Mạt Thế Chung Cư Trữ Vật Tư Sinh Tồn

Chương 11: Trữ hàng trên hải đảo (5)

Cho nên, đầu tiên đồ ăn phải để riêng, đồ dùng hằng ngày và quần áo ấm đều phải để riêng, rau xà lách và thực phẩm chín cũng phải để riêng.

Các loại nguyên liệu thịt tươi sống như lợn, dê, trâu, gà,... đều cho chung vào một hộp; hải sản, thủy sản cho chung vào một hộp; các loại rau, nấm và gia vị sắp xếp vào một hộp; hoa quả cho vào một hộp, bởi vì số lượng sữa tươi, sữa chua, lạp xưởng và các loại thực phẩm đông lạnh không nhiều nên xếp chung vào một hộp...

Các hộp sau đó được xếp chồng lên nhau một cách ngăn nắp, rõ ràng. Dù sao cũng có thể lấy đồ vật một cách trực tiếp bằng ý nghĩ, không cần phải di chuyển chúng để tìm kiếm từng thứ một.

Mắt thấy vật tư tích trữ ngày một lớn, cảm giác an toàn cũng được tăng lên một chút.

Những ngày còn lại, cô dành nửa ngày để học bơi, nửa ngày còn lại đến phòng tập quyền luyện tập thuật phòng thân trong các lớp học thêm.

Cô đã học ở phòng tập quyền Aikido này được hơn một năm, lời khuyên đến phòng tập quyền là do ba cô đưa ra, bởi vì cô đã chuyển đến căn hộ nhỏ mà bản thân mua từ hơn một năm trước, ba cô không yên tâm để cô ở một mình nên điều kiện cho ra là cô phải học một ít võ thuật để tự bảo vệ mình.

Aikido nổi tiếng với các kỹ thuật ném, phạm vi động tác không lớn nhưng các kỹ năng khớp xương rất mạnh và tương đối phức tạp, tuy nhiên có thể lấy yếu chống lại mạnh, rất phù hợp với nữ sinh.

Trong năm ngày, sáng sớm Vưu Khê gọi một ít hoành thánh, bánh bao, bánh quẩy, mì nước, bánh trứng, trứng trà và cơm hộp mang đi, buổi sáng học bơi, buổi chiều đến phòng tập quyền, lúc chạng vạng về nhà thưởng thức một số món cơm hộp ngon: đồ ăn Tứ Xuyên và Hồ Nam, đồ ăn Quảng Đông, cháo kiểu Quảng Đông, đồ ăn Tô Châu, đồ ăn Đông Bắc, sushi, pizza, gà rán, các loại đồ ngọt trà sữa... Mỗi ngày hai lần sáng tối cơm hộp đủ cho mười người, mặn chay phối hợp, để hết vào không gian tinh ốc.

Nhìn những món cơm hộp yên lặng ở trong góc không gian tinh ốc, chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế của Vưu Khê lại tái phát.

Cô dành thời gian đến cửa hàng bán đồ kim loại, nhờ ông chủ nhanh chóng đóng sáu chiếc kệ nhôm cao hai mét, rộng một mét và ngang 30cm. Đợi đồ chuyển đến tận nhà, cô đặt sáu chiếc giá hẹp xếp thành một hàng dài sáu mét nhưng chỉ chiếm đến một phần ba chiều cao.

Mỗi kệ đều có bảy tầng, ngoài các loại cơm hộp thì có thể đặt trên đó một số đồ vật nhỏ rải rác như đồ ăn vặt, đồ uống, nồi, chảo và đồ ăn đã mở, phân loại rõ ràng nên nhìn qua là hiểu ngay.

Mỗi tối cô sẽ lên mạng tìm kiếm thông tin về sóng thần và áp thấp, cuối cùng cô sẽ dành thời gian để hoàn thiện bản thảo mới nhất, gấp rút nộp trước ngày cuối cùng và sau đó được ứng trước 30%.

Những khoản trả trước này đủ để bù đắp chi phí tiêu dùng của mấy ngày nay, cũng coi như thu chi cân bằng.

Sáu ngày sau, nửa tiếng trước 0 giờ, Vưu Khê tắt đồng hồ báo thức, rời giường rửa mặt rồi đi vào ngôi nhà ngôi sao.

[Thế giới sẽ mở cửa sau năm phút nữa.]

Vưu Khê đè nén sự khẩn trương của mình, xác nhận lại lần nữa: “Không gian trong Tinh Ốc có thể sử dụng bình thường ở thế giới mạt thế sao?”

[Có thể, ký chủ.]

“Tại sao phải làm nhiệm vụ, ý nghĩa và mục đích là gì?”

[Câu hỏi này sẽ được giải đáp sau khi ký chủ hoàn thành một số nhiệm vụ mạt thế nhất định.]

“Nếu phải đưa ra một định nghĩa, mày nghĩ là thiện hay ác?”

[Ký chủ, Tinh Ốc chỉ là một công cụ và môi giới.]

“...” Nghe như là đã trả lời nhưng thực ra lại chẳng trả lời gì cả.