắt nhẹ nhàng lau khô dịch ở nơi riêng tư của chị gái, cười cười: “Nuốt nhiều thật đấy, lỗ nhỏ ăn tham quá.”

Hạ Lăng ngơ ngác nhìn mặt hắn, bỗng nhiên cảm thấy em trai vừa anh tuấn vừa dịu dàng, hơn hẳn Lý Uy Dương.

Cô vì sao may mắn như vậy, có được em trai quá cực phẩm.

Là em trai cũng là người yêu.

Hai chị em tay trong tay xuống tầng, không nghĩ đến gặp phải Lý Uy Dương và Lục Mạn Tình ở lối đi sân thể dục nhỏ.

Không khí vô cùng xấu hổ.

Lý Uy Dương và Lục Mạn Tình ngồi ở trên ghế dài, ngồi cách khá xa, nhìn không có điểm gì khác lạ ngoại trừ cặp mắt khóc sưng đỏ của Lục Mạn Tình.

Lục Mạn Tình lau khóe mắt, không giống với trước kia, nhảy đến trước mặt Hạ Lăng trêu đùa cô, mà lạnh nhạt hỏi: “Lăng Lăng, sao cậu vẫn còn ở trường học?”

Hạ Lăng chớp mắt: “À, tớ đến phòng tập thể dục của trường để xem bóng với em trai.”

Lý Uy Dương nghi ngờ nhìn cô: “Trận bóng không phải đã kết thúc từ lâu rồi sao, cậu chạy tới xem bóng vứt đi hả?”