Phụt ~
Dươиɠ ѵậŧ của con chó đỏ tươi rất dài, nhưng chỉ trong tích tắc đã cắm vào bên trong huyệt da^ʍ của Vương thiếu gia, ngay cả Chu Úy Kỳ cũng phải cảm thán một câu, Vương thiếu gia này thật sự thiếu thao mà.
Tiểu huyệt vừa mới bị côn ŧᏂịŧ lớn thao đến khép lại không được, bây giờ lúc đóng lúc mở, dươиɠ ѵậŧ của con chó dài hơn, nhưng cũng nhỏ hơn trước một chút nên tự nhiên cắm vào dễ dàng, chưa kể bên trong tiểu huyệt của Vương thiếu gia nước da^ʍ tràn đầy, dươиɠ ѵậŧ cắm vào sẽ dễ dàng hơn nhiều?
“A ha…… Ba ba a a a sướиɠ muốn chết……”
Vương đại thiếu gia trực tiếp bị đâm đến trợn mắt trắng, một trận đau nhức truyền đến đỉnh đầu, anh thật sự sắp chết vì sung sướиɠ, nhưng cảm giác được dươиɠ ѵậŧ cứng ngắc của con chó lại khiến anh tỉnh lại, anh thở gấp, l*иg ngực phập phồng kịch liệt, hai tay ôm hai chân đã trở nên trắng bệch không chịu nổi, nhưng anh vẫn luôn giữ chặt chân không có buông ra.
Tuy nhiên, được một con chó thao thật sự quá sung sướиɠ đến mức hai chân anh vô thức duỗi ra, đặc biệt là các ngón chân cong lên vì sướиɠ, cảm giác sướиɠ đến mức gần như bị chuột rút.
"Có sướиɠ không?" Chu Úy Kỳ chó nói tiếng người, móng vuốt to lớn màu đen ấn vào làn da trắng nõn của Vương đại thiếu gia, tạo thành một sự tương phản rõ rệt, sau đó khiến eo chó đực phát huy đến cực điểm: "Phụt, phụt..."
Dươиɠ ѵậŧ chó màu đỏ càng thao càng nhanh hơn, bởi vì bên trong rất nóng và ẩm ướt nên dù có tăng tốc cũng không bị cản trở gì, đúng như dự đoán, dươиɠ ѵậŧ xâm nhập rất thông thuận.
“A a a quá nhanh, sướиɠ muốn chết a a a ông xã ô ô ưm chậm một chút……”
“A ha không đủ ô ô ba ba ưm ưm…… Anh chó à a a muốn thao chết tôi sao ô ô ô……”
Tiếng rêи ɾỉ của Vương thiếu gia càng lúc càng lớn, vòng eo chó đực của Chu Úy Kỳ càng thao càng nhanh, cho đến khi Vương thiếu gia sướиɠ đến mức lần nữa lại trợn mắt trắng, tiếng rêи ɾỉ duy nhất còn lại chỉ là a a a, cuối cùng không thể nói thêm lời nào nữa.
“A a a a a…… Tôi không thể làm được nữa a ha…… Sắp tới rồi a……”
Không biết đã bị con chó đen lớn thao bao nhiêu lần, eo chó đực thật sự không phải dùng để trưng cho đẹp, con chó đen lớn dường như không biết mệt mỏi, tần số đưa đẩy cao có thể duy trì lâu như vậy, và dươиɠ ѵậŧ lớn đủ dài, mỗi lần nó có thể thâm nhập vào điểm sâu nhất và thao đến điểm G, trực tiếp thao đến Vương thiếu gia trợn mắt trắng và gần như ngất đi vì sung sướиɠ nhiều lần. Anh đã từng trải nghiệm qua vô số người, dạng tìиɧ ɖu͙© gì mà anh chưa trải nghiệm qua, thế nhưng loại cảm giác thoải mái đến ngất xỉu này cho tới bây giờ anh chưa bao giờ thể nghiệm qua.
Cuối cùng Chu Úy Kỳ cũng đạt đến đỉnh điểm, dươиɠ ѵậŧ màu đỏ tươi của anh đã bị nước da^ʍ làm cho ướt đẫm trơn trượt, anh đưa đẩy nhanh như vậy mà không hề bị ảnh hưởng gì, cho đến khi Chu Úy Kỳ đạt đến đỉnh điểm, kɧoáı ©ảʍ xông thẳng lên não khiến anh trong tiềm thức đẩy nhanh hơn một chút, cắm vào cũng càng sâu hơn.
Sau đó, khi Vương thiếu gia thoải mái đến co giật, Chu Úy Kỳ đột nhiên duỗi thẳng eo, đâm dươиɠ ѵậŧ vào chỗ sâu nhất, đúng lúc này, trên dươиɠ ѵậŧ của con chó đột nhiên có một nút thắt cứng nhô ra, một dòng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ chó phun ra, lúc đó nút thắt đã mắc sâu ở trong huyệt da^ʍ.
“A a a a…… Sướиɠ muốn chết a a a a muốn chết…… Tôi muốn chết……”
Vương Tuấn Hào sướиɠ đến co giật dữ dội, toàn bộ cơ thể đều run lên, hạ thân vô thức siết chặt, mông kẹp chặt, bụng cũng co lại, khiến dươиɠ ѵậŧ của con chó ở sâu trong cơ thể bị siết chặt, thật ra đây là lý do vì sao nút thắt sâu bên trong cơ thể anh hiện lên rõ ràng và anh cũng có thể cảm nhận được rõ ràng.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng hổi,
đặc sệt phun thẳng vào sâu trong cơ thể khiến Vương Tuấn Hào co giật.
Nhưng dươиɠ ѵậŧ của con chó không chỉ có cắm và phun đến chỗ sâu nhất làm anh thấy sướиɠ, mà tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt còn bị nút thắt đó chặn lại, Vương Tuấn Hào cảm thấy bụng mình căng lên sảng khoái, từng đợt kɧoáı ©ảʍ tràn qua cọ rửa đầu óc anh, côn ŧᏂịŧ của anh cũng "phụt phụt" phun tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra.
Quá sung sướиɠ, thật sự là quá sung sướиɠ.
Vương thiếu gia cuối cùng trợn mắt, sung sướиɠ mà ngất đi.
Vương thiếu gia bị thao đến choáng váng thực sự là sướиɠ đến cực điểm, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt khiến đầu óc và cơ thể anh hưng phấn đến đỉnh điểm, sau đó không chống nổi nữa mà ngất đi, mãi đến ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Cơ thể anh như bị nghiền nát qua, ngay cả cọng tóc cũng mệt mỏi, ngay lập tức anh cảm thấy kiệt sức, bàng hoàng nhớ lại mình bị thao bắn bao nhiêu lần, cuối cùng anh không bắn được nữa, anh bị thao, bị một con chó thao, một con yêu chó có thể biến thành người đàn ông đẹp trai thao anh hết lần này đến lần khác, thao đến dục tiên dục tử, thậm chí thoải mái đến ngất đi.
Vương thiếu gia lập tức vừa xấu hổ vừa tức giận, rất nhanh anh đã phát hiện trong phòng ngoại trừ mình ra không có người nào khác, nếu không phải có hình ảnh bừa bộn và mùi hăng nồng nặc, anh chắc sẽ hoài nghi đây là mơ, rõ ràng anh đã gài bẫy để con chó yêu tới nhưng lại bị người ta thao đến bất tỉnh, cuối cùng một cọng lông tóc của người ta cũng không bắt được.
Vương thiếu gia nói kháy, chửi bới, nhưng rất nhanh sau đó phát hiện ra tên khốn kiếp đó thao xong đã phủi mông bỏ đi rồi, lúc này trên dưới toàn thân, anh cảm thấy khó chịu không diễn đạt ra được, quan trọng nhất là phần thân dưới dinh dính khó chịu đến mức anh hận không thể ngất đi lần nữa.
Anh cố gắng đứng dậy, hậu huyệt đột nhiên truyền đến một cảm giác bài tiết không tự chủ, để người anh cứng đờ ở đó, sau đó anh thực sự cảm thấy xấu hổ vì bài tiết không tự chủ được, anh gần như loạng choạng xông vào phòng tắm, nhưng vì hành động của mình mà toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙ chó trong hậu huyệt tràn ra mãnh liệt hơn, bởi vì được giữ ấm trong cơ thể anh cả đêm nên tϊиɧ ɖϊ©h͙ chó vẫn còn ấm, khi chảy ra từ hậu huyệt, nhiệt độ rõ ràng cao hơn bên ngoài, anh cảm thấy nóng rát ở cúc huyệt.
Thật không hổ là một con chó yêu, tϊиɧ ɖϊ©h͙ này nhiều quá, con chó chết tiệt đó đã bắn vào trong cơ thể anh bao nhiêu rồi?
Vương thiếu gia vừa chửi rủa vừa thò tay vào hậu huyệt moi móc, dòng nước lạnh từ vòi nước phía trên phun xuống đỉnh đầu anh rồi chảy xuống, tấm lưng gợi cảm rồi xuống xương cụt, sau đó lao thẳng xuống mông, theo ngón tay đang moi móc tϊиɧ ɖϊ©h͙ cùng một chỗ nhỏ giọt xuống đùi, hoặc trực tiếp nhỏ xuống sàn nhà.
“Đáng chết, đáng chết! Anh lại bị thao nữa rồi.”
Sau này Vương thiếu gia mới nhận ra, chính mình là công, anh đã thao vô số người không đếm xuể, nhưng cuối cùng tại sao anh lại lật xe trên người một con chó cơ chứ?