"Có thể." Chu Ngôn Xuyên cố gắng hết sức đè nén sự hưng phấn trong giọng nói, gật đầu.
Thẩm Tri Nam phun ra dươиɠ ѵậŧ đã bị liếʍ sáng bóng, mã nhãn hướng về phía mũi của mình, hai tay cầm thật chặt cán thịt ướŧ áŧ bắt đầu phi tốc lột động.
"A...... Côи ŧɧịt̠ vừa to vừa cứng...... Bắn nhanh...... Bắn lên mặt của tôi......"
Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, Chu Ngôn Xuyên rất khó có thể tưởng tượng đại minh tinh cao quý thanh lãnh trước ống kính trước vậy mà lại quỳ gối dưới dươиɠ ѵậŧ của cậu nói ra những lời dâʍ đãиɠ như vậy......
"Muốn bắn...... A ——" L*иg ngực Chu Ngôn Xuyên kịch liệt chập trùng, dươиɠ ѵậŧ thô to phồng lớn, từng dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đậm đặc phun ra từ miệng mã nhãn đang mở rộng, thẳng tắp bắn lên sống mũi Thẩm Tri Nam, từ sống mũi tứ tán, mắt và khóe miệng khắp nơi đều là......
"Ưʍ...... Bắn thật nhiều...... Ha ha......" Thẩm Tri Nam liếʍ liếʍ tϊиɧ ɖϊ©h͙ nơi khóe miệng, thỏa mãn nhìn dươиɠ ѵậŧ to lớn vừa bắn xong, sau đó thè lưỡi liếʍ sạch toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn sót lại trên mã nhãn.
"Thẩm tiên sinh, tôi giúp ngài xử lý." Chu Ngôn Xuyên nhìn trên mặt Thẩm Tri Nam tất cả đều là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình, có chút xấu hổ, rút khăn tay giúp hắn lau.
"Không cần, chiều hôm nay cậu có thể đi làm ngay." Thẩm Tri Nam đứng dậy, mặt mũi dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng không thèm để ý, hắn lấy ra một bản hợp đồng đưa cho Chu Ngôn Xuyên, "Về sau, cậu chính thức là vệ sĩ của tôi."
Chu Ngôn Xuyên cầm lấy hợp đồng và ký tên, đây vốn là công việc cậu tha thiết ước mơ, hiện tại cậu còn có siêu năng lực có thể khiến người ta ngoan ngoãn nghe lời, đối với Chu Ngôn Xuyên có tính nghiện tìиɧ ɖu͙© nghiêm trọng mà nói, chính là điều không thể tốt hơn.
"Nhưng, cậu không thể đem chuyện đã xảy ra hôm nay nói cho bất luận kẻ nào." Thẩm Tri Nam thản nhiên nói, "Đây chỉ là phương thức đặc biệt để tôi tuyển chọn bảo tiêu, tôi không hi vọng bị người khác biết."
"Xin ngài yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không nói cho bất luận người nào." Chu Ngôn Xuyên nhìn vòng eo thon gọn của Thẩm Tri Nam, dươиɠ ѵậŧ vừa bắn tinh lại nhịn không được sung huyết bành trướng.
Ánh mắt Chu Ngôn Xuyên từ trên thắt lưng của Thẩm Tri Nam rơi xuống cặp mông thịt nở nang phía dưới, kìm lòng không được tưởng tượng đến cảnh cậu đem thịt điểu cắm vào......
"Còn không mau mặc quần?" Thẩm Tri Nam phát hiện ánh mắt Chu Ngôn Xuyên đang theo dõi bờ mông của hắn, có chút không vui nói, "Cậu chỉ là bảo tiêu của tôi, đừng ảo tưởng những việc không thiết thực! Bị tôi phát hiện, cậu nhất định sẽ chết rất thảm."
Chu Ngôn Xuyên ở trong lòng cười lạnh, vừa rồi quỳ trên mặt đất liếʍ đồ vật của tôi không phải sắc mặt như vậy đâu, xem ra còn phải hảo hảo giáo huấn đại minh tinh này mới được.
"Thẩm tiên sinh, không có chuyện gì thì tôi đi về trước."
Chu Ngôn Xuyên ngoài miệng mặc dù nói như vậy, nhưng một nháy mắt đối mặt với Thẩm Tri Nam, đã sớm ở trong lòng mặc niệm một suy nghĩ khác ——
[Thẩm Tri Nam, anh cho rằng Chu Ngôn Xuyên là một thẳng nam bình thường trung thực chất phác, cũng sinh ra du͙© vọиɠ mãnh liệt với ©ôи ŧɧịt̠ to của Chu Ngôn Xuyên, mỗi ngày đều muốn tìm các loại lý do ép buộc Chu Ngôn Xuyên chơi anh, một ngày không bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn đυ. sẽ toàn thân khó chịu.]
"Chờ một chút." Thẩm Tri Nam gọi lại Chu Ngôn Xuyên đang muốn quay người rời đi.
Mặc dù Thẩm Tri Nam không muốn cùng loại người tầm thường như Chu Ngôn Xuyên có quá nhiều tiếp xúc, nhưng hắn đột nhiên phát giác...... Dươиɠ ѵậŧ của tráng hán da đen này dường như không tệ...... Nếu có thể để Chu Ngôn Xuyên thỏa mãn tiểu huyệt của mình, cũng không phải là một chuyện xấu.
Quên đi, cứ xem như câu ta như gậy đấm bóp chân thực...... Thẩm Tri Nam ở trong lòng nghĩ.
"Cục cưnh của cậu lớn như thế, đã từng làm với người khác chưa?" Thẩm Tri Nam chậm rãi đi đến trước mặt Chu Ngôn Xuyên hỏi.
Chu Ngôn Xuyên trong lòng mừng thầm, cậu biết mình thôi miên đã có hiệu quả, thế là liền phối hợp với Thẩm Tri Nam diễn kịch.
"Thẩm tiên sinh, chúng ta ngoài công việc ra không nên nói đến chuyện khác." Chu Ngôn Xuyên giật giật yết hầu, cúi đầu nói.
"Cậu làm vệ sĩ riêng của tôi, đương nhiên phải thỏa mãn tất cả nhu cầu của tôi, trong đó cũng bao gồm nhu cầu sinh lý, hiểu không?" Thẩm Tri Nam cười khẽ một tiếng, càng có hứng thú với đồ vật của tên vệ sĩ ngây thơ này.
"A?" Chu Ngôn Xuyên giả bộ kinh ngạc nhìn về phía Thẩm Tri Nam.
"Làm sao? Để cậu thỏa mãn nhu cầu sinh lý của tôi còn không nguyện ý sao?" Thẩm Tri Nam lườm cậu, "Bên ngoài có bao nhiêu người muốn ngủ với tôi, còn không có cơ hội này đâu!"
"...... Nguyện ý." Chu Ngôn Xuyên cười ngây ngô nói.
"Đến đây, tôi muốn." Thẩm Tri Nam thật sự là không quen nhìn dáng vẻ chưa thấy qua việc đời của Chu Ngôn Xuyên, nằm lên bàn làm việc dang rộng hai chân.
Hừ, nếu như không phải muốn nếm thử cậu bé nhưng không hề bé của cậu, tôi mới mặc kệ...... Thẩm Tri Nam thầm nghĩ, tiểu huyệt đã không nhịn được ẩm ướt, hắn chậm rãi bỏ quần, phía dưới triệt để bại lộ cho Chu Ngôn Xuyên nhìn.