“Dao Dao, anh thích em.”Nhìn thấy bóng lưng vội vã bỏ trốn của cô, anh rể nói lớn.
Dao Dao dừng bước lại, lo lắng nói: “Không được, anh không thể thích em, anh thích em, vậy chị em thế nào?”
“Anh thích em, không hề ảnh hưởng đến chị em.”Anh rể tham lam nói.
Lòng Dao Dao run lên: “Anh rể, anh không thể tham như vậy, vừa rồi anh đã đồng ý rồi. Em chấp nhận làʍ t̠ìиɦ với anh thì anh sẽ đối xử tốt với chị em, anh không được đổi ý.”
“Anh chỉ đồng ý với em sẽ không ly dị với cô ấy.” Làm một lần là đủ rồi sao, dĩ nhiên câu trả lời là không đủ.
Dao Dao có chút tức giận quay đầu trừng mắt nhìn anh: “Anh rể, anh quá khốn nạn, anh không ly dị với chị em, vậy anh không thể đối xử với chị ấy tốt một chút sao?”
“Vậy phải xem biểu hiện của Dao Dao, nếu như Dao Dao có thể làm cho anh rể vui vẻ, thoải mái, anh rể đương nhiên sẽ đối xử tốt với chị em.” Anh rể, anh là một tên khốn nạn, lấy loại chuyện này uy hϊếp cô mà trên mặt không có nửa điểm khó xử, ngược lại còn cảm thấy đó là chuyện hiển nhiên.
Dao Dao vừa tức vừa giận, nhưng hoàn toàn không có cách nào vì hạnh phúc của chị, cô chỉ có thể nhịn.
Cô dậm chân, vội vã chạy vào trong phòng, cô không thể để cho chị biết cô và anh rể nảy sinh quan hệ, nếu không chị nhất định sẽ rất tức giận và đau buồn.
Ở trong phòng Dao Dao sửa soạn lại bản thân xong, lúc bước ra, anh rể đã dọn dẹp sạch bệ cửa sổ bừa bộn, lau chùi, như thể không có chuyện gì xảy ra.
Dao Dao bước vào phòng bếp rồi bắt đầu nấu ăn.
Lúc cô đang nấu cơm, anh rể chợt bước đến ôm lấy cô từ phía sau lưng khiến cô hoảng sợ suýt đánh rơi chiếc muôi trên tay.
Cô căng thẳng nói: “Anh rể, anh đừng như vậy, chị em sắp về rồi. Bị chị ấy nhìn thấy thì phải làm sao.”
“Đừng lo lắng như vậy, cô ấy còn chưa về mà, Dao Dao, em thật thơm, lúc nào cũng khiến anh không kiềm chế được.” Anh rể hôn lên má, cổ và hõm cổ của cô, luồn tay từ dưới áo mở áσ ɭóŧ cô ra, nắm lấy bầu vυ' mềm mại trắng nõn kia xoa bóp thật mạnh.
Dao Dao cảm thấy kɧoáı ©ảʍ tê dại từ ngực truyền đến, toàn thân mềm nhũn, suýt chút nữa mất đi thăng bằng, cô chịu đựng sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn rêи ɾỉ, lo lắng nói: “Không được. Không thể như vậy, anh rể, anh ra ngoài đi, mau đi ra đi, a…”