Chương 19: Em chỉ cọ cọ, không đi vào
Edit + Beta: Wookie
***
Dươиɠ ѵậŧ của thiếu niên 15 tuổi mặc dù còn đang phát triển nhưng to dài đến dọa người, những đường gân xanh nổi trên thân gậy nhảy lên dưới lòng bàn tay cô.
Giọng Hạ Thừa Tư trầm thấp yếu đuối, giống như cầu xin cũng giống như dụ dỗ, thổi vào trong tai cô: “Chị, giúp em…”
Hạ Lăng run rẩy, rùng mình: “Em muốn làm gì?”
“Em muốn chị…” Hắn đột nhiên nắm chặt tay cô để cô siết chặt côn ŧᏂịŧ, lắc lư que thịt nóng cứng.
Bàn tay kịch liệt cọ xát gậy thịt, gân xanh nhô lên, cọ lòng bàn tay càng thêm nóng.
Trên dưới vuốt ve, mu bàn tay cô đυ.ng vào hai quả trứng, điều này rõ ràng nói cho cô biết cô đang giúp em trai an ủi.
Cảm giác bỏng rát dữ dội, từ lòng bàn tay của Hạ Lăng truyền đến đầu.
Đầu cô không hiểu sao trướng lên, cô hoảng loạn muốn rút tay về, lại bị Hạ Thừa Tư túm chặt không buông.
Hạ Lăng không dám lớn tiếng. Cách đó mười mét, anh em Lục gia cũng đang nằm, tuyệt không thể để bọn họ nghe thấy.
“Đừng mà, A Thừa, buông chị ra…” Cô nhỏ giọng nói, nội tâm gợn sóng quay cuồng.
Hạ Thừa Tư kìm nén thở dốc, hưởng thụ bàn tay chị gái vuốt ve, dù không chặt bằng huyệt nhỏ nhưng cũng được an ủi phần nào.
“Nhưng em khó chịu.” Hắn cố ý giả bộ đáng thương.
Hạ Lăng thấy dáng vẻ này của hắn, trái tim đập thình thịch.
Hạ Thừa Tư vẫn đang phát triển ở tuổi dậy thì. Các thiếu niên trong độ tuổi này luôn có sự khao khát mạnh mẽ với quan hệ tìиɧ ɖu͙©.
Khao khát tìиɧ ɖu͙© này rất khó ngăn chặn. Cũng phải trách cô thôi, lẽ ra cô không nên ngủ cùng hắn.
Vì vậy cô chỉ có thể ngoan ngoãn chờ hắn giải quyết sinh lý.
Nhưng mà, làm lâu lắm rồi, gậy thịt vẫn cứng như vậy, tinh lực giống như vĩnh viễn dùng không hết.
Hạ Lăng không thấy thời gian, nhưng cô đoán ít nhất cũng phải qua 20 phút, tay cô đã thấy hơi mệt mỏi rồi.
“Còn bao lâu nữa?” Hạ Lăng vừa xấu hổ vừa tức giận.
“Em vẫn chưa thoả mãn lắm, có lẽ cần phải thoải mái hơn, nếu không thì không bắn ra được.”
“Thoải mái gì cơ?”
Bàn tay Hạ Thừa Tư trượt xuống giữa hai chân cô dưới đáy túi ngủ, khàn khàn nói nhỏ, thì thầm dụ hoặc: “Nơi này cho em.”
Hạ Lăng bị hắn chọc đúng điểm nhạy cảm, cả người tê ngứa, lông tơ dựng đứng, bắp đùi chảy xuống chất lỏng.
“Sao em có thể như thế, đây là lσạи ɭυâи đấy.” Hạ Lăng mãnh liệt lắc đầu: “Hai người bọn họ sẽ nghe thấy.”
Hạ Thừa Tư thản nhiên nói: “Không đâm vào không phải lσạи ɭυâи, em chỉ là dùng nơi đó cọ cọ một chút thôi, một chút là được rồi. Nếu không, không phát bắn ra, gậy thịt em trướng khó chịu quá.”
Hạ Lăng cắn chặt răng: “Không được.”
Hạ Thừa Tư thở dài: “Vậy chỉ có thể dùng tay, chắc khoảng nửa giờ, cũng có thể một giờ, em không dám bảo đảm.”
Hạ Lăng bị hắn làm cho tức chết rồi, loại chuyện này kéo dài càng lâu, càng dễ dàng bị phát hiện, thật là phiền toái mà.
Cuối cùng cô thỏa hiệp: “Chị cho em thời gian 1 phút đồng hồ.”
Hạ Thừa Tư xì cười: “Muốn em cởi cho chị không?”
Hạ Lăng tức giận, lớn giọng: “Cút!”
“Lăng Lăng, các cậu có chuyện gì vậy?” Lục Mạn Tình nghe được tiếng mắng, tò mò hỏi.
Hạ Lăng vội vàng nói: “Việc nhỏ thôi, ngủ ngay bây giờ đây.”
“Ngủ ngon nhé.”
Tay trái Hạ Lăng bị giữ sẵn, cô dùng một tay cởi khóa kéo quần xuống, mặt đỏ bừng, một lần nữa nhắc nhở: “Chỉ 1 phút thôi đấy.”
Cô cởϊ qυầи đến gối, vẫn mặc qυầи ɭóŧ, lớp bảo vệ cuối cùng của cô.
Hạ Thừa Tư không nói gì, giống như đang nín thở vậy. Đột nhiên, không hề báo trước, hắn xoay người lại đè trên bộ ngực đầy đặn của Hạ Lăng, cứng rắn đối với mềm mại.
Hạ Lăng kinh sợ, cảm nhận trọng lượng cơ thể thiếu niên, chân dài tách ở hai bên sườn, nặng nề áp chế cô.
Đột nhiên cô nhận thức được sự chênh lệch giữa nam và nữ, nhận ra một thiếu niên đang tuổi dậy thì nguy hiểm cỡ nào, mỗi ngày sống chung một phòng, bất cứ lúc nào cũng có thể bị hắn khống chế.
Chỉ cần hắn muốn, là có thể làm bất cứ điều gì với cô.
Que thịt giữa hai chân hắn cương cứng để ở khe hở giữa hai chân cô.
Cách một lớp qυầи ɭóŧ, cô có thể cảm nhận được sự rắn chắc của gậy thịt giống như hung khí muốn đâm vào trong cơ thể cô.