Tôi, Omega A Nhất, Toàn Vũ Trụ

Chương 31.3

Lúc đó Giang Nguyên chỉ nói qua một chút về vấn đề này, giờ đã đến lúc bắt tay vào làm, Lưu Chính vẫn có vài điểm không nắm chắc. Vì sợ gọi trong giờ học Giang Nguyên bận lên lớp không nghe máy, Lưu Chính chỉ gửi tin nhắn mà không gọi điện luôn.

Giang Nguyên suy nghĩ một lát rồi trả lời: Em đang ăn cơm, lát nữa nói đi.

Lưu Chính: Ok. Phiền em quá.

Giang Nguyên: Không sao đâu.

"Ai đó?" Kỷ Nhung nhìn Giang Nguyên hỏi nhỏ.

Giang Nguyên: "Là đàn anh, có chút việc."

Kỷ Nhung: "Bảo cậu đi thử nghiệm cơ giáp à?"

Gaing Nguyên lắc đầu: "Không, đi cải tạo cơ giáp."

Kỷ Nhung: "..."

Kỷ Nhung còn nhớ rõ việc phát sinh ở viện nghiên cứu tối qua. Lúc đó, Giang Nguyên đang nói chuyện với đàn anh về kế hoạch cải tiến cơ giáp thì ngài Hứa đi vào... Hắn còn nhớ như in vẻ mặt mừng như bắt được vàng của ông Hứa đó, còn tưởng Giang Nguyên là sinh viên khoa Chế Tạo Cơ Giáp luôn.

Kỷ Nhung đắn đo chút rồi hỏi: "Cậu có chắc chắn kế hoạch cải tiến của cậu sẽ khả thi không?"

Giang Nguyên: "Tất nhiên là chắc cú rồi."

Dù sao thì đấy cũng là kết quả tốt nhất trong hàng ngàn mô phỏng của Alphonse.

Bời vì Giang Nguyên nghĩ đến Alphonse, siêu quang não này lại sống dậy trong đầu cậu.

Alphonse nghiêm nghị nói: Thuyền trưởng, tôi cần sửa lỗi một chút. Không phải nên làm mà là phải làm.

Giang Nguyên:...

Kỷ Nhung ngồi cạnh tự dưng thấy gai gai người, hỏi cậu: "Giang Nguyên, cậu tự học Chế Tạo Cơ Giáp à?"

Giang Nguyên nghĩ nghĩ, thấy đầu năm học có tự giác đọc sách chắc cũng coi như là tự học, vì thế cậu gật đầu xác nhận.

Kỷ Nhung: "..."

Sau khi ăn cơm trưa với Kỷ Nhung, buổi chiều lại có tiết học nên Giang Nguyên không có thời gian đến viện nghiên cứu, cậu viết cho Lưu Chính một hướng dẫn cải tiến đơn giản.

Trong phòng thí nghiệm.

Suốt giờ ăn trưa không ai đứng dậy đi ăn cả, nhóm người cắm cúi bận rộn cải tạo cơ giáp.

Trên trán Lưu Chính đổ đầy mồ hôi, anh nhìn quy trình cải tiến mình viết cả đêm qua, xoa xoa trán, lúc đó nghĩ các bước này đã đầy đủ rồi, không ngờ khi bắt tay vào làm lại nảy sinh thêm rất nhiều vấn đề khác.

Hôm qua, thầy Rhodes đã giục anh về viết các bước cải tiến, hôm nay anh bị thầy hướng dẫn gọi dậy từ sáu giờ sáng, từ sáng đến giờ vẫn ngâm mình trong phòng thí nghiệm chưa nghỉ ngơi tí nào.

Đột nhiên, máy liên lạc trên bàn vang lên. Lưu Chính cầm lấy mở ra nhìn, Giang Nguyên gửi file cho anh à?

Lưu Chính thắc mắc bấm nhận file từ Giang Nguyên và mở nó ngay sau khi hoàn tất tải xuống.

Sau khi xem xong nội dung văn bản, Lưu Chính không thể bình tĩnh nổi nữa!

Lưu Chính:...Anh hỏi chút, bản thiết kế của em quá là chi tiết luôn á!

Trình tự cải tạo này các bước được viết ngắn gọn súc tích, một số bước cải tạo chỉ viết có mười sáu chữ, nhưng anh vẫn hiểu được hết! Đó không phải là cảm giác mơ hồ áng chứng, mà là rõ ràng, chi tiết, anh hoàn toàn hiểu được từng bước trong kế hoạch cải tiến mà Giang Nguyên viết ra.

Nhìn vào bản kế hoạch của Giang Nguyên, sau đó nhìn lại đồ án cho bọn họ viết ra, Lưu Chính cảm thấy tuyệt vọng.

"Này, Lưu Chính, sao đứng ngẩn tò te ra thế? Ngài Hứa nói trong 7 ngày nhất định phải cái tiến xong đấy nhé!" Một thành viên nhóm đồ án của Lưu Chính vỗ nhẹ vào vai anh.

Lưu Chính quay đầu lại, đưa tài liệu trên màn hình cho họ xem: "Mấy cậu...nhìn nè."

Bạn Lưu Chính cầm lấy máy liên lạc của anh và xem kỹ hướng dẫn các bước cải tiến mà Giang Nguyên gửi đến: "Ồ, các bước cải tạo này rất đơn giản và dễ hiểu. Viết tốt thật đấy. Cậu viết ra à, Lưu Chính?"

Lưu Chính lắc đầu, nếu viết được thế này thì anh tốt nghiệp lâu rồi!

"Giang Nguyên viết đấy..."

Mọi người trong phòng thí nghiệm:???

"Em ấy không phải sinh viên khoa Cơ Giáp à?"

Lưu Chính xòe tay: "Ai biết, nhưng giờ tôi nghĩ Giang Nguyên không nên học khoa Cơ Giáp mà là khoa Chế Tạo Cơ Giáp mới đúng!"

Lúc này, ở trong phòng, Kỷ Nhung đang yên lặng đọc sách điện tử, trang đầu tiên trên màn hình hiển thị tên quyển sách: Cơ bản về Chế Tạo Cơ Giáp.

Sao Rid.

Vừa đến giờ ăn trưa, Giang Thiên Tắc nhìn người bạn cũ ngồi đối diện, khẽ cau mày, trầm giọng nói: "Lão Tống, hôm nay tôi đến tìm cậu vì muốn nói với cậu chuyện này."

Cha của Tống Di Thụy, Tống Văn gật đầu. Đương nhiên ông biết chuyện Giang Thiên Tắc muốn nói là gì, nói luôn: "Lão Giang, cậu cứ nói cho tôi nghe cậu muốn giải quyết việc này thế nào."

Giang Thiên Tắc kể lại cho người bạn cũ nghe những chuyện xảy ra trên Trái Đất, Tống Văn trợn tròn mắt lên khi nghe thấy những chuyện này, ông thực sự không ngờ rằng con trai mình và Thu Cảnh Minh hoàn toàn khác những gì bọn họ từng biết, hai đứa không phải vô tình ngủ với nhau vì kỳ động dục tới mà còn quan hệ lén lút từ trước đó.

Ông xấu hổ cực kỳ, cúi đầu cười khổ: "Lão Giang, tôi thực sự chẳng còn mặt mũi nào mà ngồi đây nói chuyện với cậu."