Quanh năm nghiên cứu về kết cấu của cơ thể người, thời gian Cao Nhữ Tuyết ở chung với thi thể còn nhiều hơn thời gian ở cùng bạn cùng phòng. Cô không giỏi cùng người khác qua lại, cô hiểu rõ người chết còn hơn cả người sống.
"Lớp hóa trang trên mặt diễn viên trong nhà ma của chúng tôi đều rất đặc thù, kết hợp với hoàn cảnh phức tạp bên trong nhà ma và ám thị xuất hiện trong lòng cô, vì thế nên mới xuất hiện ảo giác." [Liễm Dung] và [Thứ sáu đen tối] là thứ không thể cho người khác thấy được, Trần Ca tuyệt đối sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Anh chỉ nói qua loa, cố tình không đi sâu vào nghiên cứu vấn đề này: "Hai vị, nếu như không còn chuyện gì khác, bây giờ tôi phải đi làm việc cái đã."
Từ biệt với hai sinh viên khoa Pháp y, anh để Từ Uyển thu dọn đạo cụ của bối cảnh [Minh hôn], một thân một mình chạy vào phòng điều khiển tổng.
Chân tướng của việc Hạc Sơn bị dọa bất tỉnh chỉ có một mình Trần Ca rõ ràng, quái vật trốn ở trong gương không hề rời đi, cứ thế ẩn giấu trong nhà ma.
"Giữ lại nó, chẳng khác gì giữ lại một cái tai họa ngầm." Đây là lần đầu tiên anh nhận nhiệm vụ cấp bậc ác mộng, không hề nghĩ tới sẽ sinh ra hậu quả như thế này.
Tắt nhạc nền của nhà ma, Trần Ca mở video giám sát lên, cho phát đi phát lại đoạn video khi Hạc Sơn tiến vào sương phòng phía Tây. Anh phát đi phát lại nhiều lần, kéo chuột qua, rất nhanh đã có manh mối.
Vào lúc 24:14, Hạc Sơn đi vào buồng trong, lần đầu tiên nhìn thấy tấm gương, lúc này trên màn hình giám sát hiện ra một màn vô cùng quỷ dị.
Hạc Sơn vốn đang thất kinh hồn vía, khi nhìn vào tấm gương đồng lại đột nhiên bình tĩnh trở lại. Thời gian dường như ngưng đọng trong nháy mắt, cậu ta đứng trước gương không hề nhúc nhích.
Con số biểu trưng cho thời gian trong video giám sát không ngừng thay đổi, mãi đến 24:17, Hạc Sơn đột nhiên nâng tay trái lên, chủ động đi về phía tấm gương.
Dáng vẻ kia giống như đang có người nắm lấy tay cậu ta, muốn cưỡng ép kéo cậu ta vào bên trong tấm gương!
24:20, Từ Uyển mặc áo cưới từ phía sau đuổi tới nơi, lúc này nửa người của Hạc Sơn đã dán sát vào tấm gương, trong gương có thứ gì đó chợt lóe lên, sau đó Hạc Sơn liền ngã xuống đất ngất đi.
"Là vì Tiểu Uyển đến, vô tình phá vỡ kế hoạch của quái vật trong gương?" Trần Ca tua đi tua lại video. Chỉ trong mười giây ngắn ngủi lại xảy ra nhiều chuyện như vậy, anh xoa xoa huyệt thái dương, tạm thời không thể nghĩ ra được phương án gì tốt để xử lý.
"Xem ra trước tiên mình chỉ có thể che hết gương trong nhà ma, chờ mình nghĩ ra được cách giải quyết quái vật này, lại đến diệt cỏ tận gốc."
Anh đi vào giữa đống đạo cụ, tìm thấy một ít vải đen, đi vào trong sân bãi dựng bối cảnh [Minh hôn].
"Ông chủ, sao anh lại tới đây? Những việc này giao cho tôi là được rồi." Từ Uyển đứng ở cách cửa lớn một khoảng nhìn thấy Trần Ca, cô nàng cầm tiền giấy và người giấy rơi lả tả nhét vào quan tài một lần nữa.
"Tôi đến báo với cô một chuyện, tất cả các đạo cụ có liên quan đến gương trong nhà ma tạm thời ngừng sử dụng, thêm nữa vào lúc cô đang hóa trang thành quỷ, nhất định phải chú ý không nên lại gần gương." Trần Ca cầm miếng vải đen, giúp Từ Uyển gắn lại quan tài gỗ từ những mảnh vỡ rơi lả tả.
Từ Uyển không hiểu cách làm của Trần Ca, nhưng cô cũng không hỏi.
Bố trí lại cảnh tượng bên trong chính phòng cho tốt, một mình Trần Ca đi vào sương phòng phía Tây.
Đèn l*иg trắng bằng giấy treo trên cao, trong phòng chỉ có vài tia sáng lờ mờ, anh đứng tại nơi Hạc Sơn đã té xỉu, im lặng nhìn chằm chằm vào gương đồng.
"Người sống trong gương? Chẳng lẽ là đang nói đến vượt trong gương ẩn giấu một thế giới khác?" Tay Trần Ca chạm đến mặt gương lạnh buốt, nhìn chính mình trong gương. Nhìn chăm chú một hồi lâu, anh luôn cảm thấy có điểm gì đó kỳ quái: "Thời điểm mình đưa nước khoáng cho Hạc Sơn, cậu ta vô thức dùng tay phải nhận lấy, nói cách khác cậu ta không thuận tay trái. Thế nhưng lúc mình xem video theo dõi, cậu ta lại giơ tay trái lên trước. Cậu ta tại sao lại làm ra chuyện hoàn toàn trái ngược với thói quen của mình? Chẳng lẽ lúc đó đã bị đồ vật trong gương khống chế, thân bất do kỷ?"
Trần Ca dùng tay trái của mình ấn vào trên mặt gương, tay trái cùng hình ảnh phản chiếu trong gương dính lại với nhau: "Dù sao thì chỉ có trong gương, tất cả mọi thứ mới tương phản với hiện thực."
Dùng một tấm vải đen che kín mặt gương, Trần Ca ngồi bên trong nhà ma lấy di động màu đen ra xem: "Muốn cởi chuông phải tìm người buộc chuông, quái vật là vì chiếc điện thoại màu đen này mới đến, nếu như muốn tiêu diệt, chỉ sợ lại phải cần sự giúp đỡ từ di động này."
Anh khởi động màn hình, click mở biểu tượng nhà ma lên. Giao diện của ứng dụng đã xuất hiện một vài thay đổi, số người tham quan ngày hôm nay cùng số người tham quan trong tháng đều tăng lên hai đơn vị.
Ở cột bối cảnh kinh dị có thể mở khóa lại tăng thêm một nhiệm vụ thử nghiệm, click vào, một nhắc nhở rằng chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ thử nghiệm có thể thành công mở khóa bối cảnh kinh dị tương ứng.
"Thiết kế của trò chơi này rất công bằng. Hoàn thành nhiệm vụ sẽ nhận được khen thưởng, sự phong phú của phần thưởng liên quan đến độ khó của nhiệm vụ, nếu như mình muốn nhanh chóng phát triển nhà ma và giải quyết những thứ dơ bẩn trong gương thì phải dùng hết khả năng của mình để hoàn thành nhiều nhiệm vụ hơn."
Nhiệm vụ hằng ngày mỗi ngày chỉ có thể nhận được một cái, vì thế Trần Ca rất tự nhiên chuyển sự chú ý về nhiệm vụ thử nghiệm này.
[Nhiệm vụ thử nghiệm [Chạy trốn truy sát lúc nửa đêm]: Một bệnh nhân tâm thần nguy hiểm sống trong một khu chung cư đổ nát. Hắn ta cầm kéo vào búa sắt, lang thang ở bên ngoài cửa nhà bạn.
Địa điểm nhiệm vụ: Nhà trọ Bình An ở phía Tây ngoại ô.
Yêu cầu nhiệm vụ: Trước hai mươi ba giờ hôm nay đến địa điểm nhiệm vụ, tìm tới hung thủ, sống sót đến hừng đông.
Nhắc nhở nhiệm vụ: Hắn ta giấu mình trong đám người, dưới một vỏ bọc hiền lành bọc lấy một trái tim tàn tạ khắp nơi.
Có tiếp nhận nhiệm vụ hay không? Chú ý: Nhiệm vụ thử nghiệm chỉ tồn tại trong hai mươi bốn giờ, nếu như trong hai mươi bốn giờ bạn không tiếp nhận, coi như từ bỏ nhiệm vụ, bối cảnh này sẽ vĩnh viễn không có cách nào mở khóa được.]
Trần Ca vốn dĩ vẫn còn do dự, nhưng nhìn đến dòng nhắc nhở cuối cùng, quyết đoán lựa chọn tiếp nhận.
"Là phúc thì không phải họa, là họa thì tránh không khỏi, hiện tại nhà ma của mình vừa mới có một chút khởi sắc, mình muốn bắt lấy tất cả cơ hội, kinh doanh nó tốt hơn."
Tiếp nhận nhiệm vụ xong, anh tiếp tục nhìn xuống, phía dưới cùng là một cái bàn xoay kinh dị chẳng biết đã được kích hoạt khi nào.
Trần Ca có chút hiếu kỳ nhấn vào biểu tượng bàn xoay, trên màn hình hiện ra một hàng chữ:
[Sống chết có số, giàu có nhờ trời, ở đây có linh quả gia tăng tuổi thọ, cũng có hồn ma hung ác tràn đầy hận thù.
Lần đầu tiên thu thập được tiếng thét của du khách, bàn xoay được kích hoạt, khen tặng một cơ hội rút thăm (tiếng hét chói tai của du khách vượt qua bảy mươi đề-xi-ben mới có thể được thu thập, sau khi tích lũy được một trăm lần, thu hoạch được một cơ hội chuyển động bàn xoay).]
"Thét lên một trăm lần mới có thể đổi được một cơ hội rút thưởng?" Trần Ca nắm chặt điện thoại di động, biểu tình cổ quái: "Cái này bàn xoay cũng quá lừa người, điều kiện vốn dĩ đã khó thỏa mãn, kết quả cuối cùng xuất hiện còn không thể xác định được, nếu thật sự quay được một lệ quỷ, việc vui kia xem chừng cũng lớn lắm."
Anh nhìn số lần xoay vẫn còn thừa, trong nội tâm ngứa ngáy khó chịu, cảm giác này giống như bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế khi nhìn thấy tin nhắn trên điện thoại di động, cho dù không biết có phải tin nhắn quấy rối hay không, anh vẫn cứ muốn ấn vào xem một lần.
"Thử một lần chắc sẽ không xảy ra vấn đề gì đâu." Trần Ca tự an ủi mình, ngón tay nhẹ nhàng chạm một cái, bàn xoay trên màn hình lập tức chuyển động.
"Chỉ cần không quay trúng lệ quỷ, cái gì xuất hiện đều được cả!"