Giấc Mộng Của Anh Chính Là Em

Chương 24

Chương 24
Sau khi trở về trường học, Lôi Ti Ti cả buổi trưa đều không nói chuyện.

Lưu Chiêu Chiêu điên rồi: nha đầu này rút gân? Hay là... Ngày hôm qua thần tượng cường bạo cô?

Mắt liếc Lôi Ti Ti đáng thương, Lưu Chiêu Chiêu cảm thấy mình nghĩ như vậy, thật là quá không hiền hậu >,

Hãy để cho để cô làm chị gái tri tâm đi.

“Ti Ti, bạn thân để làm gì biết không?”

Lôi Ti Ti ngoảnh mặt làm ngơ.

“Không phải là thùng rác sao?”

Mặt Lôi Ti Ti lộ vẻ khó xử: “Cái gì...”

Lưu Chiêu Chiêu nghiêm nghị: “Ti Ti, có chuyện cậu phải nói. Khi mình không vui, còn không phải xem phiền não là rác rưởi mà quăng cho cậu? Hiện tại đến phiên cậu.”

Lưu Chiêu Chiêu đập Lôi Ti Ti một quyền, mắt hạnh sáng lên sáng lên, tràn đầy quan tâm.

Lôi Ti Ti nhìn Lưu Chiêu Chiêu một cái. Lúc cô khổ sở, có rất ít người an ủi. Cho dù là công công, anh cũng chỉ yên lặng ngồi ở một bên, không nói một lời. Hiện tại thình lình được quan tâm, Lôi Ti Ti đột nhiên cảm thấy đặc biệt đặc biệt uất ức, nước mắt “tách” rơi xuống.

Lưu Chiêu Chiêu đổ mồ hôi, hiện tại chính là tiết học của ở ‘Diệt Tuyệt sư thái’. Nếu để cho ‘sư thái’ phát hiện, trừ hoạ vô đơn chí chính là hoạ vô đơn chí. (‘Diệt Tuyệt sư thái’ ở đây là chỉ cô giáo khó tính)

Cô vội vã ôm Lôi Ti Ti, giơ tay: “Giáo sư, Lôi Ti Ti đau bụng, em đưa cậu ấy đi bệnh viện!”

‘Diệt Tuyệt sư thái’ nhìn thoáng qua các cô, phất phất tay.

Lưu Chiêu Chiêu mừng thầm, làm bộ đỡ Lôi Ti Ti đi ra ngoài.

Gần lầu học có căn tin. Lưu Chiêu Chiêu đưa Lôi Ti Ti tới đó, lại gọi ly sữa nóng, đẩy tới trước mặt cô. Mặc dù Lôi Ti Ti không thích uống cái này, nhưng không có biện pháp, ai bảo sữa tươi có chức năng an thần?

Lưu Chiêu Chiêu cảm thấy, mình thật là quá hiền huệ >V

Cô đè bả vai Lôi Ti Ti: “Ti Ti, nói đi.”

Mắt Lôi Ti Ti hồng hồng, đôi môi bị cắn trày một chút, dính chút máu —— đáng thương tựa như con mèo nhỏ không có nhà để về.

Phát hiện Lưu Chiêu Chiêu đang nhìn cô, Lôi Ti Ti xin lỗi cười cười, hít mũi một cái.

Lưu Chiêu Chiêu thở dài ở trong lòng. Khóc thành ra như vậy rồi, còn giả bộ cái gì đây?

Nói như vậy, bình thường Lôi Ti Ti luôn là bộ dạng rất dã man. Người không biết cho là cô không có tim không có phổi, hiểu rõ mới biết, cô cũng chỉ là cậy mạnh. Thật làm cho người khác đau lòng T_T

Lưu Chiêu Chiêu đổ mồ hôi, mình lúc nào thì có tính người mẹ như vậy? orz

Lôi Ti Ti nói rất chậm, cũng không phải khóc, chỉ là thanh âm có chút nghẹn ngào.

Lưu Chiêu Chiêu nghe xong, im lặng hỏi trời xanh. Vì sao cô cảm thấy, thần tượng rất ưa thích, rất ưa thích nha đầu này đây? _?

Nhưng Lôi Ti Ti cũng không giống đang nói dối. Sáu năm trước bị cự tuyệt một lần, sáu năm sau lại bị cự tuyệt một lần, không trách được khóc thành ra như vậy. Đến cùng là có chuyện gì xảy ra a a à? Lưu Chiêu Chiêu hoàn toàn hôn mê.

“Ti Ti, tại sao cậu không thổ lộ với thần tượng? Có lẽ, có hiểu lầm gì?”

Lôi Ti Ti nhìn cô một cái, hốc mắt lại đỏ hồng rồi.

Lưu Chiêu Chiêu vội nói: “Tỏ tình rồi, ít nhất không tiếc nuối chứ? Nếu không trời biết, cậu biết, mình biết, liền anh ấy không biết —— rất đáng thương?”

Lôi Ti Ti ngẩn người, ngón tay nhẹ nhàng vạch trên ly sữa tươi, phát ra thanh âm “Kẽo kẹt kẽo kẹt”.

Nếu như tỏ tình?

Nếu như tỏ tình...

“Chiêu Chiêu, mình sợ. Mình...” bả vai Lôi Ti Ti khẽ rung động, chỉ lặp lại những lời này.

Ánh mắt của Lưu Chiêu Chiêu ảm đạm, một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, tâm tình của Lôi Ti Ti, cô hiểu: nhớ năm đó lão nương cũng có thanh mai trúc mã, nhớ năm đó lão nương ấm đầu tỏ tình.

Sau đó? Không có sau đó nữa.

Lưu Chiêu Chiêu thở dài: “Nói không chừng, thần tượng cũng đang sợ. Ai có thể bảo đảm, anh ấy không phải đứa ngốc lo được lo mất ở trong tình yêu?”

Lưu Chiêu Chiêu nổi giận: sao mình văn vẻ như vậy? Không thể nhẫn nhịn >,

“Đi, chị dẫn em chơi trò chơi!”

Lưu Chiêu Chiêu cảm thấy, mang nha đầu vào Mộng Tưởng quốc, thật là rất lý trí!

Trong mắt Ti Ti, lóe lóe sáng...

Lôi Ti Ti căn bản ở trạng thái này: trách móc liền chém, gặp người liền giương, ngón tay tung bay, thao tác được kêu là hoa lệ lệ

Tim Lưu Chiêu Chiêu đập thình thịch: sao lão nương đỏ mặt đây?

ORZ, đều do bộ dạng nổi điên của con nhỏ này, rất có mị lực!!

Thật ra thì, Lưu Chiêu Chiêu tốt với Lôi Ti Ti như vậy, là có lòng riêng. Bộ dạng kia của Lôi Ti Ti, thật là quá hấp dẫn >V

Mắt Lôi Ti Ti rất lớn, lỗ mũi mặc dù có chút dẹp nhưng chóp mũi vểnh lên vểnh lên, vô cùng đáng yêu. Khiến cô thích nhất là đôi môi a đôi môi! Miệng nhỏ hồng hồng non nớt, cuối có chút cong, đôi môi cực kỳ thích hợp để hôn a a a!!!

Đặc biệt là giống như bây giờ, đôi mắt hồn nhiên, ánh mắt chuyên chú, khóe miệng bướng bỉnh, tựa như đứa bé đáng yêu, thật là, rõ là... Không thể nhẫn nhịn rồi... >///

“Chiêu Chiêu?”

“Làm gì?”

“Đừng đắm đuối nhìn mình như vậy...”

Xong đời. Cô trống trải quá lâu, lại mơ tưởng cả con nhỏ này sao? Lưu Chiêu Chiêu rơi lệ.

Lôi Ti Ti gϊếŧ một lát, vừa đúng đυ.ng phải nhóm Hương Hương Công Chúa.

Hương Hương Công Chúa đang đoạt quái, đứa bé bị đoạt rất đáng thương, thấp hơn bọn họ đến bảy tám cấp

Vậy cũng giành, Lôi Ti Ti hết ý kiến. Nếu như là bình thường, Lôi Ti Ti chắc sẽ không trông nom việc dư hơi này.

Có ý gì đây? Thắng, cô khá hơn heo đực một chút; thua, cô không bằng heo đực; ngang tay, cô không phân cao thấp với heo đực —— chó cắn chó miệng đầy lông, cô mới không có rãnh rỗi như vậy.

Nhưng bây giờ...

Ai bảo đối phương là Hương Hương Công Chúa đây?

Ai bảo cô mới vừa thất tình đây?

Khóe miệng Lôi Ti Ti nhếch lên, cười.

[Phỉ Ngã Lôi Ti]: “Hương Hương heo đực, các người lấy bốn đánh hai, không tốt lắm?”

Hương Hương Công Chúa bận tâm trong đội ngũ có người chơi nam, không thể làm gì khác hơn là nói: “Lười so đo với mi. Trong miệng nhả không ra cái răng nào.”

“Hả. Ý của ngươi là, trong miệng của mi nhả không ra răng sao?”

Lưu Chiêu Chiêu vây xem cười phun. Không phải nói, miệng chó không mọc ra ngà voi sao? Ti Ti nói như vậy, không phải là chửi xiên chửi xỏ heo đực là chó sao?

Mắt Lưu Chiêu Chiêu lấp lánh: được thần tượng hun đúc, nha đầu này cũng biếи ŧɦái rồi? Thần tượng, em khâm phục anh chết mất.

Hương Hương Công Chúa giận: “Lôi Ti Biên mi đừng quá kiêu ngạo! Không phải là ỷ vào Giang gia cho ngươi chỗ dựa ư, có xấu hổ hay không?”

Lôi Ti Ti trả lời thật nhanh: “Ta không giống mi. Ta có mặt, không cần ~”

Lưu Chiêu Chiêu nhịn không được, bị nước miếng hung hăng sặc một cái.

Thật tài tình! Thật tài tình!! Mắng chửi người da mặt dày còn có thể mắng như vậy...

Hương Hương Công Chúa giận đến ngã xuống đất không dậy nổi. Con nhỏ này lúc nào thì lợi hại như vậy? Cô hoàn toàn nói không lại, khóc. Không thể nhẫn nhịn nữa, tôi muốn gϊếŧ cô!

Heo đực là kỳ nhân, điển hình của có sẹo quên đau.

Nhưng đã bị Giang gia giáo huấn vậy rồi, Hương Hương Công Chúa vẫn còn cực kỳ sợ hãi.

Cô ngắm chung quanh vài lần: Giang gia không có ở đây chứ?

Hắc hắc, thừa dịp anh ta không có ở đây, gϊếŧ người gϊếŧ người ~

Dù sao cô thích nhất lấy nhiều khinh ít >V

Hương Hương Công Chúa mở ra chém gϊếŧ, không nói hai lời, cầm kiếm đâm về nữ tử áo trắng. Bóng dáng thiếu nữ tử áo trắng lóe lên, mũi chân điểm nhẹ, liền nhảy vào phạm vi công kích.

Chuyện kế tiếp thì dễ làm.

Kỹ năng phóng ra a tiên thuật a ném vật phẩm a —— dù sao ta không thiếu tiền >V

Không thể không nói, ông xã Giang gia này, rất là tận chức tận trách.

Bởi vì kết hôn, bọn họ không thể không thẳng thắn đối đãi —— khi Lôi Ti Ti nghĩ như vậy, mặt len lén đỏ một chút: bốn chữ thẳng thắn đối đãi, khiến cô rất orz nhớ tới ngày động phòng. Thật là, rõ là...!

Cho nên, Lôi Ti Ti nói trương mục và mật mã của mình cho Giang gia. Không nghĩ tới đồ bỏ đi của cô được Giang gia luyện, liền trở nên rất mạnh ——

Lôi Ti Ti run rẩy: cấp bậc nhân vật, thăng mười cấp...

Lôi Ti Ti co quắp: rất, rất nhiều kỹ năng cao cấp...

Ánh mắt của Lôi Ti Ti mù: trang bị cấp tiên vố số, tràn đầy vàng bạc, ngọc xanh vàng...

Cô khóc, một cái Thiên nữ Vũ Y lại hại cô gả cho anh. Hiện tại nhiều trang bị chiếu lấp lánh như vậy, chẳng phải cô phải dùng bản thân hứa hẹn sao?

Không cần a T_T

Hương Hương Công Chúa còn buồn bực hơn Lôi Ti Ti.

Muốn ngược người nhưng rốt cuộc bị người ngược thì là tâm tình gì?

Cô muốn khóc, Lôi Ti Biên không phải là nhân yêu cô thật không tin a không tin.

Thao tác, cường đại đến nghịch thiên...

Mặc dù bị đả kích, nhưng Hương Hương Công Chúa vẫn cực kỳ Tiểu Cường (tinh thần của con gián).

Cô tà ác cười một tiếng về phía màn ảnh: ta đánh không lại mi, cũng không âm hiểm qua mi sao? Ta cũng không tin >V

Kể từ sau khi Tố Thủ Lộng Cầm và Yên Vũ thành hôn, Khinh Hiệp các và Công Chúa bang cũng gộp lại. Tên vẫn là Khinh Hiệp các.

Nói đến chuyện tên gọi, còn từng xảy ra một chuyện vô cùng 囧.

Có người chơi đã từng đề nghị, bang phái mới nên lấy ra mỗi một chữ từ ID của Yên Vũ và Tố Thủ, sắp xếp tổng hợp lại.

Thỉnh Đẳng Đẳng nghe xong, vô cùng xì mũi coi thường: “Tên gì? Thủ trong Tố Thủ, Yên trong Yên Vũ? Gọi ‘tổ hợp SY (SY = thủ da^ʍ)’?”

Thỉnh Đẳng Đẳng ngay lập tức lên tiếng khắp kênh thế giới, một lời của anh thốt ra thế giới liền nổ.

SY, không phải viết tắt của cái đó cái đó sao?

Một đám nam bỉ ổi và nữ vô sỉ cười a cười a cười.

Kết quả là, ân oán của hai đại bang phái Hạo Miểu và Khinh Hiệp, càng thêm rối rắm. Sau đó bọn họ còn oanh oanh liệt liệt bang chiến —— dĩ nhiên, đây là nói sau rồi.

Nói tiếp chuyện thống nhất. Sau khi thống nhất, chuyện đương nhiên, đám cặn bã Công Chúa bang giúp liền nhảy vào Khinh Hiệp các. Nói ví dụ, Hương Hương Công Chúa; nói ví dụ, Thương Hải Minh Châu á...

Hương Hương Công Chúa nằm ở trên kênh khóc.

[Hương Hương Công Chúa]: ô ô ô, tôi bị khi phụ rồi...

[Yêu Tiêu Sái Tỷ]: tiểu mỹ nhân, ai dám khi dễ em?

[Tiêu Sái Tỷ]: LG, ngứa da? Cẩn thận tôi cắt lỗ tai anh xuống làm đồ ăn cho mèo!

Tiêu Sái Tỷ chặn ngang một gạch khiến Hương Hương Công Chúa cực kỳ khó chịu. Cô mài mài móng vuốt, tiếp tục vu cáo: “Em không dám nói...”

[Hát chi YIN Ca Cho Ngươi Nghe]: ai dám không để Khinh Hiệp các ở trong mắt? Bà mẹ nó, lão tử ca hát cho hắn nghe!

Lời vừa nói ra, bốn tòa vắng lặng.

[Hát chi YIN Ca Cho Ngươi Nghe] còn có tước hiệu khác là “Ca chết rồi”. Họp thành đội chém gϊếŧ với “Ca chết rồi”, hàng vạn hàng nghìn không thể mở giọng nói.

Nếu không?

Nếu không, anh ta thiên động địa hát vang một tiếng, cả đoàn kinh thiên động địa của mi sẽ bị diệt lập tức.

Từng có bang chúng đã trải qua, kết quả rất thê thảm, trong lúc nhất thời nước mắt giàn giụa: bi kịch a T

Hương Hương Công Chúa giận, hôm nay kẻ ngắt lời sao mà nhiều như vậy?! Cô chỉ có thể nói: “Là chị Phỉ Ngã khi dễ em... Chẳng qua em cảm thấy, trong này nhất định có hiểu lầm!”

Lôi Ti Tia cười lạnh, phun người cũng phải có chứng cớ.

[Phỉ Ngã Lôi Ti]: đúng là hiểu lầm. Chỗ này của tôi có video đoạt quái, mọi người có hứng thú chia sẻ hay không?

Hương Hương Công Chúa nóng nảy: “Ai, để video rất tổn thương cảm tình ~ em mới vừa biết rõ, là hiểu lầm, là hiểu lầm!”

[Phỉ Ngã Lôi Ti]: a, hiểu lầm? Hiểu lầm như thế nào?

Lôi Ti Ti đắc ý. Mặc Hương Hương Công Chúa bịa thế nào, cô chỉ muốn hủy bỏ ~ hủy bỏ rồi, liền lại có cớ đăng video, rõ là... Thoải mái a >V

Lúc này Tố Thủ Lộng Cầm nói chuyện: “Hả, chị Phỉ Ngã, sao chị lại quay quá trình pk? Hương Hương thao tác không tốt, chị quay lại cũng để làm gì?”

Lời này của Tố Thủ Lộng Cầm nhìn sơ không có gì, nhìn kỹ cực kỳ âm hiểm a âm hiểm. Cô thật ra đang ám hiệu: Phỉ Ngã Lôi Ti là cố ý quay video. Có phải việc này đã được bố cục hay không? Tính chân thật của đoạn video này thế nào?

—— coi như Lôi Ti Ti công bố video, lực thuyết phục cũng sẽ kém rất nhiều.

[Thất Công Chúa]: Đúng vậy a đúng a! Nhân yêu thối, mi không có gì sao lại quay pk, có phải sớm bày ra hãm hại Hương Hương hay không?

[Tố Thủ Lộng Cầm]: tiểu Thất, chị cũng không phải có ý này, thiệt là ~

[Lưu Ly Bảo Bối]: Phỉ Ngã mới không có âm hiểm như vậy, làm chuyện vô ích -., -

[Nhất Xạ khuynh thành]: vậy cũng không nhất định, bây giờ người ta là bà xã của Nhất Vĩ Độ Giang.

[Thất Công Chúa]: sau đó liền bán đứng bang cầu xin cưng chiều?

[Hát Chi YIN Ca Cho Ngươi Nghe]: lại nói, gần đây người rút khỏi bang qua Hạo Miểu các quả thật hơi nhiều.

[Hương Hương Công Chúa]: chị Phỉ Ngã, chẳng lẽ chị và bọn họ trong ứng ngoài hợp?

[Yêu Tiêu Sái Tỷ]: hai bang bây giờ còn là trạng thái đối địch, so...

Lôi Ti Ti cảm thấy buồn cười. Bang Công Chúa công kích cô, cô có thể không thèm để ý. Nhưng đồng bạn cùng nhau đánh đến phó bảng, lại cũng cho là như thế?

Lôi Ti Ti chỉ cảm thấy một cỗ khí lạnh trào lên, mười ngón tay không tự chủ được nắm chặt.

Chỉ trách cô, đều do cô.

Ai bảo cô quá ham đánh nhau, lại cho là số liệu xây đắp lên tình bạn?

Khinh Hiệp là những người coi thường mạng sống của mình, trọng dũng cảm giúp người khi khó khăn.

Ban đầu cô bị quần đấu, có một ca ca một đường chết một đường sống lại cũng muốn tới giúp cô; khi bang chiến với Phong Vân Tế Hội, nhiều người rõ ràng cấp bậc rất thấp còn liều mạng xông về phía trước, thời điểm Yên Vũ đến xem đấu thì liều mạng gọi “Bang chủ bang chủ” không cẩn thận sẽ có hậu quả...

—— Khinh Hiệp các, một đi không trở lại.

Lôi Ti Tia mỉm cười, ngón tay nhẹ nhàng nhấn.

Hệ thống thông báo: nhà chơi Phỉ Ngã Lôi Ti thối lui khỏi Khinh Hiệp các.

Trên màn ảnh hiện lên hai hàng chữ nhạt:

Con đường Mạc Sầu phía trước không tri kỷ,

Thiên hạ người phương nào không biết quân.

Cho dù như vậy, bọn họ cũng không thể cho tôi, trí nhớ độc nhất về các bạn.