Song Tính Tập Hợp

Chương 2

Chương 2: Chú út bị cháu trai đ ịt kịch liệt

Khúc Kính Tiêu sảng khoái đến mức hai đùi căng cứng, dươиɠ ѵậŧ phía trước phun đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙, cứ như thế bị đầu lưỡi cháu trai đ ịt đến đạt cao trào chưa từng có, vách thịt mềm mại nhạy cảm run rẩy xoắn chặt cái lưỡi ở bên trong, từng dòng từng dòng nước da^ʍ bất chấp trào ra ngoài, đều bị Khúc Hoài Khiêm nuốt xuống hết.

"Ưʍ... Dơ... Đừng..." Khúc Kính Tiêu loạng chà loạng choạng muốn nhích cái mông ra xa không để cho hắn hút nước da^ʍ của mình nữa, lại bị hắn bá đạo đè lại.

"Không dơ... Hừm... Nước chảy ra từ lỗ nhỏ của chú út ngọt lắm..." Trước đây Khúc Hoài Khiêm còn chưa từng liếʍ cho bạn gái cũ của mình, nhưng bây giờ hắn chỉ muốn làm cho lỗ nhỏ này chảy ra càng nhiều nước và uống nó để làm dịu đi cơn khát của hắn, chiếc lưỡi to lớn không ngừng khuấy động ở bên trong.

"Ha... Tuyệt quá... Đầu lưỡi liếʍ lỗ nhỏ thật thoải mái..."

Khúc Kính Tiêu nghe thấy tiếng nuốt ừng ực từ cổ họng của hắn, anh vừa thẹn thùng vừa hưng phấn, anh biết bản thân mình không bị chán ghét, cơ thể lại muốn nhiều hơn nữa, dươиɠ ѵậŧ mới vừa bắn ra bắt đầu cứng trở lại, du͙© vọиɠ trong cơ thể tăng lên gấp bội, anh động tình trưng ra động thịt dâʍ đãиɠ của mình mặc cho đầu lưỡi hắn tùy ý nghịch ngợm, anh không hề cảm thấy nhục nhã chút nào, ngược lại còn rất thích.

Khúc Hoài Khiêm quay lại mυ'ŧ lấy hộŧ ɭε dâʍ ɖu͙© của Khúc Kính Tiêu một cách mãnh liệt, hắn ngậm hộŧ ɭε vào trong miệng dùng chiếc lưỡi to lớn liếʍ láp hung hăng, sau khi hắn mυ'ŧ đến mức anh phải hét lên một tiếng thì còn dùng hàm răng gặm cắn, viên đậu thịt vốn hồng hào đều bị hắn gặm đến biến thành một màu đỏ tươi, làm cho nó vừa đỏ lại vừa sưng.

Khe thịt kia đã bị đầu lưỡi của cháu trai đ ịt mở hoàn toàn, hai mép l ồn dính nước sáng rực mở rộng sang hai bên chờ người đến cᏂị©Ꮒ, con c ặc khổng lồ của Khúc Hoài Khiêm đã cương cứng đến sắp nổ tung từ lâu, đôi mắt hắn đỏ au banh đùi của Khúc Kính Tiêu ra rộng hơn nữa, đầu khấc to lớn áp lên lỗ da^ʍ mềm mại hơi hé mở đang chảy nước ướt nhẹp, hắn trầm giọng nói: "Chú út, em muốn cᏂị©Ꮒ anh!"

Khúc Kính Tiêu đã muốn bị đ ịt đến chết từ lâu lắm rồi, nghe thấy thế, anh cố gắng nâng lên lỗ da^ʍ nước nôi tràn đầy của mình, anh dùng hai tay kéo mép l ồn sang hai bên ra thật xa: "CᏂị©Ꮒ anh đi... Ha... Đút c ặc lớn vào lỗ da^ʍ của chú út... Bên trong ngứa lắm... Muốn c ặc lớn của cháu trai..."

Từ góc độ của Khúc Hoài Khiêm, hắn còn có thể nhìn thấy thớ thịt mềm bên trong âʍ đa͙σ, hắn không hề do dự, một tiếng gầm nhẹ vang lên trong cổ họng, vòng eo lực lưỡng tiến về phía trước, đầu khấc to tướng lập tức chen vào trong khoang thịt mềm mại, chỉ là miệng bướm của anh nhỏ hơn phụ nữ rất nhiều, còn con c ặc của cháu trai thì to khủng khϊếp, chỉ mới có một nửa đầu khấc tiến vào mà chú út đã cảm thấy bản thân mình sắp bị đâm thủng luôn rồi.

"A a a lớn quá rồi! Hưm ha..." Bên trong dường như bị căng đến sắp nứt ra, trên mặt Khúc Kính Tiêu lộ ra vẻ đau đớn, nhưng thân thể lại không có ý tứ phản kháng chút nào, anh vui vẻ đón nhận đầu khấc to lớn tiến vào trong cơ thể mình.

Khúc Hoài Khiêm nghe thấy tiếng rêи ɾỉ đau đớn của anh, hắn chớp chớp mắt tỉnh táo hơn đôi chút, thịt non bên trong vẫn đang liếʍ mυ'ŧ hắn rất chặt, hắn có chút hoảng sợ muốn lui ra ngoài, Khúc Kính Tiêu nhận ra ý đồ của hắn, giống như một con đĩ dâʍ đãиɠ nhất, cố gắng nhanh chóng nâng lỗ thịt tràn lan nước da^ʍ của mình lên chỉ muốn giữ lại qυყ đầυ to lớn sắp rời khỏi.

"Không... Đừng đi... A..."

Đầu óc Khúc Hoài Khiêm ầm một tiếng như bị nổ tung, đầu khấc của hắn được Khúc Kính Tiêu dùng lỗ l ồn dâʍ đãиɠ nuốt vào toàn bộ, thậm chí phần thân cũng đã tiến vào một chút, thịt non bên trong như là có ý thức, âʍ đa͙σ nhỏ hẹp ngây ngô ôm chặt phần thân c ặc của hắn, hắn sướиɠ đến mức không nhịn được muốn tiến lên phía trước, liền đυ.ng phải một lớp màng mềm mại.

Đó là màиɠ ŧяiиɧ! Khúc Hoài Khiêm phấn khích đến cả người hắn gần như đều sôi trào, hắn là người đàn ông đầu tiên của chú út! Là người đàn ông đầu tiên làʍ t̠ìиɦ với chú út!

Nghĩ đến đây, gậy thịt của hắn càng kiên định vô tình tiến vào âʍ đa͙σ vừa khít lại vừa nóng của Khúc Kính Tiêu, thịt non bị xé rách khiến Khúc Kính Tiêu đau đến con rúm thân thể lại, anh bị một người đàn ông bao phủ ở trên người, từng nụ hôn nhẹ nhàng nhỏ vụn rơi xuống khuôn mặt tuấn tú đang vặn vẹo của anh, hắn an ủi, nói: "Xin lỗi anh, chú út, chịu đựng một xíu, đau đớn sẽ mau chóng biến mất thôi."

Ngoài miệng thì dịu dàng an ủi, nhưng cái thứ dưới háng vẫn tiếp tục đào bới chỗ bí ẩn chưa bao giờ bị người tiến vào.

"Hưʍ..." Khúc Kính Tiêu vừa đau lại vừa sướиɠ, cảm giác được yêu thương làm trong lòng anh ấm áp, bàn tay nắm lấy ga giường cũng ôm lấy vai hắn, trong miệng thở hổn hển, "Vào rồi... Ưm a... C ặc lớn của cháu trai đút vào rồi..."

Trong mắt anh chảy xuống từng giọt từng giọt nước mắt, Khúc Hoài Khiêm lo lắng liếʍ chúng giúp anh, "Chú út không muốn tiếp tục sao?"

"Không... Không phải thế... Không cần quan tâm đến chú... Tiếp tục... Ưm a..."

Động thịt khít khao bị Khúc Hoài Khiêm dùng gậy thịt lớn xâm nhập vào, tầng tầng lớp lớp thịt non bên trong cũng bị thân c ặc nóng bỏng căng ra gần như không còn nếp uốn, dươиɠ ѵậŧ lớn cọ xát từng tấc từng tấc trên vách thịt rồi tiến tới chỗ sâu nhất, nó gần như chạm đến miệng tử ©υиɠ, nhưng dươиɠ ѵậŧ của Khúc Hoài Khiêm vẫn còn mắc kẹt một phần nhỏ ở bên ngoài.

Cơ thể trắng nõn của Khúc Kính Tiêu bị đâm đến run lẩy bẩy, anh bất lực rơi nước mắt bị cháu trai ruột dùng c ặc lớn tiến vào âʍ đa͙σ của mình, bị đâm đến rách màиɠ ŧяiиɧ, trong miệng chỉ phát ra tiếng kêu khóc dinh dính thật nhỏ, nước mắt lấp lánh ở bên khoé mắt đỏ hoe.

Anh cảm thấy mình vừa dâʍ đãиɠ vừa rẻ rúng nhưng lại không thể kiềm chế được du͙© vọиɠ muốn người này, anh dứt khoát không nghĩ gì nữa, mở ra thân thể của mình, trong miệng chỉ toàn phun ra những tiếng cám dỗ đến cùng cực, "Hưʍ... CᏂị©Ꮒ anh đi... CᏂị©Ꮒ hỏng anh cũng không sao..."

Không một người đàn ông nào có thể chịu đựng nổi mời mọc kiểu này, Khúc Hoài Khiêm cũng vậy, hắn rút một nửa dươиɠ ѵậŧ to bự dữ tợn ra khỏi lối đi chật hẹp trong tích tắc, thân c ặc dính đầy nước da^ʍ do bên trong âʍ đa͙σ tiết ra, giây tiếp theo lại đột ngột đâm vào trong lỗ thịt, lần này hắn thọc vào sâu hơn, dùng sức dập vào miệng tử ©υиɠ của Khúc Kính Tiêu, buộc Khúc Kính Tiêu phải hét thảm một tiếng, trong miệng rêи ɾỉ "ưm a" tay chân run rẩy loạn xạ, nhưng miệng tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ mềm mại lại co giật phun ra một dòng nước da^ʍ.

Được nước l ồn ấm áp xối lên qυყ đầυ, cuối cùng Khúc Hoài Khiêm không kìm được nữa, hắn đè anh dưới thân, dưới háng sinh long hoạt hổ thọc vào rút ra lỗ da^ʍ chảy thật nhiều nước, thịt l ồn bên trong vừa cắn vừa mυ'ŧ, hắn sảng khoái đến mức da đầu tê dại, tiếp tục dùng sức khuấy động ở chỗ cuối cùng trong âʍ đa͙σ, tựa như muốn đào một cái lỗ ở chỗ đó để chứa con c ặc vẫn chưa xâm nhập hết.

"Đây là miệng tử ©υиɠ của chú út ư?" Khúc Hoài Khiêm hô hấp dồn dập hỏi bên tai Khúc Kính Tiêu.

"Ưm a... Đúng... Đúng vậy... Hưʍ..." Anh bị c ặc lớn của cháu trai đ ịt như có thể bị ngạt thở bất cứ lúc nào, bên trong vẫn còn rất đau rát, nhưng con c ặc đầy thịt của hắn mỗi lần đâm vào rút ra đều sẽ ấn vào điểm G mà hung hăng cọ xát, quá nhiều cảm giác tê dại sung sướиɠ râm ran lấn át đi cơn đau.

Khúc Hoài Khiêm nhận được câu trả lời liền ngồi dậy, hắn nâng bờ mông anh lên cao hơn, sức lực toàn thân đều dồn xuống dưới háng, gậy thịt to lớn gần như rút hết ra ngoài, sau đó đột nhiên hạ thấp eo xuống, "ọt" một tiếng, động thịt ướt dầm dề lại bị dập vào hung hăng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vòng eo không ngừng đυ. đ ịt hung bạo vào trong lỗ thịt dâʍ đãиɠ của người dưới thân.

"Ha a không... Sâu quá... A a..." Đột nhiên thao tác trở nên thô bạo khiến Khúc Kính Tiêu liên tục hét lên dâʍ đãиɠ, miệng tử ©υиɠ bị con c ặc to dũng mãnh ra sức va chạm đến bủn rủn, không bao lâu sau nó đã vô lực mở ra một cái lỗ nhỏ, bên trong róc rách chảy ra từng luồng nước da^ʍ.

Khúc Hoài Khiêm cười thích thú, hắn cắn răng, tâm tư nhảy ra một ý nghĩ ác độc, càng dùng sức đυ. mạnh hơn nữa: "Chú út dâʍ đãиɠ, em muốn đ ịt vào tận tử ©υиɠ của anh!"

"Không! Tử ©υиɠ không được mà! Hư hức... Sẽ bị hỏng mất... Ưm a!" Khúc Kính Tiêu sợ hãi giãy giụa, nhưng anh tựa như bị một người đàn ông khổng lồ đóng đinh ở trên giường, chỉ có thể bất lực mặc cho đầu khấc to lớn chọc vào tử ©υиɠ, "bạch" một tiếng, cuối cùng dưới háng của Khúc Hoài Khiêm cũng dập một cái thật mạnh vào bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của anh.

"A a..." Khúc Kính Tiêu bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến ngẩng cao cổ rêи ɾỉ, anh không thể nói nên lời, vòng eo xinh đẹp tạo thành một độ cong, bị đ ịt đến chỗ sâu nhất trong cơ thể khiến anh có một loại cảm giác bản thân mình bị đυ. thủng, cơn run rẩy lan ra khắp cơ thể, đôi mắt xinh đẹp ngậm đầy nước mắt, "Hức hức... Bị đ ịt hỏng rồi... Tử ©υиɠ sắp hỏng rồi..."

Khúc Hoài Khiêm nào có từng gặp qua dáng vẻ dâʍ đãиɠ hệt như đĩ điếm xuất hiện trên gương mặt lạnh lùng của chú út, thân thể trần trụi ửng hồng, khoé mắt rơi lệ, bờ môi ướŧ áŧ, gương mặt đẹp trai lại bị đau đớn cùng du͙© vọиɠ che kín, hai chân bị chính hắn tách ra, ở giữa cái l ồn non chảy đầy nước bị gậy thịt lớn của hắn đ ịt tới tử ©υиɠ, chỉ ngắm anh thôi mà hắn sướиɠ đến mức suýt bắn ra ngoài.

Hắn nghiến răng ken két, rốt cuộc cũng không nhịn được nữa, hung hăng va chạm trong âʍ đa͙σ ướt mềm khít khao, mỗi một lần đều đâm đến độ sâu mà hắn chưa từng làm tới bao giờ, dập đến mức tử ©υиɠ bên trong bị thay hình đổi dạng, cọ xát lên từng tấc thịt khiến nơi đó chảy nhiều nước hơn nữa, cái mông của Khúc Kính Tiêu đang ở giữa không trung cũng bị đánh thành từng đợt sóng thịt, "L ồn của chú út đẹp quá... Hừ... Vừa nóng lại vừa khít..."

"Hức hức... C ặc lớn cắm sâu quá... A a thọc đến tử ©υиɠ... Ưm a... Đau quá..." Khúc Kính Tiêu bị c ặc lớn của đứa cháu ruột đ ịt đến hỗn loạn, "A a thật thoải mái... Tử ©υиɠ thật thoải mái... Ha a... Nhẹ chút..."

Tử ©υиɠ bị va chạm vừa nhanh vừa tàn nhẫn, anh bị phịch đến chảy nước da^ʍ róc rách, c ặc lớn ướt nhẹp cứ ra ra vào vào, chỗ giao hợp cũng phát ra tiếng nước "òm ọp" dâʍ ɖu͙©, mị thịt trong âʍ đa͙σ co dãn quấn chặt lấy con c ặc lớn, Khúc Hoài Khiêm thoải mái ở bên trong đυ. đ ịt mãnh liệt liên tục không hề bị cản trở.

Khúc Kính Tiêu bị cây thịt thô dài khai phá hoàn toàn, cơ thể cũng bị chàng trai trẻ cường tráng đè nặng, anh thụ động tiếp nhận từng cú nhấp của dươиɠ ѵậŧ thô dài, chỗ sâu nhất trong tử ©υиɠ cũng bị xâm chiếm tàn nhẫn, anh vừa đau vừa sướиɠ, ôm chặt người hắn hệt như bạch tuột, trong miệng phát ra tiếng thở dốc rêи ɾỉ quyến rũ, Khúc Hoài Khiêm nghe thấy càng điên cuồng cᏂị©Ꮒ lỗ da^ʍ của anh.

"Đĩ da^ʍ! Là đau hay là sướиɠ?" Con c ặc thô dài của Khúc Hoài Khiêm từng chút từng chút một đ ịt mở miệng tử ©υиɠ của anh, hắn ác liệt khuấy động vách thịt mềm mại ướt nóng bên trong.

Dường như Khúc Kính Tiêu có thể nghe thấy tiếng nước trơn trượt phát ra từ trong cơ thể của mình, hơi nóng của hắn khi nói chuyện bên tai anh phả thẳng vào lỗ tai nhạy cảm của anh, Khúc Hoài Khiêm thấy anh tránh né thì trực tiếp vói đầu lưỡi vào lỗ tai anh thọc vào rút ra bắt chước động tác giao hợp, con c ặc to tướng dưới háng cũng không dừng lại một giây một phút nào, thọc sâu vào tử ©υиɠ dâʍ đãиɠ một cách hung bạo.

Một người ngày thường nghiêm túc lạnh lùng bị hắn ép phải thốt ra những lời dâʍ đãиɠ, tay chân run rẩy, trong miệng không ngừng khóc lóc van xin thảm thiết: "Hưm a a! Không á! Tuyệt quá... Hư hức... Sắp bị c ặc lớn cᏂị©Ꮒ chết rồi... A..."

Gậy thịt lớn cứng rắn va chạm vào vách trong vừa nhanh vừa tàn nhẫn không dừng lại phút giây nào, lần nào cũng ngang ngược đ ịt vào chỗ nhạy cảm nhất trong tử ©υиɠ, ở bên trong quấy loạn đến long trời lở đất, nước da^ʍ phun ra mãnh liệt, cùng với động tác đâm vào rút ra điên cuồng của c ặc lớn, nước da^ʍ cũng vung ra khắp nơi từ chỗ giao hợp của hai người, tạo thành một mảng ướt nhẹp lầy lội, âʍ ɦộ mềm mụp của Khúc Kính Tiêu cũng bị lôиɠ ʍυ thô cứng của hắn cọ xát đến đỏ rực.

Khúc Hoài Khiêm hận không thể dùng hết sức lực cᏂị©Ꮒ chết anh, c ặc lớn dưới háng không ngừng nhấp vào động thịt hệt như phát rồ, lần nào cũng đ ịt tàn nhẫn đến mức Khúc Kính Tiêu rêи ɾỉ không ngừng, ngay cả mép l ồn cũng bị đâm đến biến dạng, hắn đè trên người anh, đυ. vào lỗ da^ʍ của anh vang lên tiếng "bạch bạch", tốc độ càng lúc càng nhanh, chẳng mấy chốc Khúc Kính Tiêu đã thét chói tai muốn xuất tinh.

"A sắp bắn rồi... Ha... Bị đ ịt bắn! Ưm a a!" Cả người anh giần giật, lỗ thịt thì co rút lại, dươиɠ ѵậŧ ở đằng trước không được an ủi cũng phun ra từng đợt chất lỏng màu trắng đυ.c, tất cả đều bắn lên bụng dưới của anh.

Anh bị cᏂị©Ꮒ đến đỏ bừng mặt, ánh mắt mê loạn, càng có thật nhiều nước l ồn ấm áp trào ra khỏi tử ©υиɠ, xối lên đầu khấc to lớn dũng mãnh vẫn đang vùi trong đó, đây là lần đầu tiên làʍ t̠ìиɦ mà anh sung sướиɠ đến phun nước!

Khúc Hoài Khiêm bị đợt nước da^ʍ xối cho thật sảng khoái, hắn rùng mình một chút, "Hừm! Kẹp chặt thật!" Hắn nhịn xuống du͙© vọиɠ muốn bắn tinh, lật người đang nằm dưới thân rồi đè lên lưng anh, tách hai đùi của anh ra, tiếp tục đ ịt dồn dập vào cái mông tròn trịa đàn hồi của Khúc Kính Tiêu, cặp mông tròn trịa bị hắn va chạm "bạch bạch" đến rung lắc, thịt mông mềm mại áp vào bụng dưới của hắn, thoải mái vô cùng.

Thân thể Khúc Kính Tiêu vừa mới đạt cao trào, anh nhạy cảm đến mức không thể chịu đựng nổi sự đυ.ng chạm da thịt như thế này, kết quả của việc làʍ t̠ìиɦ liên tục chính là toàn thân anh run rẩy kinh khủng, trong miệng chỉ phát ra những tiếng rêи ɾỉ đứt quãng, vách thịt bên trong lỗ l ồn đã bị dập đến sưng lên, vừa mềm nhũn vừa trơn trượt bám chặt lấy thân c ặc của hắn, run rẩy xoắn chặt, chàng trai trẻ sướиɠ đến mức phát ra tiếng gầm gừ sảng khoái ở bên tai anh, động tác dưới háng cũng càng lúc càng mạnh.

Chiếc giường lớn của khách sạn cứ vang lên tiếng cót két theo động tác kịch liệt của hai người họ, Khúc Kính Tiêu bị đỉnh đến mức đầu của anh sắp đυ.ng phải đầu giường, mỗi lần như vậy, Khúc Hoài Khiêm đều kéo anh lại đè anh ở dưới thân tiếp tục cᏂị©Ꮒ đυ. mạnh mẽ, hắn tựa như đang đóng cọc muốn đẩy gậy thịt này vào đến chỗ thoải mái nhất trong lỗ da^ʍ.

Khúc Kính Tiêu trong lúc làʍ t̠ìиɦ kịch liệt với một trai trẻ có thể lực không bình thường không chịu được mà phải khóc thét lên, cơ thể sắp đến cực hạn nhưng vẫn dang rộng chân mở ra lỗ da^ʍ để cho c ặc lớn đυ. đ ịt, hệt như là muốn bị con c ặc tươi trẻ đầy sức sống này đ ịt chết mới thôi, mặt anh đầy nước mắt, cái miệng không ngậm lại được không ngừng chảy xuống nước bọt: "Ưm a a... C ặc lớn tuyệt quá a... Thật thoải mái... Ha a... Lỗ da^ʍ lại sắp phun nước nữa rồi..."

Vừa dứt lời, lỗ thịt bị hắn đ ịt đến bủn rủn lại lần nữa phun ra một luồng nước da^ʍ, được kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến anh không ngừng đong đưa mông, sau đó lại bị Khúc Hoài Khiêm đè chặt xuống, lối đi bị cᏂị©Ꮒ mở không ngừng co giật dữ dội.

"A a a đừng mà a a!" Anh la hét thất thanh, cây thịt phía trước lại bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần nữa.

"Thả lỏng chút! Em muốn bắn vào tử ©υиɠ của chú út!" Khúc Hoài Khiêm bị anh mυ'ŧ đến không chịu đựng được nữa, hắn thẳng người làm mấy trăm cú nhấp như mưa rền gió dữ, sau đó dùng đầu khấc đâm thật mạnh vào trong tử ©υиɠ chạm lên vách thịt mềm, hắn đột nhiên phun trào ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực như bắn súng nước, lao vào nơi sâu nhất trong cơ thể anh.

"A!" Khúc Kính Tiêu bị hắn bắn vào đến mức phát ra tiếng thét chói tai như sắp chết, anh lắc đầu điên cuồng, thân thể bị đè bẹp không thể nhúc nhích đành phải chấp nhận bị bắn vào trong, kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá lớn khiến cơ thể anh run lên bần bật, đôi mắt đều không có tiêu điểm, bị đ ịt tới hoàn toàn thất thần.

Anh muốn nghỉ ngơi một lát, nhưng dươиɠ ѵậŧ đang vùi sâu trong cơ thể anh lại nhanh chóng phình to, không bao lâu sau, anh tiếp tục bị đứa cháu trai trẻ tuổi ôm chặt vòng eo đang co giật vào trong lòng, hoàn toàn bị cuốn vào trong tìиɧ ɖu͙© nóng bỏng.

Trong phòng, rèm cửa đóng chặt, chỉ có một tia sáng yếu ớt len lỏi qua khe hở chiếu vào trong, người nằm trên giường không biết mình ngủ tới tháng mấy năm nào rồi, Khúc Hoài Khiêm buông lỏng tay chân trước tiên, hắn cảm giác sáng hôm nay trong lòng ngực của mình có gì đó hơi là lạ, hắn say rượu, đầu đau muốn nứt ra, đôi mắt giần giật cố gắng mở ra, ngay sau đó hắn thấy ngay gương mặt đang ngủ say của chú út Khúc Kính Tiêu của hắn.

Hắn nhắm mắt lại, rồi thử mở mắt ra, sau khi cố gắng cảm nhận một chút, lúc này hắn mới nhận ra mình thật sự không phải đang nằm mơ, thoáng chốc trong đầu trở nên trống rỗng, kí ức của đêm qua từng chút từng chút chạy ùa về, khiến trái tim hắn đập thình thịch kịch liệt.

"Dậy rồi à."

Giọng nói vang lên đột ngột khiến trái tim Khúc Hoài Khiêm sợ tới mức chấn động xém chút nữa là bị mất hồn, não của hắn như bị chết máy, hắn lắp bắp: "Chú... Chú chú út..."

Cơ thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ dính sát vào nhau của hai người đều lùi về phía sau, rồi lại cùng dừng lại trong một khoảnh khắc.

Khuôn mặt Khúc Kính Tiêu đỏ lên có thể thấy bằng mắt thường, cây gậy to lớn đêm qua đã cᏂị©Ꮒ anh đến chết đi sống lại đang nhanh chóng phình to trong âʍ đa͙σ của anh, một chút cọ xát vừa rồi cũng mang lại cho anh kɧoáı ©ảʍ tê tê dại dại.

Hai người cứ mãi giằng co như thế, Khúc Hoài Khiêm nhớ đến cái chỗ mình đâm vào đêm hôm qua, nó mang lại cho hắn kɧoáı ©ảʍ chưa từng có...

"Ưʍ..." Khúc Kính Tiêu thong thả lùi về sau một chút, Khúc Hoài Khiêm cũng không biết chuyện này là như nào, thế mà hắn lại ưỡn eo ra, để thân c ặc còn ở bên ngoài đâm hết toàn bộ vào trong.

"Ưm a!" Khúc Kính Tiêu bị động tác của hắn chọc cho phát ra một tiếng rên nhẹ mềm mại khàn khàn, thanh âm này đánh thức Khúc Hoài Khiêm, hắn hoang mang rối loạn rút dươиɠ ѵậŧ lớn mạnh của mình ra khỏi động thịt mềm ấm, còn phát ra một tiếng "ọt" thật xấu hổ.

Khúc Hoài Khiêm đỏ mặt không biết nên nói cái gì mới ổn, hắn thấy Khúc Kính Tiêu dùng đôi tay run rẩy chống đỡ để đứng dậy, muốn tiến đến đỡ anh nhưng lại rối rắm không dám làm, mâu thuẫn vô cùng.

Không hiểu sao mà đôi mắt trong trẻo của Khúc Kính Tiêu quét qua gương mặt của chàng trai trẻ, cuối cùng dừng trên hung khí đang cương cứng thật lớn của hắn, nó vẫn còn dính nước da^ʍ sáng bóng của chính anh, trước ánh mắt kinh ngạc của Khúc Hoài Khiêm, anh banh rộng đôi chân thon dài, lỗ thịt ở chính giữa bị cᏂị©Ꮒ đυ. chà đạp đến sưng tấy đỏ bừng, hai mép l ồn phía ngoài dính đầy nước da^ʍ, miệng l ồn bị dập đến không thể ngậm lại được tạo thành một động thịt nho nhỏ màu đỏ tươi, động thịt còn khi đóng khi mở phun ra thứ tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt màu trắng đυ.c bị bắn vào và ở trong đó cả một đêm dài.

Khúc Hoài Khiêm nhìn chằm chằm, hơi thở nặng nề, hắn không thể dời mắt đi chỗ khác được.

Dường như chú út của hắn còn sợ hắn nhìn không rõ, anh dạng hai chân ra thật rộng, một tay chống trên giường, tay còn lại vươn ra hai ngón tay tách miệng l ồn của mình ra, ngay cả phần thịt mềm ở bên trong cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, anh liếʍ môi chậm rãi nói: "Thích không?"