Nhưng hiển nhiên những lời này cũng không thể khiến thiếu niên buông cô ra. Thậm chí, Tống Hoà còn cảm giác rõ ràng được cự vật khổng lồ kề sát vào nơi riêng tư của cô càng trở nên cương cứng hơn.
“Ừm?” Toan Ngũ trầm giọng lên tiếng, nhưng bàn tay đang giữ chặt eo cô lại nhanh chóng cử động, để cô dán vào dươиɠ ѵậŧ của mình rồi chậm rãi chuyển lên xuống.
Trong lúc cử động, quần áo của Tống Hoà cọ vào nơi đó, bên trong cô vốn dĩ trần trụi, quần áo vừa cọ vào, giữa cô và Toan Ngũ cũng chỉ còn cách chiếc quần của hắn ta.
Chất vải của quần không bằng bên trên, thô ráp cọ vào hai cánh hoa mềm mại ở hoa huyệt của Tống Hoà, theo một chút một chút cọ xát mà chúng dần dần tách ra. Trong nháy mắt âm đế bị cọ qua, Tống Hoà rêи ɾỉ một tiếng, thân thể cũng trở nên run rẩy.
“Thoải mái không?” Toan Ngũ cứ như vậy ôm cô động thân ngồi dậy, tăng tốc độ ma sát nhanh hơn, thỉnh thoảng còn hung hăng chống vào hông cô một chút.
Tống Hoà chỉ có thể duỗi tay ôm lấy cổ hắn ta, ánh mắt mờ mịt nằm trên vai hắn hừ nhẹ, căn bản là không nói nên lời.
Tốc độ cọ xát dưới thân càng lúc càng nhanh, những cú đâm thỉnh thoảng hướng lên trên của Toan Ngũ cũng càng ngày càng mạnh. Tống Hoà thở hổn hển rêи ɾỉ ở bên tai hắn, khiến hai mắt hắn đỏ bừng.
Cuối cùng, tại một thời điểm nào đó, kɧoáı ©ảʍ tích tụ đến đỉnh điểm, cánh tay Tống Hòa đang ôm lấy cổ của Toan Ngũ đột nhiên siết chặt, ngón tay gãi gãi vết đỏ trên vai và lưng trần của hắn ta.
Cô ngửa đầu lên, lông mi khẽ run rẩy, hơi nước từ khóe mắt trượt xuống.
Mà bụng nhỏ của cô khẽ co giật, run rẩy.
Toan Ngũ chỉ để cô thở một hơi, sau đó duỗi tay theo đùi cô hướng lên trên, vén quần áo trên người cô lên và trực tiếp cởi xuống, một tay nâng nhẹ eo cô, tay còn lại nhanh chóng cởi bỏ quần của chính mình, thả cự vật khổng lồ đã sớm hoàn toàn thức tỉnh ra.
Dưới thân của Tống Hoà bây giờ đã ướt đẫm.
Toan Ngũ thậm chí cũng không dừng lại, tay đặt trên vòng eo cô ấn xuống dưới, lập tức đẩy dươиɠ ѵậŧ vào trong cơ thể cô.
"A…"
"Ưm hừ..."
Hai người gần như rêи ɾỉ cùng một lúc, một người là vì bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ bởi cảm giác no căng, một người là bị kɧoáı ©ảʍ được bao vây hoàn toàn mang đến kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Chỉ một chút, Toan Ngũ đã tóm lấy eo cô bắt đầu thọc vào rút ra. Nâng cô lên, sau khi rút dươиɠ ѵậŧ ra lại ấn cô xuống, đồng thời thúc lên trên hung hăng va chạm.
Tống Hoà ngồi khoá trên hai chân hắn ta không ngừng nâng lên hạ xuống, để không bị giật mình ngã xuống, cô chỉ có thể bám chặt vào vai và lưng Toan Ngũ.
Một tay Toan Ngũ đã có thể chế trụ được eo cô, tay còn lại vòng qua vai và lưng cô, lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng cẩn thận vuốt ve vòng eo mịn màng của cô, điều này cũng khiến Tống Hoà cảm thấy kɧoáı ©ảʍ như lửa đốt.
Dươиɠ ѵậŧ đầy gân xanh ra ra vào vào trong cơ thể, mỗi lần ra vào đều sẽ lôi kéo phần thịt non bên trong thân thể, cô dường như có thể cảm nhận được những đường gân xanh trên thân gậy thịt trong sự hoảng hốt.
Theo mỗi lần nâng lên hạ xuống, hai bầu vυ' của cô cọ xát vào ngực Toan Ngũ, hai núʍ ѵú đã bị cọ đến mức đỏ bừng và sung huyết. Mỗi lần cọ qua mang đến cảm giác tê dại đều có thể khiến vai và lưng Tống Hoà run rẩy một chút.
Hô hấp của cô ngày càng gấp gáp, thậm chí tiếng rêи ɾỉ cũng trở nên to hơn, toàn thân đắm chìm trong du͙© vọиɠ dâng trào.