Khách Sạn Của Tôi Thông Kim Cổ

Chương 8

Mãi cho đến tám giờ tối, Trần Ôn Tửu đột nhiên phát hiện trước cửa khách sạn nhà mình có hai bóng người, suy nghĩ đầu tiên của cô chính là ——

Cuối cùng khách cũng đến rồi.

" Chào mừng quý khách đến với khách sạn" Trần Ôn Tửu trong lòng tuy rằng rất kích động, nhưng trên mặt vẫn cố gắng duy trì bình tĩnh, mỉm cười thăm hỏi.

Trong bóng người, người lớn hơn một chút chần chờ nhìn Trần Ôn Tửu, đánh giá lực sát thương của cô rồi hỏi " Xin hỏi, đây là chỗ nào? ”

Trần Ôn Tửu kinh ngạc nhướng mày, " Đây là khách sạn của tôi, hai người tới đây như thế nào?"

Nếu không biết đây là khách sạn, vậy thì họ tới đây làm gì?

Hơn nữa...

Trần Ôn Tửu đánh giá hai vị khách trước mặt một phen, trên mặt có chút bẩn nhưng cũng không quá bẩn, quần áo trên người cũng có chút bẩn thỉu, cũng có một ít chỗ bị rách.

Trần Ôn Tửu có chút nghi hoặc, hai vị khách này gặp phải nguy hiểm gì sao? Nếu không, làm sao có thể bẩn thỉu như thế? Trông lại giống như bị thương

"Khách sạn?" Người phụ nữ duy trì cảnh giác kia kinh ngạc nhìn về phía Trần Ôn Tửu, lại nhìn thoáng qua nơi sạch sẽ này, chần chờ nói " Vậy có thể dùng tiền để ở khách sạn sao?"

"Đúng vậy." Trần Ôn Tửu gật đầu nói.

Người phụ nữ nhìn đứa bé trong ngực, lại nhìn về phía Trần Ôn Tửu, sau khi đánh giá cô một phen xác định lực sát thương của cô thật sự không cao, cô ta chần chờ hỏi, " Khách sạn của cô dùng cái gì để thanh toán? Tôi có thể sử dụng tinh hạch không?"

Tinh hạch? Tinh hạch là cái gì vậy?

Trần Ôn Tửu đã đọc qua không ít thứ trên mạng bây giờ lại có chút khó hiểu, nghe được từ tinh hạch này nàng nghĩ đến đầu tiên chính là tinh thạch của tang thi, tính hạch cả ma thú.

Nhưng hai người trước mặt này, nhìn qua cách ăn mặc của họ không giống như thiết lập nhân vật ở thế giới ma pháp phương Tây, chẳng lẽ là mạt thế?

Trần Ôn Tửu trong lòng hận không thể gầm thét với hệ thống: Ngươi tìm khách từ đâu vậy?

Tuy rằng cô rất rõ ràng mình nếu đã ràng buộc với hệ thống mở khách sạn, như vậy hệ thống chắc là sẽ trợ giúp tìm kiếm khách hàng, cô không cần quá lo không có khách. Nhưng mà cô không nghĩ tới khách nhân đầu tiên lại là từ mạt thế. OMG

Trần Ôn Tửu trên mặt mang theo nụ cười cứng ngắc hỏi: "Xin hỏi, cô đến từ đâu? Ý tôi là cô đến từ thời đại nào, năm nào?"

Người phụ nữ nghi hoặc nhìn Trần Ôn Tửu, tuy rằng không hiểu vì sao cô lại hỏi như vậy, nhưng vẫn trả lời, "Tôi đến từ mạt thế năm thứ 3, cô không biết sao? ”

Tôi không biết, tôi tại sao lại biết được chứ! Trần Ôn Tửu ở trong lòng thét chói tai nói.

Tuy rằng nàng phi thường muốn thét chói tai, nhưng Trần Ôn Tửu vẫn nghênh đón người vào, mỉm cười nói, "Hai người tiến vào đây, tôi xem có thể dùng tinh hạch thanh toán hay không"

Nữ nhân nhìn Trần Ôn Tửu, lại nhìn đại sảnh tiếp đãi này, tuy rằng vẫn bảo trì cảnh giác nhưng cô ta vẫn tiếp nhận ý tốt, ôm con gái ngồi xuống một cái ghế trong đại sảnh tiếp tân.

Sau khi Trần Ôn Tửu đi tới quầy lễ tân, cô kiểm tra máy thu ngân trong quầy do hệ thống phân phối, xem có thể dùng tinh hạch thanh toán không.

Sau đó Trần Ôn Tửu nhìn thấy tiêu chuẩn đổi phí của khách sạn.

Tinh hạch thật sự có thể thanh toán, một tinh hạch cấp 1 có thể đổi 100 tệ, mà phòng nghỉ của khách sạn một ngày chỉ cần trả 200 tệ là có thể ở, có nghĩa là nếu dùng tinh hạch cấp 1 thì cần 1 viên một ngày.

Trần Ôn Tửu sau khi hiểu rõ, mỉm cười nói với hai mẹ con bên kia, "Tinh hạch có thể trả, trong cửa hàng chúng tôi hiện tại có thể ở phòng bên này, phòng này có thể ở được hơn hai mươi người"