27: Lén lút trong phòng tắm
Edit & Beta: Wookie
***
Do cao trào kí©ɧ ŧɧí©ɧ, làm da trắng nõn của Hạ Lăng nhuộm đỏ, bị chơi đến mức hai chân nhũn ra, không còn chút sức lực nào.
Ngay sau đó Hạ Thừa Tư nhấc hai chân cô đặt lên vai, thắt lưng giống như đóng cọc lao vào hông cô, tần suất va chạm mãnh liệt.
Cô không dám rên to, chỉ nhỏ giọng "ư a", có lúc bị đâm quá tàn nhẫn, không khí trong phổi dường như không đủ, miệng nhỏ mở ra thở hổn hển.
Không có gì kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn chuyện này, trốn ở trong phòng tắm bị em trai chơi huyệt, vô cùng nguy hiểm có thể bị phát hiện bất cứ lúc nào.
Cô trước kia chưa bao giờ nghĩ, người đầu tiên cùng cô nếm thử trái cấm sẽ là em trai cô.
Trước kia, mỗi một lần quan hệ, cô còn có chút kháng cự nhưng sau khi que thịt của em trai xuyên qua lỗ nhỏ, kĩ thuật cực phong phú khuấy đảo trong cơ thể, đong đưa, khiến cơ thể cô ngay lập tức mềm nhũn, tùy ý để em trai chơi đùa cơ thể 18 tuổi mềm mại của mình.
Hạ Thừa Tư không có dư sức lực để thưởng thức bộ dáng mê man đắm chìm trong tìиɧ ɖu͙© của cô.
Ánh mắt hắn dừng ở chỗ giao hợp của hai người, nhìn huyệt non mềm đóng mở phun ra nuốt vào que thịt đỏ tím của hắn, hài hước cười: “Huyệt nhỏ lẳиɠ ɭơ, còn chưa ăn no, hửm? Về sau mỗi ngày cho em ăn no, ăn que thịt của anh, uống tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh.”
Hạ Lăng bị đâm về phía trước, vυ' tròn nhảy lên như hai con thỏ trắng, bị chặn bởi mái tóc đen dài ướt đẫm.
Hạ Thừa Tư đẩy tóc cô ra, hai tay nâng hai vυ' lớn, theo tần suất đâm thúc nắm chặt lấy cặρ √υ'.
Hạ Lăng sợ làm quá lâu, sẽ bị bố mẹ phát hiện, nhỏ giọng dặn dò: “Nhanh lên, sẽ bị phát hiện đó.”
Hạ Thừa Tư ngẩng mặt lên: “Gọi anh trai, anh sẽ buông tha cho em.”
Hạ Lăng tức giận mắng hắn: “Không biết lớn nhỏ.”
“Không gọi, anh làm em thêm lần nữa.” Hạ Thừa Tư dừng di chuyển, gậy thịt dường như khuấy tròn trong lỗ nhỏ: “Có gọi hay không, hửm?”
Hạ Lăng không còn cách nào khác, miễn cưỡng gọi: “Anh trai.”
Que thịt Hạ Thừa Tư đột nhiên húc sâu vào trong: “Em gái không hề tình nguyện.”
Cô bị qυყ đầυ thọc đến mị thịt, cả người run rẩy, trong lòng nói thầm một câu "thằng nhóc con", thấp giọng nói nói: “Nhanh lên được không, anh trai.”
Giọng nói vừa ngọt vừa nhẹ nhành, Hạ Thừa Tư thỏa mãn nhanh chóng đâm vài phát, bùng nổ trong cơ thể cô.
Hạ Lăng mềm xuống, cảm nhận tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực bắn tung tóe lên các vách thịt, sau một lúc lâu giao hợp với em trai sung sướиɠ vô cùng, tế bào toàn cơ thể đều thả lỏng.
“Em gái ngoan.” Hạ Thừa Tư rút cự vật ra, thân gậy dính đầy dâʍ ɖị©ɧ của cô, bị ánh đèn chiếu đến tỏa sáng.
Hạ Lăng trợn mắt, thằng nhóc con này rõ ràng là em trai, lại cố tình đòi làm anh trai, cũng không nghĩ đến tuổi của mình.
Hai chân nhất thời không thể khép lại, duy trì tư thế đang bị chơi huyệt. Cánh hoa môi vốn hồng nhạt nay lại bị cọ thành màu đậm, vừa hồng vừa sưng. Cái lỗ nhỏ bị chơi gần như chứa đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của em trai.
Cô cúi đầu nhìn xuống phần thân dưới ướt nhẹp của mình, toàn cơ thể bị hắn chơi đùa khắp nơi, lỗ nhỏ chảy ra quá nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn. Mỗi lần hắn phun vào ước chừng có thể lấp đầy mấy lon Coca Cola.
Bây giờ cô, có tính là người phụ nữ của em trai không?
Ý nghĩ này xuất hiện, cô cảm thấy như vậy quá kì lạ.
Không biết Hạ Thừa Tư coi cô là gì, chị gái người yêu hay chỉ đơn thuần là món đồ chơi tìиɧ ɖu͙© thôi?
Hạ Thừa Tư vặn mở vòi nước, thử nhiệt độ nước, cọ rửa huyệt nhỏ dính nhớp, cắm ngón tay vào trong khuấy động: “Bên trong cũng phải rửa sạch sẽ.”
“Ưm… ưm…ư…” Vừa mới trải qua tìиɧ ɖu͙© cơ thể cô trở nên vô cùng nhạy cảm, bị cắm vài cái đã không chịu nổi rất muốn đổi ngón tay thành gậy thịt, nhét vào bên trong.
Hạ Thừa Tư móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra khỏi huyệt, lau sạch sữa tắm, xoa sữa tắm ở huyệt nhỏ rồi lấy vòi nước phun sạch sẽ, rửa đến trắng sạch.
Hắn vùi đầu, hôn chân nhỏ trắng nõn, chậm rãi hôn đến lỗ nhỏ giữa hai chân: “Thơm quá.”
Cả người cô tê dại, hai chân khẽ run kẹp lấy đầu của hắn, cong người rên: “Ưm ư… ư ư a…”
Hắn nâng cằm lên, mở mắt nhìn dáng vẻ động tình của cô.
Mắt đen của Hạ Lăng giống như phủ kín một lớp sương mù, đưa tình, chăm chú nhìn hắn, cái miệng nhỏ hơi hơi mấp máy, như là đang nói ‘nhanh lên chơi em đi’.
“Buổi tối đến phòng anh hay vẫn là phòng em.” Hắn nhếch khóe miệng, không chút che dấu, cười xấu xa.
Cô chần chờ một chút, thấp giọng nói: “Anh.”
Không vì điều gì khác, đơn giản là giường hắn, đủ lớn.