Giam Cầm (H)

Chương 10: Nhét đồ lót vào miệng (H)

Nhét...... Nhét vào trong miệng?

Liễu Thi liếc mắt nhìn mảnh vải đen nhỏ trong tay, lại nhìn Bạch Quý Phàm đè nén du͙© vọиɠ trong mắt, thành thật đem đồ lót cuộn tròn nhét vào trong miệng mình.

Phía trên còn có dâʍ ŧᏂủy̠ của cô, khuôn mặt nhỏ của Liễu Thi đỏ bừng, ngửi hương vị của chính mình, chờ mệnh lệnh tiếp theo của người đàn ông.

“Mở chân ra, tôi xem chảy bao nhiêu nước.”

Liễu Thi cắn đồ lót, hai chân dang rộng, đem camera nhắm ngay cửa huyệt.

Cảm giác này giống như là Bạch Quý Phàm muốn liếʍ huyệt của cô, Liễu Thi dùng ngón tay tách ra hai mảnh thịt mềm, bị sự trơn ướt của chính mình dọa sợ. Nước của cô đã chảy đến bẹn đùi, một mảng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ ở dưới ngọn đèn tỏa sáng.

Hoa huyệt bức ra bây giờ ở trên màn hình, cửa huyệt không ngừng co rút, dưới ánh mắt nóng bỏng của Bạch Quý Phàm không ngừng liên lục phun nước.

Côn ŧᏂịŧ trong tay vừa tăng lên một vòng, gân xanh phía trên nhô lên, ánh mắt hắn đỏ lên, hận không thể lập tức đè cô ra hung ác thao một trận.

Hắn ra lệnh cho Liễu Thi, để cho cô dựa vào tấm ngăn, một chân giẫm ở trên đối diện tấm ngăn.

Cái tư thế này khiến cho âʍ ɦộ của Liễu Thi mở rộng, cửa huyệt triệt để lộ ra, thịt non mềm ươn ướt khiến cho người ta chỉ muốn hung hăng chà đạp một phen.

“Tự mình chơi vυ' mà có thể ướt như vậy, cô nói cô không phải là một đồ lẳиɠ ɭơ?”

Đôi mắt Liễu Thi nhiễm một tầng hơi nước, ngô ngô gật đầu, trong đầu cô bây giờ chỉ có hình ảnh mình bị Bạch Quý Phàm thao.

Cô thích bị hắn cắm từ phía sau, hắn sẽ nắm tóc của cô hỏi cô sướиɠ hay không? Bạch Quý Phàm sẽ đem cái mông của cô vỗ đến đỏ tươi, cuối cùng lúc bắn vào bên trong, hắn sẽ ở bên tai cô dùng thanh âm khàn khàn gợi cảm gọi cô là đồ lẳиɠ ɭơ.

Một tia nước bọt từ khóe miệng Liễu Thi chảy ra, cô khó chịu đến phát khóc, ủy khuất nhìn người đàn ông trong màn hình, hi vọng hắn nhanh để cho cô bắt đầu.

Bạch Quý Phàm bị tao khí của cô làm cho dục hỏa căng trướng, ánh mắt hắn lần đầu tiên nhìn thấy cô, liền biết đây là một tiểu da^ʍ oa. Hiện tại hắn còn chưa dạy dỗ được bao nhiêu, đã dâʍ đãиɠ đến mức này, về sau còn có thể thành như thế nào?

“Tự sờ mình đi!”

Liễu Thi như nhận được đại xá, vội vàng sờ lên hạt đậu, xoa nắn như điên, kɧoáı ©ảʍ này so với nhào nặn đầṳ ѵú sướиɠ hơn rất nhiều, chỉ là bóp nhẹ mấy lần, từng trận kɧoáı ©ảʍ đã khiến cho bắp chân Liễu Thi phát run.

Nếu như không phải trong miệng còn chứa đồ lót, cô bây giờ chắc chắn kêu ra tiếng.

Trên tay điện thoại cầm không vững, lúc ẩn lúc hiện, khiến cho Bạch Quý Phàm không vui, “Cầm chắc điện thoại, tôi nhìn không rõ.”

Liễu Thi lại ngoan ngoãn giữ chặt điện thoại đối diện với hoa huyệt của mình.

Cô nhịn quá lâu, rất nhanh ngón tay liền cắm vào cửa huyệt, nhưng cô còn chưa bắt đầu co rút, âm thanh người đàn ông không mang theo tình cảm lại truyền tới: “Tôi cho phép cô cắm vào sao?”

Liễu Thi khóc không ra nước mắt, bất đắc dĩ rút đốt ngón tay ra, một lần nữa đi nhào nặn viên đậu kia.

Chẳng lẽ đây là trừng phạt cô vụиɠ ŧяộʍ tự an ủi sao?

Hạt đậu mang tới kɧoáı ©ảʍ càng mạnh, hoa huyệt của cô càng khát khao, cô nhỏ giọng thút thít, dùng móng tay thỉnh thoảng vụиɠ ŧяộʍ cọ qua cửa huyệt, còn tự cho là không bị trông thấy.

Người đàn ông cười lạnh một tiếng, cúi đầu nhìn côn ŧᏂịŧ của mình vẫn như cũ cứng ngắc, tốc độ trong cực nhanh, nhưng một chút cũng để cho hắn có cảm giác muốn bắn.

Quả nhiên, sau khi chơi qua huyệt của Liễu Thi, cảm giác tự mình chơi đã không còn đủ thỏa mãn hắn.

Trên màn hình người phụ nữ tay xoa lấy âm đế rất nhanh, giống như là không biết mệt mỏi, phía dưới hoa huyệt một lần nữa khép kín, chỉ là bên trong dâʍ ɖị©ɧ kéo thành tơ chảy xuống, trên không trung đung đưa.

Hắn thấy miệng đắng lưỡi khô, cuối cùng mới mở miệng: “Cắm vào đi.”

Liễu Thi trong lòng cuồng hỉ, một giây sau liền cắm một ngón tay vào, cô kêu rên một tiếng, vui thích cau mày, đang muốn tiếp tục đút vào, bên ngoài hành lang bỗng nhiên vang lên một hồi chuông du dương.

Ánh mắt Liễu Thi trong phút chốc trợn tròn.

Chết rồi, học sinh tan lớp.