Tôi, Omega A Nhất, Toàn Vũ Trụ

Chương 31.1: Chúng ta đi tìm anh trai đi!

Hai người sóng vai nhau đẩy cửa quán bar. Bên trong và bên ngoài quán bar như hai thế giới khác nhau, tiếng nhạc đinh tai nhức óc, ánh đèn rực rỡ. Giữa sàn nhảy, một đám người chen chúc đang quay cuồng nhảy múa theo điệu nhạc.

"Chào ngài, ngài uống gì?" Bartender trong trang phục trang trọng chống tay lên quầy bar nhìn Kỷ Nhung và Giang Nguyên, hòa ái mỉm cười hỏi.

Kỷ Nhung khoác tay lên cổ Giang Nguyên, kéo Giang Nguyên ngồi bên cạnh hỏi: "Giang Nguyên, cậu uống gì?"

Hai người ở gần nhau đến mức Giang Nguyên có thể nghe thấy tiếng hít thở của Kỷ Nhung, cậu càng khó chịu hơn khi pheromone của Kỷ Nhung cứ trào ra nên không có ý định gọi gì cả. Giang Nguyên chỉ cau có nói với bartender: "Anh pha gì thì tôi uống cái đó."

Kỷ Nhung buông tay khỏi Giang Nguyên, mỉm cười nói với batender: "Tôi cũng giống cậu ấy."

Bartender cười cười không hỏi thêm gì nữa mà bắt đầu chọn rượu, pha chế. Hiển nhiên, anh ta đã từng tiếp xúc với nhiều khách hàng như Giang Nguyên và Kỷ Nhung.

Một lát sau, hai ly cocktail giống hệt nhau được đặt trước mặt họ. Bartender đẩy chén rượu đến trước mặt Giang Nguyên, nhỏ giọng nói: "Tôi pha cho cậu một ly "Biển Sao", pha từ năm loại rượu mà thành, trông ly rượu giống như bầu trời sau vô tận trong vũ trụ."

Giang Nguyên ngắm nhìn ly rượu. Chiếc ly như chứa đầy những ngôi sao, tràn ngập khắp bầu trời. Cậu còn chẳng biết tên những loại rượu tạo ra chúng, còn có những hạt nhỏ giống hệt các vì sao kia, quả là xứng đáng với cái tên "Biển Sao" này.

Bartender cười mỉm, đẩy ly rượu đến gần Giang Nguyên hơn, ý bảo cậu uống thử một ngụm.

Giang Nguyên cầm ly rượu lên nhấp một ngụm. Hương rượu đậm đà kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chua chua ngọt ngọt, dư vị cuối cùng hơi đắng nhẹ.

"Rượu này chua ngọt có chút dư vị đắng. Hương vị giống như cuộc sống đời thường của mỗi người chúng ta. Thế nhưng nhìn ly rượu có thể tưởng tượng như thấy được sao trời ngoài vũ trụ, những chuyện phiền lòng sẽ không còn đáng để tâm nữa. Đứng trước những vì sao vĩ đại, mỗi chúng ta thật nhỏ bé biết bao, mấy chuyện nhỏ nhặt thường ngày chỉ là hạt bụi bay qua mà thôi."

Rõ ràng bartender này coi Giang Nguyên như một người đến nơi này uống rượu giải sầu, còn có cả Kỷ Nhung ở đây nên Giang Nguyên cũng không thèm giải thích, cứ để kệ hiểu lầm.

Bất kể ly rượu này có mùi vị ý nghĩa gì, chỉ cần nhìn qua... Giang Nguyên đã rất thích nó. Kiếp trước, cậu đã dành rất nhiều thời gian lang thang thám hiểm rìa vũ trụ, nơi những người đồng hành duy nhất của cậu là con tàu vũ trụ, Alphonse và bầu trời đầy sao.

"Rượu ngon, cảm ơn." Giang Nguyên hạ giọng nói.

"Cậu uống từ từ nhé." Bartender mỉm cười với Giang Nguyên, sau đó tiếp tục cúi đầu làm việc của mình.

Kỷ Nhung ngồi cạnh cũng cầm ly rượu lên, nhấp một ngụm, nhỏ giọng nói: "Rượu này khá ngon, ngon hơn rượu ở Sao North."

Giang Nguyên nghe Kỷ Nhung nhắc tới Sao North, hai mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, cậu hỏi: "Cậu đã từng đến Sao North rồi à?"

Sao North nằm ở biên giới Liên Bang, vị trí địa lý của nó cực kỳ trọng yếu. Hành tinh này quanh năm phủ đầy tuyết, từ ngoài vũ trụ nhìn vào toàn bộ hành tinh đều trắng như tuyết, vì thế hành tinh này còn có một tên gọi khác là "Nữ Hoàng Băng Tuyết".

"Tôi lớn lên ở Sao North." Kỷ Nhung giải thích.

"Ở đó cực kỳ lạnh đúng không, tôi nghe nói buổi tối sau tám giờ là không có người ra đường?" Giang Nguyên suy nghĩ một lát. Sao North là một hành tinh nổi tiếng ở biên cương, thời tiết khắc nghiệt. Nếu như không phải vì vị trí chiến lược trọng điểm và tài nguyên dồi dào, hành tinh này có thể đã bị bỏ hoang từ lâu.

Kỷ Nhung: "Đúng vậy, nhiệt độ ở sao North vào ban ngày là khoảng âm 3 độ, nhưng sau 8 giờ tối, nhiệt độ sẽ giảm mạnh xuống tận âm 30 độ, thế nhưng cảnh tuyết và cực quang ở đó rất đẹp."

Giang Nguyên: "Thế thì tôi rất muốn đến ngắm xem."

Kỷ Nhung: "Được chứ, sau này tôi đưa cậu đi."

Ý của Kỷ Nhung là "đưa về ra mắt bố mẹ", nhưng tất nhiên Giang Nguyên không biết trong đầu người này nghĩ gì, cậu chỉ đơn thuần có hứng thú, nếu có cơ hội, cậu rất muốn đến đó ngắm nhìn một phen: "Ok nha."

Vẻ mặt Kỷ Nhung bình tĩnh, nhưng trong lòng vui sướиɠ nhảy nhót.

Giang Nguyên đồng ý về nhà ra mắt bố mẹ hắn rồi!

Giang Nguyên không ngờ rằng Kỷ Nhung đến từ Sao North. Do hành tinh này có vị trí và vai trò quá đặc biệt, số lượng binh lính đóng quân trên Sao North còn nhiều gấp đôi dân thường, đây cũng là hành tinh duy nhất ở Liên Bang có quân đội đông hơn dân số.

Giang Nguyên và Kỷ Nhung cùng nhau trò chuyện và uống rượu.

Sau đó Kỷ Nhung rời đi một lát, một mình Giang Nguyên ngồi chống cằm chán ngán chờ Kỷ Nhung quay lại.

Đúng lúc này, một người đàn ông để ý thấy Kỷ Nhung đã rời đi, nhỏ giọng thầm thì với bạn bè vài câu sau đó rời khỏi chỗ ngồi.

Anh ta trông cũng khá đẹp, trên người thoang thoảng mùi pheromone Alpha, người đàn ông tiến lại gần đây, xin bartender một ly rượu sau đó đẩy đến trước mặt Giang Nguyên.

Giang Nguyên nhướng mày nhìn anh ta.

"Mời em một ly rượu nhé, yên tâm sẽ không say được đâu." Người đàn ông thì thầm: "Ly rượu trên tay em trông thì đẹp đấy, nhưng hậu kình* quá nặng."

Giang Nguyên lịch sự từ chối: "Không cần đâu."