Trần Ôn Tửu cười hì hì ôm đứa nhỏ chơi, còn chưa chơi một lát đã đến giờ ăn cơm.
Hôm nay người nhà bác đặc biệt đông đủ, vợ chồng bác trai, vợ chồng Trần Minh Dương, Trần Gia Dương và tiểu Trần Dịch
Trần Gia Dương đã có bạn gái, nhưng còn chưa kết hôn, đối phương làm việc ở huyện thành cho nên cũng không đến được. Người một nhà Trần Ôn Tửu vui vẻ ăn một bữa cơm, từ năm giờ rưỡi chiều đến tám giờ tối, vừa ăn cơm vừa nói chuyện phiếm rất náo nhiệt.
Sau khi ăn no uống đủ Trần Ôn Tửu còn ở nhà bác hơn nửa tiếng đồng hồ, hơn tám giờ cô liền tạm biệt mọi người trở về, tuy rằng trong thôn cũng đã lắp đặt đèn đường năng lượng mặt trời, nhưng người trong nhà cũng không yên tâm để cô về nhà quá muộn, vậy nên gần chín giờ tối liền để cho cô trở về.
Trần Ôn Tửu từ nhà bác đi ra đường, nhìn những căn nhà khác dưới ánh đèn đường, vừa đi vừa tự hỏi khách sạn của mình nên kinh doanh như thế nào.
Khách du lịch trong thôn thực sự không quá nhiều, đại đa số khách du lịch đến thành phố Lộc thành ở bên cạnh, mặc dù huyện Đông Lăng cũng có điểm du lịch, nhưng không liên quan đến thôn Mao Dương.
Cô mở khách sạn này, phải đi đâu để mời chào khách? Gần thôn của họ cũng không có điểm thu hút khách du lịch.
Trần Ôn Tửu trở lại trước cửa nhà, cũng không lên phòng mà mở cửa tầng một ra cô định kiểm tra phòng nghỉ một lần còn có phòng ăn, phải suy nghĩ tốt kế hoạch mở cửa hàng như thế nào.
【Đinh——】
[Giám đốc khách sạn thân mến: đầu bếp nhà hàng được gửi bởi hệ thống đã đến, yêu cầu quản lý cửa hàng làm thủ tục nhập cảnh kịp thời. 】
Trần Ôn Tửu đang kiểm tra phòng nghỉ nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống, nhíu mày mở thư từ hệ thống gửi tới xem nội dung bên trong, sau khi xem xong lông mày liền giãn ra.
"Đầu bếp nhà hàng tới rồi?" Trần Ôn Tửu thầm nói, nàng rất tò mò đầu bếp hệ thống phái đến cùng là trình độ gì.
Trần Ôn Tửu từ phòng nghỉ đi ra, liền nhìn thấy bóng dáng cao gầy đứng trước cửa khách sạn nhà mình, theo cô nhìn thấy đối phương đại khái cao khoảng một mét tám.
Ở phương nam trên cơ bản rất hiếm khi thấy chiều cao trên một mét tám, mà Quỳnh Nam bên này có thể nhìn thấy cao hơn một mét bảy đã không tệ rồi.
Tựa như Trần Ôn Tửu, ba cô, còn có bác gái,đều là từ một mét bảy đến một mét bảy năm.
Vị đầu bếp mà hệ thống phái đi này, dĩ nhiên cao một mét tám.
" Ngươi tốt? Trần Ôn Tửu tiến lên chào hỏi.
Chờ người nọ xoay người lại, Trần Ôn Tửu rốt cục thấy rõ dung mạo của đối phương, trong nháy mắt cô liền nhịn không được nín thở.
Đẹp trai quá!
Người này thật sự rất đẹp trai, là kiểu đẹp trai mà khi đi trên đường tất cả đều phải quay lại nhìn, chính là kiểu soái khí tuấn mỹ phảng phất mang theo chút cổ xưa.
Người nọ nhìn thấy Trần Ôn Tửu trong mắt cũng hiện lên một chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh, lễ phép hỏi "Cô chính là chủ quán khách sạn đúng không?"
Trần Ôn Tửu gật gật đầu " Là tôi, vậy anh chính là đầu bếp của khách sạn của chúng tôi? ”
Người nọ gật gật đầu nói " Đúng thế, tôi là Hạ Túy, về sau chính là đầu bếp của cửa hàng này. ”
Hai người lần đầu gặp mặt cảm thấy có chút xấu hổ, bất quá Trần Ôn Tửu vẫn rất nhanh thu thập xong tâm tình, mang theo đối phương đi làm thủ tục nhập chức.