Chính Là Muốn Làm Em

Chương 15: Sờ trộm Ꮯôn Ŧhịt̠ của em trai

15: Sờ trộm côn ŧᏂịŧ của em trai

Edit & Beta: Wookie

***

Hạ Lăng nhìn chằm chằm vào giữa 2 chân em trai. Sự tò mò đã thúc đẩy cô nhưng suy nghĩ về đạo đức lại kéo cô lại.

Nhưng chỉ xem một tí thôi mà~

Cô lặng lẽ nói với chính mình, rồi từ từ vươn tay qua chăn.

Hạ Thừa Tư mặc quần thể thao rộng thùng thình, gậy thịt vẫn còn đang ngủ đông giữa hai chân, trốn trên khe núi cao đang chờ đợi để tấn công con mồi.

Hạ Thừa Tư còn đang ngủ, mắt nhắm lại, lông mi cụp xuống, khuôn mặt dịu dàng điềm tĩnh.

Hạ Lăng nhìn thấy hắn đã ngủ, sự cảm đảm càng lớn hơn, ngón tay cô chọc vào chỗ phồng lên của bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ©.

Côn ŧᏂịŧ bị qυầи ɭóŧ bao vây, ẩn giấu gốc rễ gậy thịt.

Cách lớp vải, cô chạm vào, gậy thịt có vẻ giống như xương sụn, kích thước lớn rất khủng khϊếp.

Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© nam giới đều như thế này sao? To vậy làm sao có thể nhét vào nơi riêng tư của phụ nữ được nhỉ?

Nghĩ đến đây, giữa hai chân cô hơi ẩm ướt.

Tay cô tiếp tục trượt xuống giữa chân hắn sờ soạng hình dạng dươиɠ ѵậŧ.

Đầu ngón tay bỗng nhiên cảm thấy có một sức mạnh nào đó đột nhiên nảy lên.

Thanh thịt dưới quần thể thao kia chậm rãi bật lên, to hơn và dài hơn, đập mạnh vào lòng bàn tay cô.

Nhìn lên, cô không biết từ khi nào, Hạ Thừa Tư đã mở mắt, đang theo dõi mọi chuyển động của cô.

Cô xấu hổ muốn chết, đang định nói lời ngụy biện, nhưng trong khoảnh khắc đối mặt với hắn, mọi lời nói như bị mắc kẹt trong miệng.

Khóe miệng hắn nhếch lên, đôi mắt đen nhuốm đầy du͙© vọиɠ, chỉ cần nhìn một cái thôi đã có thể làm cho bất kỳ người phụ nữ nào cũng sẽ bị lạc vào trong.

Đầu Hạ Lăng trống rỗng, sự khϊếp sợ, xấu hổ và kinh hãi trước đó không còn sót lại chút gì. Trước mắt chỉ còn lại tay hắn đang đưa tới vuốt ve gò má hơi nóng của cô.

Cô không biết hắn muốn làm gì, cô có dự cảm không được tốt lắm.

Ngón tay lướt qua cằm đi xuống dưới cọ xát cổ cô, ái muội không rõ.

Ngay lập tức, cô đột nhiên đẩy hắn ra, giống như một con tôm nóng dầu đang bị chiên trong chảo nhảy lên, quay đầu bỏ chạy vào trong phòng ngủ.

Sau khi về phòng, Hạ Lăng ngã xuống giường, thở hổn hển.

Suy nghĩ một chút, xấu hổ gãi đầu.

Đáng chết, cô trộm sờ bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© em trai, hắn sẽ không nghĩ cô là biếи ŧɦái chứ.

Nhưng mà mới vừa nãy hắn sao lại làm thế nhỉ. Cô không hiểu rõ mọi chuyện lắm.

Từ đó về sau, mỗi lần Hạ Lăng đi học hay tan học, đều cố ý tránh thời gian chạm mặt Hạ Thừa Tư.

Hạ Thừa Tư không hề có chút phản ứng nào với chuyện này, như thể chẳng hề để tâm.

Toàn bộ sự việc giống như chẳng đáng nhắc đến.

Hạ Lăng vẫn cực kỳ lo lắng. Trong suy nghĩ của em trai cô đã biến thành biếи ŧɦái thích nhìn trộm dươиɠ ѵậŧ rồi.

Thời gian ra chơi khoảng 10 phút, Hạ Lăng lật xem nội dung tiết học sau.

Bạn tốt Lục Mạn Tình đi tới, dùng bút đầu chọc chọc lưng cô.

“Lăng Lăng, giúp tớ chút đi.” Giọng điệu khẳng định như thể đang bảo cô, cậu nhất định phải giúp tớ.

Hạ Lăng vẫn cúi đầu, nói: “Có chuyện gì nói nhanh.”

Lục Mạn Tình xấu hổ: “Tớ muốn rủ em trai cậu ra ngoài chơi. Mùa thu rất thích hợp ra ngoại thành chơi đấy.”

Nhắc đến Hạ Thừa Tư, Hạ Lăng không hiểu sao hơi không vui: “Cậu hẹn nó làm gì, tự mình đi đi!”

Đôi mắt Lục Mạn Tình nhắm lại, hơi khó xử nói: “Tớ tự mình hẹn, em trai cậu nhất định sẽ từ chối mà.”

Hạ Thừa Tư ngồi sau cô 4 hàng ghế, Hạ Lăng tận lực nói nhỏ: “Không phải cậu thích nó rồi đấy chứ. Không phải cậu bảo không thích mấy em phi công non nớt à?”

“Tớ nói không thích phi công bao giờ, nhỏ tuổi hơn cũng được, miễn là đẹp trai.” Lục Mạn Tình kéo cánh tay cô, lủng là lủng lẳng yêu cầu.

Hóa ra người ta đang nhìn vào giá trị của nhan sắc. Hạ Lăng thấy rất khó xử, đẩy tay cô bạn ra: “Được rồi, giúp cậu hỏi thử thôi, nếu bị từ chối cũng đừng trách tớ đấy.”

Lục Mạn Tình cười to: “Cảm ơn chị chồng tương lai.”

Hạ Lăng rất không thích cách xưng hô này. Về sau Hạ Thừa Tư mà có tìm vợ, cũng phải được cô đồng ý trước đã.

Nhưng mà, lâu lắm rồi cô không chủ động nói chuyện với hắn.

“Cậu cứ nói, một nhóm mấy người chúng mình cùng đi dã ngoại cắm trại là được.” Lục Mạn Tình được nước lấn tới, đẩy Hạ Lăng đi đến chỗ Hạ Thừa Tư.

Cô nàng này rất giảo hoạt, nói là hẹn hai chị em cùng đi, kỳ thật ý ngầm là chỉ hẹn Hạ Thừa Tư thôi.

Phải nói vậy, xác suất hẹn được mới cao.

Hạ Lăng xoay đầu, trộm ngắm Hạ Thừa Tư dưới 4 hàng ghế, nhưng bất ngờ đυ.ng trúng phải ánh mắt hắn.

Hai tay hắn đang đặt giữa cuốn sách, ngón tay xoay cây bút, nhìn cô cười cười.