---------------
Chương 7
“A…… A a a a…… Không…… A……”
Trong phòng tắm, Cố Vân Đình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ quỳ rạp trên mặt đất, tấm lưng trắng nõn thon dài bị lôi kéo dài ra, hai tay đặt trên mặt đất hơi run, đầu gối quỳ trên mặt đất đỏ ửng.
Nhưng anh căn bản không quan tâm tới chuyện này, phía sau anh có một con chó đen khổng lồ đang cưỡi lên người anh, điên cuồng đưa đẩy vòng eo.
Vòng eo của chó đực dường như được gắn động cơ, ‘phụt phụt’ phập phồng nhanh đến mức để lại tàn ảnh, dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tươi vừa dài vừa đỏ, tương phản rõ rệt với cặp mông trắng ngần và tròn trịa của Cố Vân Đình.
Dươиɠ ѵậŧ chó cắm trong hậu huyệt, khi chó đực điên cuồng đưa đẩy vòng eo, dươиɠ ѵậŧ chó màu đỏ tươi ‘phụt phụt’ cắm vào hậu huyệt, lông đen bóng của chó lớn liên tục đánh vào mông Cố Vân Đình.
Trong nháy mắt, mông Cố Vân Đình bị chó lớn đâm đến đỏ bừng.
Đêm qua anh lần đầu tiên cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ từ nữ huyệt, bây giờ lập tức bị thao hậu huyệt, từ trước đến nay Cố Vân Đình không biết, việc thao hậu huyệt cũng có thể sảng khoái, vui sướиɠ đến như vậy.
Trong thoáng chốc, anh cũng có chút nghi hoặc, chẳng lẽ anh sinh ra đã là một người ti tiện dâʍ đãиɠ sao?
Không, tuyệt đối không phải.
Kɧoáı ©ảʍ trong hậu huyệt càng ngày càng mãnh liệt, cảm giác khó chịu ban đầu nhanh chóng biến mất dưới sự đưa đẩy điên cuồng của chó đực, thay vào đó cảm giác tê dại càng ngày càng mạnh mẽ, vừa đau rát vừa tê khiến đầu óc anh trở nên trống rỗng.
Cố Vân Đình theo bản năng muốn tránh né, nên dùng hết sức bò về phía trước, nhưng mà dươиɠ ѵậŧ chó quá dài, mỗi lần rút ra thì phần lớn vẫn còn cắm trong huyệt, cho dù bất luận anh giãy giụa hay bò như thế nào, dươиɠ ѵậŧ chó vẫn luôn chặt chẽ cắm trong hậu huyệt anh, hai chân trước của con chó đực ép vào bên trên eo và lưng anh, còn phần thân dưới của con chó đực hoàn toàn dính vào hậu huyệt của anh.
“Ô ô đủ rồi…… A ha…… A a……”
Âm thanh phát ra từ miệng anh đều đứt quãng, Cố Vân Đình thậm chí có chút tuyệt vọng trước kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt, giống như dù có trốn thế nào cũng không thể thoát khỏi con chó hung ác này, con chó hung ác này dường như muốn thao anh đang sống sờ sờ đến chết mới cam tâm.
Loại tuyệt vọng và hoảng sợ này khiến anh bò đến lợi hại hơn, nhưng kɧoáı ©ảʍ bản năng trong cơ thể cũng mạnh mẽ hơn, đặc biệt là trong đầu vô cùng tỉnh táo biết phía sau điên cuồng thao anh chính là một con chó, sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này càng trở nên dữ dội, cơ thể không giải thích được mà hưng phấn, hơn nữa rất nhạy cảm.
Chu Úy Kỳ nhanh chóng đẩy cọc, mỗi lần vật to dưới háng chó lớn đưa vào chỗ sâu nhất, dươиɠ ѵậŧ cương cứng màu đỏ tươi lại cắm vào rất sâu, hầu như mỗi lần đều đẩy cơ thể Cố Vân Đình về phía trước rất nhiều.
Dươиɠ ѵậŧ chó dài như vậy toàn bộ cắm đi vào, Cố Vân Đình cảm giác mỗi lần đâm vào đều cắm đến bụng mình, dường như cái bụng đều bị dươиɠ ѵậŧ chó cứng rắn đẩy đến phồng lên.
Sức bền bỉ của chó đực thật đáng sợ, Chu Úy Kỳ thao thật sự sướиɠ nên dùng nhiều sức, đương nhiên, tất nhiên anh phải dùng sức rồi, tuy rằng lần này trói buộc lần nữa với hệ thống độ khó cũng tăng lên, làm anh biến thành một con chó, hơn nữa chỉ có thể duy trì cơ thể của chó.
Nhưng điều đó không có nghĩa là anh không thể biến thành người, và điều kiện duy nhất để anh biến thành hình người là rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào âʍ ɦộ của nhân vật mục tiêu.
Càng nhiều càng tốt, chỉ cần đổ đủ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào âʍ đa͙σ của nhân vật mục tiêu, sau khi đạt tới một lượng nhất định Chu Úy Kỳ có thể biến thành người, sau này có thể tự do chuyển đổi giữa cơ thể người và cơ thể chó.
Cho nên, Chu Úy Kỳ có thể không nổ lực tưới nước sao?
Anh không chỉ muốn thao Cố Vân Đình cho đến khi anh ta bò khắp sàn nhà, anh còn muốn rót càng nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào huyệt nhỏ của anh ta, rót đầy tử ©υиɠ của anh ta, khiến bụng anh ta căng nứt ra, khiến trong cơ thể anh ta tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ chó của chính mình.
“Rống rống”
Con chó lớn gầm nhẹ, tràn đầy hăng hái, tốc độ đâm vốn đã rất nhanh đột nhiên trở nên nhanh hơn một chút, càng đâm sâu hơn, Cố Vân Đình chỉ cảm thấy mỗi lần chó lớn đẩy tới, khiến cơ thể anh đều lung lay sắp đổ, dường như giây tiếp theo phải bị thao chết ở trong phòng tắm.
“A a a không…… Chậm một chút a a sâu quá…… A nhanh quá a ha…… Nhanh lên…… Không được!”
Cố Vân Đình đột nhiên run rẩy kịch liệt, bắp đùi tê nhức run rẩy, thậm chí mông bị đâm đến đỏ bừng, quan trọng nhất là kɧoáı ©ảʍ do hậu huyệt mang lại đạt đến đỉnh điểm, anh chỉ cảm thấy kɧoáı ©ảʍ xông thẳng đến đỉnh đầu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến da đầu anh tê dại, toàn thân càng co giật run rẩy không thể kiểm soát.
“Hô hô!”
“Tao không được ô ô ô không…… Sắp ra a a a……”
Chu Úy Kỳ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ chó của mình bị huyệt nhỏ ướt mềm kẹp chặt, toàn thân Cố Vân Đình rung rẩy đến kịch liệt, những nếp uốn thô ráp ở hậu huyệt đột nhiên quấn quanh dươиɠ ѵậŧ của con chó và bắt đầu co rút, từng trận kẹp chặt liên tiếp làm Chu Úy Kỳ thở hổn hển, cực kỳ sướиɠ.
Sau đó rất nhanh, khi giọng điệu Cố Vân Đình cất cao, cơ thể anh run rẩy kịch liệt bắn ra tới, côn ŧᏂịŧ vốn đã cứng ngắc không ngừng lắc lư vung vẩy, lúc này cuối cùng đạt tới cao trào, phụt phụt bắn đầy đất.
Cao trào mãnh liệt làm mờ tầm nhìn của Cố Vân Đình, nhưng anh vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình bắn trên sàn nhà, rất đặc sệt, rất nhục nhã.
------------------------------------------------------------------------
Cám ơn bạn HANA Nguyễn, Anvu đã đề cử cho truyện ạ :))