Với lớp ánh sáng mơ hồ và mỏng manh này, Từ Vãn Thời quỳ ở góc giường, nhìn chằm chằm người trên giường hồi lâu, sau đó cẩn thận bò vào chăn của hắn, dùng khoang miệng ấm áp của mình bao bọc lấy bộ phận đang ngủ đông giữa háng hắn.
Người trên giường là Trần tiên sinh, hắn tên là Trần Thanh Diễm, là chủ nhân của cô.
Từ đời mẹ cô cho đến đời cô, đều là nữ nô ɭệ của Trần gia, theo như mẹ cô nói, cô sinh là là để thỏa mãn du͙© vọиɠ của Trần Thanh Diễm, từ khi rời đảo, cô đã được đưa đến ở bên cạnh Trần Thanh Diễm, trở thành con cɧó ©áϊ thuộc về Trần Thanh Diễm.
Trần Thanh Diễm là một người cực kỳ đúng giờ, sáu rưỡi sáng mỗi ngày nhất định sẽ rời giường, mà trước sáu rưỡi, nhiệm vụ của cô là đánh thức hắn.
Cô chậm rãi liếʍ láp trên dưới, thứ trong miệng càng ngày càng sưng tấy cứng ngắc, hơi thở nam tính tràn ngập trong khoang miệng, rãnh nông ở đầu ép vào lưỡi, cô khó khăn phun ra một chút, cẩn thận dùng lưỡi quét qua khe rãnh hình trụ, cô cảm thấy có chút đau, liền từ từ quay đầu đi, muốn nhổ cái đồ vật trong miệng ra.
Đúng lúc này, có một bàn tay to đè gáy cô lại, ngay sau đó thứ trong miệng thuận thế đâm vào, đầu lưỡi bỗng nhiên bị thứ đó ma sát, cắm vào cổ họng cô.
Đôi mắt Từ Vãn Thời bỗng nhiên trừng lớn, chưa kịp phản ứng, người cô đã bị ném lên chiếc đệm mềm mại, đồ vật nóng bỏng mạnh mẽ banh khóe miệng cô ra cắm vào chỗ sâu nhất trong cổ họng.
Theo bản năng Từ Vãn Thời hơi giãy giụa, dùng tay đẩy người người đang đè mình ra, lại bị người đàn ông ấn ở trên giường, lông mi của cô run nhè nhẹ, từ trong cổ họng phát ra những âm thanh miễn cưỡng: “Ưʍ... Chủ...”
“Há miệng.”
Bên tai là giọng nói trầm và có lực của người đàn ông, hắn ra lệnh cho cô.
Hắn thích đâm vào yết hầu.
Trên trán Từ Vãn Thời đổ một chút mồ hôi, gân xanh hai bên thái dương lộ ra, cô sắp bị ép đến không thở được nữa rồi, nhưng đồ vật trong cơ thể cô còn chưa được lấy ra, đang không ngừng điên cuồng tàn sát bừa bãi trong cơ thể cô, trong miệng là côn ŧᏂịŧ lớn của người đàn ông, có chút ăn không nổi, cô nỗ lực mở miệng lớn hơn, giúp Trần Thanh Diễm thuận tiện rút ra thọc vào.
Bàn tay to của Trần Thanh Diễm nắm tóc cô, ép cô vào tư thế giúp hắn dễ thâm nhập hơn, đem dươиɠ ѵậŧ cực lớn của mình thâm nhập vào trong cổ họng cô, điều chỉnh tốt tư thế, lại rút ra một chút, rồi nhanh chóng đâm vào.