Bị Chồng Của Bạn Thân Thao

Chương 2

Hắn cười khẽ nhìn chằm chằm vào sâu trong chân cô: "Thế nào? Mới một giây không móc l*и em lại nứиɠ à?"

Ngón tay Tưởng Diệp trượt đến giữa hai chân cô mò mẫm, cười xấu xa mở miệng hỏi cô: "Muốn chồng bạn thân đυ. em tiếp không?"

Lý trí còn sót lại làm cho cô nhẹ nhàng lắc đầu.

Làm sao hắn có thể tha cho cô được, bàn tay thô to sờ xuống l*и của cô, nắm lấy âm hạch của cô, niết một hồi chảy ra chút chất nhầy, cười khẽ: "Biết em ướt thế nào không? Bạn thân của em có biết em đang quyến rũ chồng cô ấy không?”

"Nói bậy, tôi không có, là anh… Ưm!"

Cô còn chưa dứt lời, ngón tay hắn vừa vươn ra không lâu nhét về phía trước.

"Mới đó mà đút vào dễ vậy rồi? Rốt cuộc đã bị bao nhiêu thằng đυ. rồi? Nói coi.” Giọng nói trầm thấp của hắn vang lên bên tai cô.

Đúng vào lúc này, bên ngoài truyền đến giọng nói của bạn thân Lâm Hiểu Kỳ và tiếng vỗ cửa ——

"Có ai không?"

Lông mày Tưởng Diệp nhíu lại, mạnh mẽ đưa tay bịt miệng Khương Ninh, cùng lúc đó, hắn đút thêm một ngón tay vào l*и cô, làm cho cô không chịu nổi phải "A..." một tiếng.

"Ưm!" Tất cả giọng nói của Khương Ninh đều bị hắn lấy tay che lại, ngay cả miệng phía dưới cũng bị hắn chặn lại, cô cảm giác trên dưới đều bị hắn thô bạo lấp đầy.

Cách một cánh cửa, phía trước là giọng nói của bạn thân tìm người, phía sau là ngón tay của chồng bạn thân xâm phạm, ngón tay hắn còn ở trong l*и cô không ngừng đâm rút, nước da^ʍ nhỏ giọt xuống đất, tất cả giọng nói của cô lại bị hắn chặn lại.

Một lát sau, ngoài cửa truyền đến tiếng “cộp cộp", là tiếng bước chân cô bạn thân Lâm Hiểu Kỳ tìm không thấy người nên rời đi.

Lâm Hiểu Kỳ vừa đi, Tưởng Diệp hung tợn đâm vào sâu trong l*и Khương Ninh, ngón cái đảo quanh âʍ ѵậŧ của cô, lập tức làm cho cô lêи đỉиɦ phun nước ướt hết cả tay hắn.

Dù thế nào Khương Ninh cũng không ngờ là hôm nay chỉ là ra ngoài hẹn bạn thân, lại bị chồng của bạn thân dùng ngón tay chơi đến cao trào.

Cô cũng sướиɠ phun nước…

"Ba ngón tay đã cao trào sao? Em cũng da^ʍ quá đáy.” Hắn cười, đưa tay quệt lên cái mu và hai mép ướt sũng của cô, lại là một tay nước dâʍ ɖị©ɧ.

Khương Ninh ngẩng đầu, chợt nhìn thấy hắn đang nhếch khóe miệng, cười xấu xa với cô, ánh mặt trời làm cho gương mặt cười xấu xa của hắn đẹp trai đến lạ thường.

Nhưng hắn thật sự là một thằng khốn, cô nghĩ vậy.

Cô cúi đầu, trên bộ ngực trắng như tuyết đều là dấu tay do hắn để lại, giống như đang nhắc nhở cô vừa mới phóng đãng trong tay chồng của bạn thân đến mức nào.

Tưởng Diệp không buông tha cho cô dễ như vậy, đợi cô thở dốc xong, một tay giữ cổ cô, đè lên cánh cửa, nâng một chân cô lên vai.

Bàn tay mạnh mẽ của hắn tách hai mép l*и ướŧ áŧ của cô ra, dễ dàng đút một ngón tay vào cái lỗ l*и còn chưa đóng của cô, móc nước bên trong ra thoa lên mặt cô:

“Lần sau còn dám quyến rũ chồng của bạn thân không?"

Cô hoàn hồn, bị xoay đưa lưng về phía hắn.

Hắn cắn tai cô và nói: “Cẩn thận kẻo tôi dùng ©ôи ŧɧịt̠ mình đυ. nát l*и em đấy.”

Cô đẩy cửa, vội vã chạy ra ngoài.