____
"A...Không...Không cần ha a…Ưm a..."
Tống Hoà liên tục rêи ɾỉ, bàn tay thon gầy trắng nõn lùi về sau muốn đẩy người đàn ông ra, nhưng lại bị một đôi bàn tay khác tóm lấy khống chế ở trên đầu, cuối cùng cô chỉ có thể siết chặt tấm ga trải giường dưới thân.
Cô vặn eo vùng vẫy nhưng căn bản là không thể thoát khỏi bàn tay to lớn đang siết chặt chân mình, chỉ có thể chấp nhận những làn sóng truyền đến từ nơi riêng tư.
"Không...A ha không cần...Từ bỏ..."
Lúc huyệt nhỏ của cô co rút phun ra chất lỏng, Bồ Tứ đột nhiên buông lỏng âm đế của cô ra, ngẩng đầu nhìn cô bằng ánh mắt đỏ ngầu, rồi lại cúi đầu nhìn chằm chằm dưới thân cô.
“Lão Ngũ, cậu ôm bảo bối quay người lại.” Bồ Tứ khàn giọng nói với Toan Ngũ đang gặm cắn vai và lưng Tống Hoà.
Toan Ngũ liếc nhìn gã một cái, không nói gì mà ngồi dậy, ngay sau đó ôm Tống Hoà đang nằm trên giường lật người lại, để cô dựa vào trong lòng ngực hắn ta.
Giờ phút này Tống Hòa đang ở trong một loại trạng thái nửa vời, rõ ràng là có thể đạt đến cao trào ngay, nhưng Bồ Tứ lại dừng ở nơi riêng tư giữa hai chân cô.
Điều này khiến cô có chút mờ mịt, lại có chút uỷ khuất.
Cô còn không biết cách lên tiếng cầu hoan, chỉ theo bản năng muốn khép hai chân lại mà cọ xát, nhưng sau khi cơ thể được Toan Ngũ ôm vào trong lòng ngực, hắn ta đưa tay ra từ phía sau một trái một phải chế trụ đùi cô.
Kết quả là cô chỉ có thể mở rộng hai chân, để tiểu huyệt ở nơi đó hoàn toàn lộ ra ngoài.
Bối thịt vốn dĩ đóng kín giờ phút này đã mở ra một ít, lộ ra âm đế hơi đỏ và miệng huyệt vẫn đang mấp máy phun nước.
Toan Ngũ cúi xuống nhìn thoáng qua lập tức thở hổn hển một tiếng, dươиɠ ѵậŧ thô to để ở kẽ mông cô thậm chí còn run rẩy, chất lỏng chảy ra từ qυყ đầυ theo sự đĩnh hông của hắn ta mà cọ xát vào khe mông của cô.
Hắn ta dời tầm mắt đi chỗ khác và nhìn chằm chằm vào ngực cô.
Ngực của Tống Hoà không tính là to nhưng đầy đặn và thẳng tắp, núʍ ѵú có màu hồng phấn, điểm xuyến trên trên khuôn ngực trắng như tuyết vô cùng xinh đẹp.
Xúc cảm thậm chí còn tốt hơn.
Nhìn thấy Bồ Tứ đã tới gần, Toan Ngũ dứt khoát duỗi tay ra nắm lấy hai bầu vυ' của cô, thỉnh thoảng xoa bóp nơi núʍ ѵú, môi lưỡi cũng lượn lờ trên lỗ tai, vai và cổ cô, không ngừng trêu chọc.
Tống Hoà chỉ cảm thấy cơ thể càng thêm trống rỗng hơn, từng tiếng rêи ɾỉ lần lượt tràn ra khỏi cổ họng.
Ngay lúc cô muốn khép hai chân lại thì bị Toan Ngũ buông ra. Bồ Tứ đã cúi người tới cầm một chân của cô nhấc lên, gã duỗi tay vuốt ve cự vật khổng lồ ở háng hai lần, rồi lại sờ soạng nơi riêng tư ướt đẫm mật dịch của cô một phen, nâng chân còn lại của cô lên, đẩy hông dùng dươиɠ ѵậŧ cọ vào tiểu huyệt của cô từng chút một.
"Ô a..."
Dươиɠ ѵậŧ quấn đầy gân xanh từ miệng huyệt của cô cọ xát lên trên, cọ vào âʍ ѵậŧ sưng đỏ rồi lại kéo trở về, hết lần này đến lần khác. Cán gậy hung dữ chẳng mấy chốc đã dính đầy dâʍ ɖị©ɧ của cô, toàn bộ gậy thịt đều ướt dầm dề, lúc cọ xát còn phát ra một ít âm thanh ái muội.