Cưỡng Chế Ẩn Hôn

Chương 1: Đi công tác trở về H

Nửa đêm, trong một căn biệt thự tư nhân chỉ còn sót lại vài ánh đèn vàng le lói. Tống Kiều vừa quay xong quảng cáo, vào đến cửa cô lập tức cởi bỏ đôi giày cao gót màu bạc trên chân, khi chuẩn bị lên lầu tắm rửa rồi đi nghỉ, còn chưa kịp bước chân lên cầu thang thì nữ quản gia đã cung kính cất tiếng: "Bà chủ, ông chủ nói đêm nay sẽ trở về, có lẽ là khoảng một giờ sáng".

Cô đáp ừ một tiếng rồi uể oải bước lên lầu. Chỉ cần nghĩ tới việc người đó sẽ trở về là cô lập tức cảm thấy mất hứng, cô cuộn mình trong chăn lăn qua lăn lại trên giường mãi mà chẳng thể ngủ được. Một lúc sau, có lẽ do lăn mãi cũng mệt nên cuối cùng cô cũng chìm vào giấc ngủ, dây áo ngủ mỏng manh rủ xuống khỏi một bên vai, bộ ngực trắng nõn nà cứ thế thấp thoáng hiện ra, dưới ngọn đèn ngủ le lói, cảnh tượng này quả thực quyến rũ vô cùng.

Nửa đêm, khi đang chìm trong giấc mộng, cô cảm thấy cơ thể mình rất ẩm ướt, miệng, cổ, ngực, ngay cả vùng hạ thể cũng đang liên tục tuôn ra mật dịch, tiếng rêи ɾỉ yếu ớt cô phát ra trong vô thức khiến cho người đang đè chặt bên trên rất hài lòng.

Người ấy đang cố tình đùa giỡn cô, chiếc váy ngủ tơ tằm mềm mại bị vén lên tới tận cổ, cơ thể trắng nõn ngay lập tức hiện ra rõ mồn một, hoa huyệt hồng hào không lông bị nong rộng bởi một cây gậy thịt to lớn sậm màu, nước da màu đồng của người đó tương phản rõ rệt với cơ thể trắng như trứng bóc của cô.

Đôi chân của Tống Kiều bị banh rộng thành hình chữ M, nơi thông đạo ở giữa bị công kích mạnh mẽ, bộ ngực mềm mại cũng theo đó mà nhấp nhô, một lúc sau, bàn tay to lớn của người đàn ông tóm lấy nó rồi nắn bóp, một lúc sau nữa, anh ngậm lấy hạt anh đào bên trên vào miệng, khẽ dùng răng gặm nhấm, vừa hôn vừa liếʍ nhẹ lên.

Hạ thể của cô đang bị nong rộng, cánh tay không có chỗ để bám víu, năm ngón tay túm chặt lấy tấm ga giường nhưng chẳng thấm vào đâu, cường độ ma sát càng lúc càng lớn, cô không thể làm như không biết gì được nữa, mí mắt vừa hé mở đã bị ánh sáng mờ ảo chiếu thẳng vào. Người đang đè chặt trên thân cô tráng kiện nhưng không phải kiểu cơ bắp cuồn cuộn, các đường nét trên cơ thể anh rất hoàn hảo, cô ngước đầu nhìn lên trần nhà, trên đó có gắn một tấm gương rất lớn, nó đang phản chiếu hình ảnh người đàn ông với nước màu đồng đang đẩy hông mãnh liệt cùng với cơ thể trắng hồng nõn nà của cô.

Cơ thể của hai người quấn chặt lấy nhau. Người đàn ông đó thích như vậy, mỗi lần làʍ t̠ìиɦ đều phải chuẩn bị sẵn gương, anh muốn nhìn thấy cô và cũng muốn cô nhìn thấy mình. Mỗi khi làʍ t̠ìиɦ, anh sẽ dùng điều khiển mở ra một chiếc gương bí mật, còn khi bình thường thì đóng lại.

Cơn cao trào đang đến gần nhưng người đàn ông không có ý định dừng lại, lúc này nếu như muốn nhanh chóng kết thúc thì cô cần lấy lòng và phục tùng anh. Tống Kiều bắt đầu rêи ɾỉ, âm thanh vừa quyến rũ vừa du dương. L*иg ngực của người đàn ông quả nhiên trở nên phập phồng, miệng liên tục thở dốc, Tống Kiều tinh ý đưa tay ra nắm lấy cánh tay anh, mượn lực để nhấc người dậy.

Trong phút chốc, cô chuyển từ tư thế nằm sang nhấc người lên ôm lấy cổ người đàn ông, chủ động hôn lên môi anh, nụ hôn vừa nóng bỏng vừa ướŧ áŧ. Hình Diêm rất thích cô như vậy, bàn tay to lớn giữ chặt lấy phần mông nhỏ nhắn của cô, anh dựng thẳng người dậy rồi thúc mạnh, đầu hơi nghiêng về phía trước đón lấy nụ hôn của cô.

Chất lỏng nhầy nhụa chảy ướt đẫm ga giường, âm thanh "bạch bạch" khi hai cơ thể va chạm vang vọng khắp căn phòng kết hợp cùng nụ hôn nóng bỏng khiến cho Hình Diêm càng lúc càng cảm thấy hưng phấn.

"Aaaa.... ưʍ..."

Sau khi bị đâm mạnh mười mấy cái, có thứ gì đó trong cô được giải phóng ra, trước mắt Tống Kiều lóe lên, cơ thể gần như đổ gục xuống trong phút chốc, Hình Diêm ôm lấy eo cô, giữ một lúc rồi đặt cô nằm xuống.

Tống Kiều cảm thấy đầu mình đang áp chặt lên l*иg ngực vừa cứng rắn vừa nóng bỏng của anh, người đàn ông lúc này mới lật người cô lại, cây gậy thịt được rút ra, anh ôm lấy vùng eo mảnh khảnh của cô từ phía sau, đôi chân rắn chắc áp sát vào đôi chân thon thả của cô.

Bàn tay to lớn nắm lấy bầu ngực rồi nhẹ nhàng nắn bóp. Sau một hồi thấy cô không không để tâm, bàn tay người đàn ông lập tức tăng thêm lực, môi anh áp sát bên vành tai cô, thì thầm: "Có nhớ tôi không?".

Giọng nói hơi khàn ẩn chứa du͙© vọиɠ chưa nguôi. Tống Kiều nhắm chặt hai mắt, bàn tay to lớn của anh siết chặt khiến cô phải cất tiếng rêи ɾỉ, ngọn lửa du͙© vọиɠ trong cô lại bùng lên, cô bé giữa hai chân lại tiếp tục chảy nước, cô bắt đầu cảm thấy cơ thể nóng bừng bứt rứt không yên. Cơ thể thon thả vặn vẹo, chạm vào thằng nhỏ bên dưới của anh, cô mở mắt, ánh mắt long lanh ngấn nước mang theo sự mơ màng sau khi được yêu.

Hình Diêm nhấc một chân cô lên chuyển sang tư thế nằm nghiêng, thằng nhỏ bên dưới bắt đầu cứng lên rồi từ từ cọ sát lên vùng tư mật của cô, nó ma sát lên hai cánh hoa và vùng âʍ ѵậŧ, sau đó phần qυყ đầυ chỉ khẽ lướt qua vùng da nằm giữa lỗ hậu và cửa âʍ đa͙σ chứ không chịu đi vào, anh đang cố tình dày vò cô.

Tống Kiều phát ra những tiếng rên khó chịu nhưng cô vẫn cố cắn chặt răng không chịu nói chuyện với anh, Hình Diêm cọ sát một lúc mà vẫn không thấy cô cất tiếng, trong lòng bỗng nổi lên cơn tức giận. Anh ép cô quay đầu sang phía mình rồi hôn, khi chạm phải đầu lưỡi mềm mại của cô, Hình Diêm không kìm được mà chủ động ngậm lấy nó vào miệng nhấm nháp.

Cuối cùng anh cũng chịu hành động, hai cánh tay mạnh mẽ nhấc eo cô lên, cô ở trên anh ở dưới. Lần làʍ t̠ìиɦ này không có màn đạo đầu, thằng nhỏ vừa đâm vào đã bắt đầu khuấy động, ánh mắt cô càng trở nên mơ màng, anh để cô giữ thẳng lưng còn mình thì nằm yên nhìn hai bầu vυ' trước mắt sóng sánh di chuyển. Một lúc sau, anh giữ lấy cổ rồi ép cô nằm phủ người xuống đón lấy nụ hôn của anh.

Thứ đó của anh vốn to lớn, còn cơ thể cô lại bé nhỏ, nó đâm vào quá mạnh khiến cô phải ra sức chống đỡ. Trong tình huống có sự chênh lệch về thể chất quá rõ như vậy, cô không còn kiểm soát được bản thân nữa, miệng liên tục phát ra những tiếng rêи ɾỉ nỉ non, mắt cô đong đầy lệ như sắp trào ra, âm thanh "bạch bạch" phát ra từ nơi giao hợp của hai người hòa lẫn với tiếng rên của cô vang lên rất lâu.

Hai người quấn lấy nhau làʍ t̠ìиɦ trên giường một lần, tới khi giúp cô tắm rửa anh lại nảy sinh ham muốn, những ngón tay mảnh khảnh của cô ấn lên tấm kính thủy tinh, bộ ngực bị ép chặt đến mức biến dạng, tấm gương trong phòng tắm trực quan hơn rất nhiều, ánh sáng trắng được phản chiếu bên trong vô cùng chói mắt.

Cây gậy thịt to lớn sẫm màu liên tục ra vào bên trong mật huyệt đỏ hồng nhẵn bóng, anh rất thích vừa đâm vào từ phía sau vừa quan sát dáng vẻ mơ màng của cô qua gương, giọng nói của anh thầm thì bên tai cô hết lần này tới lần khác: "Ngoan nào, mở mắt ra nhìn bộ dạng của em đi, xem xem chúng ta hòa hợp biết bao..."

Nhưng cô chỉ cảm thấy bực bội.

Không biết Tống Kiều tỉnh giấc từ lúc nào, vừa ngồi dậy cô liền cảm thấy toàn thân đau nhức, nơi đau rát giữa hai chân có lẽ đã được rửa sạch. Nhưng cô vừa cử động đã cảm thấy ẩm ướt, trong phòng tắm phát ra âm thanh tắm rửa, không cần động não cũng biết người đó là Hình Diêm.

Cửa không đóng kín mà để lộ một khe hở, có thể loáng thoáng nghe được tiếng anh đang bàn bạc công việc với ai đó. Chỉ một lúc sau cuộc gọi bị cắt đứt, Hình Diêm vừa mở cửa đi ra đã trông thấy cô đang ngây người nhìn ra ngoài ban công, lắng nghe tiếng gió thổi khiến rèm cửa lay động.

Toàn bộ phần bả vai lộ ra ngoài, mái tóc dài rối tung lên, gương mặt mộc không chút phấn son rũ bỏ hoàn toàn nét trưởng thành quyến rũ, chỉ còn lại sự dễ thương yêu kiều. Hình Diêm cởϊ áσ choàng tắm trên thân, cơ thể tráng kiện hiện ra mồn một, anh có một gương mặt trẻ trung và kiên nghị, không phải nét đẹp khiến người ta vừa nhìn đã bị choáng ngợp, mà sức hấp dẫn của anh nằm ở sự trưởng thành, giỏi kiềm chế bản thân.

Anh cao khoảng một mét tám mươi bảy tám mươi tám, cao hơn người chỉ có một mét sáu tám như cô rất nhiều. Anh cao lớn, cô mảnh khảnh, nước da của anh ngăm đen, toát lên sự mạnh mẽ thô ráp của người đã trải qua nhiều phong ba bão táp, còn cô lại mềm mại yếu đuối như một đóa hoa mới chớm nở, xét về tuổi tác thì cô cũng kém anh tới mười tuổi, trong mắt anh Tống Kiều chỉ là một cô bé con.

Vậy nên anh luôn cảm thấy mình như đang nuôi một đứa trẻ. Hình Diêm đang nghĩ tới cuộc họp sẽ diễn ra vào hôm nay, trong đầu vô thức tái hiện lại những hình ảnh dâʍ ɭσạи của đêm qua, gương mặt lạnh lùng thường ngày cũng vì thế mà dịu đi đôi chút, sau khi mặc xong tây trang, anh ngồi bên giường xoa lên mái tóc cô.

"Hôm nay có tiết học không?" Đêm qua Tống Kiều bị dày vò ba lần, hôm nay có thể thức giấc hoàn toàn là nhờ vào đồng hồ sinh học.

Cơ thể mệt đến mức không muốn nhúc nhích, cô không thèm để ý tới anh, ngay cả nhìn cũng không muốn, cô quay người nằm xuống rồi giường trùm chăn kín đầu. Hình Diêm không hề bực bội, ánh kéo tấm chăn tụt xuống đến cổ cô, để lộ mũi và miệng để cô dễ hít thở.

Tống Kiều không có phản ứng gì, cô không muốn nói chuyện mà chỉ liếc nhìn anh một cái. Sự bất mãn dấy lên trong lòng nhưng bị Hình Diêm kìm nén lại, nếu kẻ khác khiến anh phật ý, anh chắn chắn sẽ lột da băm vằm hắn. Nhưng đối phương lại là Tống Kiều nên anh chỉ có thể cố nuốt cơn tức tối vào bụng.

Hai người đã chiến tranh lạnh hai tuần nay, Hình Diêm nói Tống Kiều sắp tốt nghiệp nên có thể sinh con được rồi, anh muốn có một đứa con. Nhưng Tống Kiều lại tức giận, mỗi lần Hình Diêm gọi điện thoại tới cô hoặc là không nghe máy hoặc là lấy lý do bận học để thoái thác.

Cô sắp tốt nghiệp thì lấy đâu ra lắm tiết học tới như vậy? Lúc này không phải đang tìm nơi thực tập rồi viết luận văn ư? Về sau anh đành chiều theo ý cô, cô mới hơn hai mươi tuổi, vừa đủ tuổi đã đăng ký kết hôn với anh, nếu bây giờ mà có con cô cũng không thể trở thành một người mẹ tốt được.

Hình Diêm chiều chuộng cô, ai bảo anh đuối lý ban đầu ép buộc cô cơ chứ, thủ đoạn ngày đó anh dùng cũng chẳng vẻ vang gì, nói ra quả thực mất mặt.

Dẫu sao người ta cũng đã đồng ý kết hôn với mình, nổi giận một chút cũng đâu có sao? Nghĩ như vậy nên lòng anh cũng nguôi ngoai đôi chút, nói tóm lại, cô đã là người của anh rồi, có làm gì đi chăng nữa thì cũng chẳng thể thoát khỏi vòng tay của anh.