Thao Nát Con Đĩ Xinh Đẹp

Chương 3: Nhét trứng rung vào trong hoa huyệt, bị bạn học Tống chỉnh mức rung cao nhất

Lâm Như gấp gáp lục lọi trong chiếc túi của mình, dường như cô đang tìm kiếm thứ gì đó vô cùng quan trọng.

“Aa, tìm thấy rồi.”

Cô lấy từ trong túi ra một đơn hàng mà cô vừa nhận lúc sáng, bên trên hộp còn nhấn mạnh “Trứng rung tình yêu siêu kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm chị em sung sướиɠ”. Vừa hay cô cũng muốn thử xem dùng có thích như lời đồn không, cô liền vén váy lên, tách hai chân ra để lộ l*и da^ʍ béo múp, còn dính sót lại vết trắng đυ.c của tϊиɧ ɖϊ©h͙ và da^ʍ thuỷ.

Để dễ nhét trứng rung vào hơn, cô dùng ngón tay xoa xoa âm đế, thọc vào rút ra, trào ra từng đợt dâʍ ɖị©ɧ làm ướt cả vạt váy. Lâm Như vội nhét trứng rung vào hoa huyệt, liên kết với smartphone bật mức rung nhỏ nhất.

So với côn ŧᏂịŧ chất lượng của người đàn ông lạ vừa rồi thì thì đồ chơi tìиɧ ɖu͙© này chẳng hề xi nhê gì. Tuy không rung quá mạnh nhưng tốc độ khá nhanh, thỉnh thoảng như có cơn điện giật làm cô tê người rêи ɾỉ.

Với bản tính dâʍ đãиɠ vốn có của mình, cô muốn chọn mức rung to nhất để thoả mãn l*и nhỏ của mình. Thế nhưng bởi vì đang đi học, cô phải tiết chế bản thân lại.

Vì không mặc theo qυầи ɭóŧ, cô sợ trứng rung có thể rớt bất cứ lúc nào, thế nên cô vô cùng cẩn thận, kẹp chân lại bước những bước đi chậm rãi.

Lúc cô đến được lớp học thì cũng chỉ còn một vài chỗ trống, cô tuỳ ý chọn ngồi dưới cùng.

“Chào cậu, tôi là Tống Hạo Thiên. Rất vui được làm quen.”

Cô quay sang thì phát hiện ra bạn cùng bàn với mình là một chàng trai cao to, cao khoảng 1m8, khuôn mặt khôi ngô anh tuấn, đường nét trên khuôn mặt vô cùng hài hoà. “Tống Hạo Thiên”, tên này cô nghe khá quen, hình như cô có nghe loáng thoáng đây là hotboy của trường. Lời đồn quả thật không sai.

“Ừm chào cậu, tôi là Lâm Như.”

Để có thể xoá tan bầu không khí ngượng ngùng giữa hai người, Tống Hạo Thiên liên tục hỏi cô học khoá nào, nhà ở đâu, có bạn trai chưa… Cô cứ nghĩ đây sẽ là một chàng trai lạnh lùng, ít nói nhưng mà có lẽ cô đã nhầm, hắn hỏi nhiều vô cùng, ngày càng sát lại Lâm Như để trò chuyện.

Không may hắn chạm phải vào điện thoại của Lâm Như, chỉnh độ rung của đồ chơi tìиɧ ɖu͙© đến mức cao nhất. Đột nhiên sεメtoy trong da^ʍ huyệt bỗng rung với tần suất nhanh và mạnh, khiến cô không kịp phòng bị mà rên rĩ nhẹ, mặt đỏ bừng lên.

Huyệt nhỏ của cô ướt sũng, dâʍ ɖị©ɧ trào ra, cô nhanh chóng kẹp chân lại không thể để bạn học Tống thấy được.

Tống Hạo Thiên thấy mặt cô đỏ bừng, toàn thân co lại như vậy muốn tiến lại hỏi thăm cô, hơi thở nam tính mạnh mẽ ấy phả vào mặt lại càng khiến Lâm Như càng trở nên mẫn cảm hơn, cô chỉ có thể vùi đầu xuống bàn, không dám trả lời.

Cô muốn chỉnh lại chế độ của máʏ яυиɠ, nhưng đúng lúc này điện thoại của cô lại hết pin. Trứng rung này có thể điều chỉnh bằng hai cách, qua điện thoại và trực tiếp trên trứng rung.

Nếu điện thoại hết pin thì cô chỉ còn phương án duy nhất là tắt trực tiếp. Nhưng đang trong giờ học, nếu cô lấy ra, bạn học Tống sẽ nghĩ cô là nữ sinh dâʍ ɖu͙©, lẳиɠ ɭơ mất. Nghĩ đến thôi da^ʍ thuỷ chảy ra càng nhiều.

Bỗng có một giọng nói sắc bén vang vọng.

“ Có bạn nào giải được bài này không?”

Cả lớp im re, không một ai nhúc nhích. Thầy Tần lấy danh sách học viên ra, lướt qua một hồi rồi chỉ tay vào bảng.

“ Bạn học Lâm Như, trả lời câu hỏi này cho tôi.”

Cô bây giờ đang bị sắc dục vây lấy, còn tâm trạng nào mà trả lời. Cô chỉ sợ bây giờ chân cô nhũn ra đứng lên còn không nổi.

“Bạn học Lâm Như là bạn nào? Có nghe thấy tôi đang gọi không?”

Thầy Tần gọi tên cô tiếp, thầy nổi tiếng là một người nghiêm túc, khó tính, bạn học Tống bên cạnh không ngừng giục cô đứng lên, cô cũng đành phải đứng dậy.

Hơi thở cô trở nên gấp gáp, tay cô đặt trên bàn khó khăn đứng dậy, đôi chân đang nhũn như muốn khuỵ xuống vậy.

“Thưa thầy, em.. không biết làm ạ.”

“Nếu vậy em đứng đó đến hết tiết cho tôi. Tiếp theo, mời bạn…”

Câu nói của thầy văng vẳng bên tai cô, tựa như sét đánh ngang tai vậy. Đối với người khác thì đây chỉ hình phạt bình thường, nhưng đối với cô, đây như là cực hình vậy.