Nhị hoa của Tần Lãng bị Ngô Cừu nhìn thấy, cô khẩn trương co rúm lại, một chất lỏng trong suốt từ lỗ mật bên dưới rỉ ra.
Thật ra Tần Lãng không phải là chưa từng làʍ t̠ìиɦ với người khác, chẳng qua bọn họ làm chuyện đó rất ngây ngô.
Đây là lần đầu tiên có người nhìn chăm chú phần thân dưới của cô như vậy, cổ và tai Tần Lãng đỏ bừng, cô quay đầu khỏi Ngô Cừu, hạ giọng: "Cô... em sai rồi..."
Ngô Cừu nhướng mày, như thể cô không ngờ rằng cô học trò ngang bướng của mình lại nhanh chóng nhượng bộ như vậy, mặc dù phương pháp của cô quả thực có chút đặc biệt.
Ngô Cừu không nói gì, đầu ngón tay thon dài nhẹ nhàng chạm vào nụ hoa của nữ sinh, cơ thể Tần Lãng khẽ run lên, cắn chặt môi dưới, thậm chí nhìn có chút đáng thương.
Nài nỉ : "Cô ơi..."
"Hả?" Ngô Cừu vừa di chuyển vừa nhìn cô, nữ sinh đang nằm lộn xộn trong xe, cuộn tròn dưới thân, được những ngón tay chăm sóc.
"Đừng... ô..." Tần Lãng vặn vẹo thân thể, muốn chạy trốn, nữ nhân trước mắt ánh mắt quá nóng bỏng, đôi mắt hoa đào đẹp đẽ đang nhìn chằm chằm vào thân dưới của cô.
Thời điểm cô nhìn Ngô Cừu đến thất thần, một dòng nước từ sâu bên trong thân thể cô rỉ ra, toàn thân bỗng nhiên cảm thấy trống rỗng khao khát không thể chịu nổi.
Tay của Ngô Cừu di chuyển nhanh hơn, cô biết cách an ủi một con sư tử nhỏ đang bồn chồn, hơn nữa còn làm cho con sư tử ấy hạnh phúc phát điên trong tay cô.
Ham muốn của Tần Lãng căn bản không thể che giấu được, bị ngón tay của Ngô Cừu xoa đi xoa lại. Ngứa quá… cô thật sự sắp không chịu nổi…
Lúc Tần Lãng lên tiếng lần nữa, thanh âm đã như đang khóc: "Đủ... đủ rồi, cô ơi, xin cô..." Dừng lại, hoặc là đi vào trong.
Ngô Cừu cúi xuống hôn lên dái tai, xuống núʍ ѵú rồi xuống rốn, đến nơi bí ẩn của Tần Lãng, cô ngẩng đầu lên nhìn Tần Lãng, nữ sinh này thật sự thanh tú trắng trẻo.
Cổ nữ sinh ngửa lên lộ ra một đường nét quyến rũ, viền mắt ửng hồng, đôi mắt ngập nước.
Ngô Cừu dứt khoát cúi xuống, nâng mông nữ sinh lên, thay thế đầu ngón tay mềm mại bằng đôi môi mỏng của mình.
Chỉ trong chốc lát, trước ánh mắt khó tin và thân thể run rẩy kịch liệt của nữ sinh, Ngô Cừu biết Tần Lãng đã lêи đỉиɦ.
Ngô Cừu nào có dễ dàng buông đồ ăn ngon trong miệng ra như vậy.
Dưới háng Tần Lãng đã ngập nước, nữ sinh theo phản xạ kẹp chặt chân lại, lại bị người phụ nữ cưỡng ép tách ra.
Ngô Cừu tạm thời làm lơ côn ŧᏂịŧ của mình, nó đang cứng đến nỗi phía trên đã rỉ ra nước trắng, chỉ tập trung liếʍ âʍ ѵậŧ của Tần Lãng.
Tần Lãng cảm thấy cô giáo này quả thực là không có lý, bao năm như vậy cô chưa bao giờ gặp phải một cô giáo kỳ quái như vậy, cách dạy dỗ học trò có hơi… nhưng mà kỹ năng rất tốt.
Được rồi... Đôi chân cô run rẩy đón nhận dòng điện kɧoáı ©ảʍ quét qua.
Người phụ nữ không đeo kính nghiêng người về phía cô, đôi mắt rực lửa như sắp thiêu cháy cô.
Tần Lãng mở miệng, cảm thấy có chút khát nước: "Cô..."
“Sao vậy?” Tay người phụ nữ xoa xoa cánh hoa của Tần Lãng, chỗ đó vừa non mềm vừa mịn màng.
"Em muốn uống nước."
Coi như trừng phạt đã kết thúc, dù sao cô giáo dùng miệng cũng khá tốt, cô cũng cảm thấy thoải mái nên không có ý định làm trái ý cô giáo nữa, giá trị vũ lực chênh lệch quá lớn, cô tạm thời lựa chọn vâng lời nhượng bộ vậy.
“Chờ một chút.” Ngô Cừu đứng dậy, từ ghế trước lấy một chai nước chưa mở nắp đưa cho Tần Lãng.
"Cô, cô là cái người gì. . . " Tần Lãng không thành thật, vừa uống nước vừa đưa tay vươn tới phần thân dưới của Ngô Cừu, chỗ đó ngẩng đầu rất kiêu ngạo.
"Em sờ đủ chưa?" Giọng Ngô Cừu không tự chủ được mà trầm hơn vài phần. Dươиɠ ѵậŧ phía dưới cũng càng có tính thần.
“A~” Tần Lãng cười ranh mãnh, đặt nước sang một bên, bắt đầu đưa tay lên xuống trên dưới dươиɠ ѵậŧ.
Côn ŧᏂịŧ của người phụ nữ dài hơn của bạn trai cô rất nhiều, hơn nữa còn to hơn một vòng, đang không ngừng run lên.
Tần Lãng đẩy vai Ngô Cừu, ngồi lên đùi cô.
Ngay lúc này, trên dưới bị đảo ngược.
Tần Lãng từ trên cao nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của cô giáo, tự hỏi làm thế nào mà một người phụ nữ xinh đẹp như vậy lại có thể có thứ đó, cô dùng đầu ngón tay trêu chọc đầu dươиɠ ѵậŧ của Ngô Cừu.
Dươиɠ ѵậŧ cực kỳ nhạy cảm, run rẩy trong tay Tần Lãng, tựa hồ có thứ gì đó sắp tràn ra ngoài.
Ngô Cừu nuốt khan, nói: "Tần Lãng, em cảm thấy hình phạt còn chưa đủ sao?"
“Cô giáo, cô cảm thấy thế nào…” Tần Lãng tiến gần tai Ngô Cừu, thổi nhẹ.
Côn ŧᏂịŧ trong tay cô chợt rung lên, một dòng chất lỏng màu trắng sữa trào ra, đặc quánh và nhớp nháp, làm vấy bẩn tay cô.
Tần Lãng hiển nhiên không kinh ngạc, Ngô Cừu chỉ là xuất tinh mà thôi.
Ngô Cừu ngẩng cổ thở hổn hển, cái cổ cao gầy trắng nõn nhuốm một màu đỏ thẫm, giọng nói của người phụ nữ lúc này không còn trầm trầm mà trở nên mềm mại dịu dàng như gió xuân.
Ham muốn dường như là một loại thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tìиɧ ɖu͙© tuyệt vời.
Tần Lãng cắn môi, trong lòng cảm thấy vô cùng trống rỗng.
Ngô Cừu không ngờ rằng mình lại có thể tiết ra ngay sau khi bị học sinh chạm vào, cô cau mày lật người Tần Lãng lại, thô bạo ma sát côn ŧᏂịŧ của mình.