Tôi Có Một Tòa Nhà Ma

Chương 43: Nhiệm Vụ Hoàn Thành

Vừa mới trở về từ cõi chết, nước lạnh từ trên đỉnh đầu Trần Ca chảy dọc xuống, anh vẫn còn chưa hoàn hồn. Ngực vẫn kịch liệt phập phồng, bờ môi tím tái, hai tay vẫn siết chặt dao làm bếp.

Một hai phút trôi qua, anh mới dần bình tĩnh trở lại, cảm giác u ám trong đầu dần tản đi hông ít. Đưa tay lên lau qua loa giọt nước trên mặt, anh lung la lung lay đứng dậy khỏi bồn tắm. Dưới ánh sáng chiếu rọi của ngọn nến, trong phòng hình như không có bất kỳ thay đổi gì.

"Vừa rồi khi mình vung dao rõ ràng đã chém trúng thứ gì đó, còn phát ra âm thanh rất vang." Trần Ca nhìn theo góc độ mình vừa chém, bên góc bồn tắm còn lưu lại một dấu vết.

"Chém trúng bồn tắm? Không phải, rõ ràng lúc ấy mình cảm giác có người ấn đầu mình xuống, một dao kia hẳn phải chém lên người kẻ đó mới đúng." Trần Ca vô cùng muốn biết chân tướng. Anh đi ra khỏi bồn tắm, cầm chiếc điện thoại đang mở chức năng ghi hình lên.

Ngừng việc ghi hình lại, bắt đầu phát lại video từ đầu đến cuối.

"Ba giờ ba mươi phút ngồi vào bồn tắm, mãi cho đến ba giờ bốn mươi ba phút vẫn không xuất hiện trang thái gì bất thường." Trần Ca dựa người lên tường, hai mắt chăm chú nhìn vào màn hình. Vào lúc ba giờ bốn mươi bốn phút, anh ngằm vào bồn tắm, bọt nước chảy tràn ra bên ngoài, mức nước ngang bằng với bồn tắm lớn.

"Nhìn như thế này quả thật có chút quái dị." Vào lúc tự mình làm cũng không cảm thấy kinh dị, nhưng một lần nữa quan sát từ góc độ video, trở thành một người đứng xem mới cảm nhận được cảm giác rợn tóc gáy.

Trần Ca so sánh thời gian. Anh nằm vào bồn tắm trước thời gian hai mươi giây, trong phòng tắm mọi chuyện đều bình thường, chỉ đôi khi nghe thấy tiếng nước nhỏ giọt. Lại qua mười giây đồng hồ, chân mày của Trần Ca ngay lập tức nhíu lại. Anh phát hiện ra nội dung trong video và những gì mình cảm nhận được trong bồn tắm không giống nhau lắm!

Dựa theo cách anh đếm thầm thời gian, lúc này, bên ngoài hành lang hẳn phải vang lên tiếng bước chân mới đúng, thứ nhưng video quay được lại vô cùng sóng yên biển lặng, thanh âm gì kỳ quái cũng đều không có.

Lại qua thêm năm sáu giây, tiếng đập cửa trong ấn tượng của Trần Ca cũng không xuất hiện trong video thu hình. Trên màn hình lúc này chỉ có mặt nước u ám đen kịt cùng với ánh nến chập chờn lay động.

"Chẳng lẽ tiếng bước chân trên hành lang cùng với tiếng đập cửa đều là ảo giác của mình sao?"

Ước chừng qua thêm năm mươi giây, mặt nước trên màn hình vốn dĩ rất yên tĩnh đột nhiên bắt đầu xuất hiện một lượng lớn bọt khí. Trần Ca nằm trong bồn tắm đã sắp không kiên trì được nữa.

Mà ngay lúc này, một chuyện khiến cho da đầu Trần Ca tê dại xuất hiện.

Mặt ngoài của một mảnh gương vỡ lớn chừng bàn tay nằm bên cạnh bồn tắm dần trở thành màu đen, một bóng đen từ bên trong chui ra. Nó nằm nhoài bên cạnh bồn tắm lớn, khung cảnh cực kỳ quỷ dị. Xem hình dạng của thân thể, người này rất giống Hạ Phong.

Bọt khí trên mặt nước càng ngày càng nhiều, thời khắc quan trọng nhất sắp đến. Bên trong video ghi hình, cơ thể cùng với ý chí của Trần Ca đã đạt đến cực hạn. Anh không thể tiếp tục kiên trì được nữa, chống hai tay dưới đáy bồn tắm, chuẩn bị từ bỏ. Nhưng vào thời điểm đầu của anh sắp nhô lên khỏi mặt nước, bóng đen bên bồn tắm lớn đột nhiên duỗi hai tay ra, ấn lêи đỉиɦ đầu của anh!

Không thể thở nổi, nước lạnh tràn vào miệng mũi, Trần Ca liều mạng ngọ ngoạy. Anh vung vẩy lung tung con dao làm bếp trong tay. Bóng đen đó lơ lửng, con dao làm bếp dường như có thể tạo thành ảnh hưởng nhất định với nó, nhưng ảnh hưởng đó rất nhỏ bé.

Vào thời khắc sống còn, bốn con búp bê vải vốn được đặt ở bốn góc bồn tắm lớn tựa như bị gió thổi mà cử động. Trong đó, con búp bê nhỏ nhất kia dùng cơ thể nho nhỏ của mình đè lại mảnh gương vỡ chỉ lớn bằng bàn tay. Mặt kính bị che khuất, bóng đen đột nhiên trở nên mơ hồ đi rất nhiều. Ngay sau đó, một dao của Trần Ca trong lúc vô tình bổ trúng đầu của nó, quái vật ngay lập tức tiêu tán.

Thế đi của lưỡi dao không giảm, cuối cùng rơi vào trên góc bồn tắm, để lại một vết chém nhàn nhạt. Trong nháy mắt khi sức mạnh kia biến mất, Trần Ca ngoi lên từ trên mặt nước.

Video ghi hình kết thúc ở đây, tìm hiểu xong sự tình từ đầu đến cuối, ý nghĩ diệt trừ quái vật trong gương trong lòng Trần Ca càng thêm mãnh liệt.

"Không giữ nó lại được!"

Trần Ca cẩn thận lưu video lại, nhặt con búp bê vải đang nằm nhoài trên gương lên. Phía sau lưng của nhóc con này bị phần rìa sắt nhọn vạch phá, cơ thể nho nhỏ cũng ướt đẫm.

"Đều là tồn tại đến từ một thế giới khác, nhưng tính cách của chúng lại có sự khác nhau lớn đến như vậy. Có một số bản chất thuần khiết thiện lương, còn số khác trong lòng lại ngập tràn ác ý." Trần Ca lau khô nước ở trên người mình, mặc xong quần áo, nhét toàn bộ búp bê vải nhét vào trong túi, lúc này mới an tâm.

"Đập vỡ gương cũng vô dụng, nó vẫn có thể xuất hiện bên trong mảnh gương vỡ, rốt cuộc phải đối phó với quái vật này như thế nào?"

Xuất quỷ nhập thần, không thể nhìn thấy, muốn tìm cũng tìm không được, quyết đấu với thứ như vậy, ngay từ khi bắt đầu đã ở thế yếu rồi.

Trần Ca nhặt mảnh gương vỡ chỉ lớn bằng bàn tay dưới mặt đất lên, cầm ở trên tay. Đây vốn chỉ là một hành động vô tình của Trần Ca, nhưng lại ngoài ý muốn nhìn thấy giọt nước trên mặt kính nhấp nhô, để lại một chữ số Ả Rập nhàn nhạt --- "3".

"Là do con quái vật trong gương để lại sao? Đây là muốn thị uy với mình? Ba là đại biểu cho ba người Hạc Sơn, Hạ Phong và mình, hay là nó muốn nói sẽ diệt trừ mình trong vòng ba ngày?" Trần Ca không rõ được ý tứ của con số này, nhưng anh có thể khẳng định hàm nghĩa của nó không được tốt đẹp lắm: "Nó thật sự cho rằng mình sợ sao? Một ngày nào đó mình nhất định phải kéo nó ra khỏi gương, thiêu sống nó giữa trưa khi ánh mặt trời nóng bức nhất!"

Trần Ca nói ra lời nguyền độc ác nhất mà anh có thể nghĩ ra. Vừa rồi, tính mạng của anh treo lơ lửng, thật sự vô cùng kinh hiểm.

Thở phào một hơi, Trần Ca nhặt chiếc điện thoại màu đen lên. Vốn dĩ anh không ôm bất kỳ hy vọng gì, khi nhìn thấy trên màn hình hoạt động của điện thoại hiện lên thông báo nhắc nhở, hai mắt anh ngay lập tức sáng lập lòe.

[Quỷ may mắn chiếu cố bạn. Bạn đã nín thở trong nước sáu mươi hai giây, chúc mừng bạn hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày có độ khó cấp ác mộng! Nhận được khen thưởng của nhiệm vụ --- [Âm Đồng]

[Âm Đồng]: Nhìn thấu những thứ không biết, kết nói với vùng đất của cõi âm, lấy dương thân nhìn thấu Âm Thần (Thị lực được tăng cao trên diện rộng, những chức năng khác không rõ).

Tích lũy hoàn thành hai nhiệm vụ hằng ngày cấp bậc ác mộng. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ ác mộng thứ ba có thể mở khóa được một nhiệm vụ thử nghiệm của bối cảnh kinh dị ngẫu nhiên!

Tỷ lệ hoàn thành của ba nhiệm vụ liên tiếp đã đạt trên chín mươi lăm phần trăm, mở khóa một chức năng mới --- Độ thiện cảm của lệ quỷ!]

Sau khi liên tục xem xong toàn bộ thông báo, trong nội tâm Trần Ca có một tư vị không thể nói thành lời. Nhiệm vụ hằng ngày cấp độ ác mộng yêu cầu anh nín thở trong nước sáu mươi giây, bởi vì cảm xúc khẩn trương mà anh chỉ kiên trì được khoảng năm mươi giây thì chuẩn bị từ bỏ, vốn là nhiệm vụ lần này không có cách gì hoàn thành. Nhưng bởi vì quái vật trong gương sinh ra sát niệm đối với anh, buộc anh phải nín thở nhiều thêm mấy giây, cuối cùng mới trong tình cảnh hiểm nghèo hoàn thành nhiệm vụ.

Mất bên đông, được bên tây. Mặc dù mạng sống như chỉ mành treo chương, nhưng nếu xem xét toàn thể, kết quả còn khá tốt.

Trần Ca kiểm tra điện thoại màu đen, đối với hắn cái nhiệm vụ cấp bậc ác mộng này tựa hồ rất trọng yếu.

Nếu như nhiệm vụ lần này thất bại, không chỉ không thu được khen thưởng của nhiệm vụ, việc mở khóa bối cảnh mới cũng sẽ bị trì hoãn, quan trọng nhất chính là công năng mới trên điện thoại không cách gì mở khóa được.

Mang theo lòng hiếu kỳ, anh tìm được cột độ thiện cảm của lệ quỷ vừa mới xuất hiện, nhấp vào nó.

Giao diện điện thoại xuất hiện biến hóa, trên màn hình xuất hiện năm cái tên hoàn toàn xa lạ.