----------
Chương 5
“A ưm……”
Trong phòng tắm, có tiếng nước chảy ào ào còn kèm theo tiếng rêи ɾỉ yếu ớt bị đè nén, Cố Vân Đình trần trụi đứng dưới vòi hoa sen, một tay chống vào tường, hai chân hơi đang ra.
Giọng nói phát ra có chút run rẩy, nên anh cắn chặt môi, để ngăn mình không phát ra tiếng như vậy lần nữa.
Dòng nước lạnh từ trên đầu chảy xuống, dọc theo cần cổ thon dài mịn màng, rồi chảy xuống đường cong sống lưng duyên dáng, chảy vào hõm eo sâu, rồi từ xương cụt chảy xuống, từng giọt hội tụ chảy vào kẽ mông đang kẹp chặt.
Mông thịt no đủ đĩnh kiều giống như đang trong buổi lễ rửa tội của gọt nước vậy, nhìn có vẻ vô cùng mịn màng, tràn đầy co dãn, những dòng nước cuối cùng hội tụ xuống đáy khe mông, rồi mới tụ hợp vào giữa đùi, cuối cùng không thể tránh khỏi hoàn toàn đi vào trong miệng âʍ ɦộ hơi đỏ ửng.
Cố Vân Đình nghiến răng nghiến lợi, cả người đều trong trạng thái hoảng hốt, sáng hôm sau anh mới tỉnh lại, khi tỉnh dậy, anh nhìn thấy trước mắt một mảnh hỗn loạn, giống như đang nằm mơ, cho đến khi mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ nồng nặc tràn ngập ở lỗ mũi của anh, anh mới giật mình tỉnh dậy từ trong giấc mơ.
Sau đó, anh cảm giác được phần dưới cơ thể dinh dính khó tả, anh theo bản năng cúi đầu nhìn, ngay sau đó thiếu chút nữa bị hình ảnh chật vật bừa bộn kí©ɧ ŧɧí©ɧ muốn ngất xỉu lần nữa.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙, dấu vết tϊиɧ ɖϊ©h͙ ở khắp nơi.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính khắp nơi trên đùi, trên mông, trên sô pha, bao gồm ở bên ngoài vùng lân cận môi âʍ ɦộ, thậm chí một số đã khô lại.
Cố Vân Đình bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức cơ thể khẽ run lên, không còn phân biệt được đó là tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình hay của con chó hung ác đó nữa.
Cố Vân Đình không để ý tới việc xử lý con chó hung ác kia, thậm chí cũng không chú ý tới con chó đó giờ đang ở đâu, liền chống người đi vào phòng tắm, hơn nữa anh vừa đi vừa cảm giác được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con chó đang chảy ra, giống như nơi đó hoàn toàn mất kiểm soát, thậm chí anh cũng có loại ảo giác đến việc bài tiết cũng không tự chủ được.
Điều này khiến toàn thân anh run lên vì xấu hổ.
Mãi cho đến khi dòng nước lạnh từ trên đầu dội xuống, đồng thời kí©ɧ ŧɧí©ɧ da thịt và đại não, lúc này Cố Vân Đình mới hơi khôi phục một chút lý trí.
Toàn bộ khuôn mặt đẹp trai trở nên u ám đến đáng sợ, đôi môi mỏng mím thật chặt, đôi mắt lạnh lùng như đã đóng băng hàng ngàn năm.
Nhưng lấy lại được sự tỉnh táo đồng nghĩa với việc anh nhận thức rõ ràng hơn về những gì mình vừa gặp phải.
Một con chó, anh bị một con chó thao, còn thao vô số lần rồi xuất tinh, sau đó tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chó lấp đầy cái huyệt nhỏ bí mật nhất của anh, thậm chí lấp đầy toàn bộ tử ©υиɠ của anh.
Bây giờ đứng trong phòng tắm, Cố Vân Đình có chút không dám nhìn thẳng vào cơ thể mình, đặc biệt là bụng, anh luôn cảm thấy trong đó tràn ngập tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con chó hung ác, thậm chí bụng cũng hơi phồng ra.
Hoang đường, quả thực hoang đường tới cực điểm.
Nhưng đó là sự thật.
Cố Vân Đình dùng thời gian rất lâu mới chỉnh đốn lại tốt tâm lý của mình, sau đó anh hơi dang ra hai chân, một tay hơi run chống lên tường, tay còn lại từ dưới háng vòng đến miệng nhỏ âʍ ɦộ, dùng ngón tay run rẩy chạm vào nơi bí mật mà anh chưa bao giờ chạm tới trong hơn hai mươi năm cuộc đời.
“A……”
Chạm vào vòng ngoài môi âʍ ɦộ có chút đau đớn, con chó hung ác thao anh thật sự là quá độc ác, anh không biết mình đã bị dươиɠ ѵậŧ của con chó cắm bao nhiêu lần, vùng đó càng trực tiếp bị thao đến đỏ bừng.
Cố Vân Đình lấy hết dũng khí chậm rãi đưa ngón tay vào, nhưng giây tiếp theo toàn thân rung lên, bên trong còn kẹp rất nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ chó như vậy, ngón tay anh vừa mới thọc đi vào thì có được một cảm giác trơn trượt và những dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng chảy từ từ xuống ngón tay anh.
Cố Vân Đình không cần nhìn cũng có thể cảm nhận được thứ đó chảy trên tay mình, sau đó nhỏ giọt xuống sàn.
Thật là dâʍ đãиɠ, Cố Vân Đình hơn hai mươi năm cuộc đời chưa từng có quan hệ dây dưa gì với hai từ "tìиɧ ɖu͙©", vậy mà lần đầu của mình, lại bị một con chó trực tiếp tới thao mình, còn bị tϊиɧ ɖϊ©h͙ chó rót đầy người, việc này hoàn toàn chính là hai cái cực đoan.
Điều này có thể tưởng tượng được nó đã ảnh hưởng đến Cố Vân Đình đến mức nào.
May mắn thay, mọi việc lúc đầu đều khó khăn, nhưng khi ngón tay của anh lần đầu tiên thọc vào âʍ đa͙σ để lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙ của con chó ra, anh đã cố gắng đột phá phòng ngự đáng hổ thẹn trong lòng, rất nhanh chóng đã thích ứng được, những ngón tay thon dài không ngừng thọc sâu moi móc trong huyệt nhỏ, từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ chó chảy từ miệng huyệt ra ngoài, sau đó cùng với nước theo kẽ mông chảy xuống đùi rồi tới trên mặt đất, sau đó cùng nước lạnh trôi vào cống thoát nước.
Anh theo bản năng dang rộng chân ra một chút, rồi dang rộng ra thêm một chút nữa, để ngón tay dễ dàng đi vào sâu hơn, anh thậm chí còn hơi cong chân lại, cúi người xuống, khi ngón tay thọc vào sâu rồi thì toàn thân anh run rẩy, đặc biệt là phần đùi vừa đau vừa mỏi.