Cách áσ ɭóŧ, anh hơi dùng sức, năm ngón tay siết lại, lòng bàn tay xoa nắn ngực cô: “Như vậy thoải mái hơn không?”
"Ưʍ..." Trần Vân không nhịn được rêи ɾỉ: "Cảm giác dễ chịu hơn."
Tần Hạo Nam chậc lưỡi, tiếng rêи ɾỉ quyến rũ đến mức anh cảm giác như côn ŧᏂịŧ của mình nghe xong muốn nổ tung.
Tần Hạo Nam đưa tay bỏ ngực của cô ra khỏi áσ ɭóŧ, dùng lòng bàn tay nắm chặt bộ ngực đầy đặn của cô, xoa nắn qua lại, cong ngón trỏ trêu chọc núʍ ѵú hồng hào của cô: “Thế này thì sao?”
"A... ngứa quá... đừng làm thế..." Trần Vân từ trước tới nay chưa bao giờ bị sờ như vậy nên đương nhiên là cô không thể chịu đựng được.
Anh nhìn Trần Vân quyến rũ lại thanh thuần bên dưới, cảm giác trong lòng gần như muốn nổ tung, anh còn chưa dùng thủ đoạn mà cô gái nhỏ đã không thể chịu đựng được.
Nếu anh sử dụng tất cả những thủ đoạn trêu chọc với cô, không biết cô sẽ quyến rũ đến thế nào.
Nghĩ tới đây, Tần Hạo Nam nhịn không được nữa.
Anh ôm mặt Trần Vân, cố gắng làm cho cô nhìn anh rõ ràng: "Trần Vân, anh hỏi em, em có bằng lòng để anh thao em không?"
Trần Vân mơ hồ nhìn anh, cô biết việc này đại biểu cho cái gì, trong đầu luôn có một thanh âm yêu cầu cô đồng ý, nhưng cô lại không mở miệng được.
"Em... em cảm thấy không thoải mái..." Cô nức nở, nước mắt chảy ra từ khóe mắt, cô chưa từng nếm trải việc làʍ t̠ìиɦ mà lại bị bỏ thuốc, cảm giác khó nhịn này tra tấn cô đến mức như muốn phát điên.
Nước mắt của cô như một quả bom, rơi vào trái tim anh và nổ tung ngay lập tức.
Tần Hạo Nam bước lên giường, hai chân chuyển hướng, đè cô xuống người thân, cởϊ qυầи áo trên người xuống, nhìn người phụ nữ bên dưới như đang quan sát con mồi.
Người phụ nữ quyến rũ, khuôn mặt ngây thơ đầy cám dỗ, đôi mắt đẫm lệ như pha lê, đôi má hồng hào, khuôn miệng như quả anh đào chín đang chờ được ăn.
Mà quần áo trên người cũng đã xộc xệch không chịu nổi, một bên ngực đã trườn ra bên ngoài áσ ɭóŧ, dựng đứng ở ngoài không khí, theo hô hấp của cô mà phập phồng lên xuống.
"Khó chịu sao, để anh giúp em, chỉ cần em nói đồng ý để anh rể thao em thì sẽ không còn khó chịu nữa." Tần Hạo Nam đến gần gò má của cô rồi nhẹ nhàng hôn lên.
Một chút rồi một chút, hai má, khóe miệng, cổ, ngực...
Cuối cùng đưa bộ ngực như quả anh đào của cô vào miệng.
"A..." Trần Vân bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến toàn thân cứng đờ.
Tần Hạo Nam mυ'ŧ ngực cô, giống như trẻ con bú sữa, khác biệt là đầu lưỡi linh hoạt quấn lấy đầu núʍ ѵú của cô, sau đó trêu chọc, dùng răng cắn nhẹ.
"A a... ưʍ..." Trần Vân vốn là người thiếu kinh nghiệm sao có thể chịu nổi, cả người cô lại càng thêm khô nóng, muốn nhiều hơn nữa, dâʍ ŧᏂủy̠ dưới thân cũng phun ra ngoài.
Cô liên tục cọ xát hai chân, cố gắng giảm bớt cơn ngứa từ tiểu huyệt truyền tới.
Tần Hạo Nam rời khỏi ngực của cô, trên đó vẫn còn dính nước bọt của anh, khiến đầu ngực cô càng trở nên trong suốt hơn.
"Bây giờ... có muốn anh rể thao em không?" Tần Hạo Nam quyến rũ nói.
"Muốn..." Đầu óc cô không thể suy nghĩ được nữa, mọi giác quan đều tuân theo cảm giác mà Tần Hạo Nam mang lại cho cô.
"Bé ngoan, anh rất thích dáng vẻ hiện tại của em, em không biết em có bao nhiêu quyến rũ..." Tần Hạo Nam cảm khái, vậy mà lại có một mỹ nhân vừa thuần khiết vừa quyến rũ như vậy, nếu để cô ở bên ngoài không biết sẽ quyến rũ bao nhiêu đàn ông.
Tần Hạo Nam biết đây là lần đầu tiên cô quan hệ, dù bây giờ cô có động tình thì tiểu huyệt phía dưới cũng không thể ăn nổi côn ŧᏂịŧ của anh.